Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Trời ơi!!! Cuối cùng cũng đến được phòng... Cái thang máy chết tiệt sao lại hỏng đúng vào ngày hôm nay cơ chứ... 17 tầng lầu tôi sắp chết rồi...

Sau một hồi thở ngắn than dài lấy lại sức cậu bắt đầu tò mò "Không biết ai ở chung phòng vs mình nhỉ cầu mong hắn không ở dơ. Ui!! Tò mò quá đi mất"

Cậu sắp xếp đồ đạc vừa sắp vừa hát

Nuhl alkkamalkka alkamalkka nuhmoo yeppeun miinah.

Nal michyuhddago marhaedo nan niga johda miinah.........

- Đang yêu sao??? Em hát hay thật đây!!!!! - Một giọng nói lại vang lên cậu giật mình quay lại một anh chàng đang đứng trước cửa phòng với túi đồ to đùng.

Cậu linh tính thấy điều gì đó "Con người này...lạ lạ mà...cũng quen quen. Hình như hắn ở trong cái nhóm zai bất hảo sáng nay... Óe... Không phải đồng bọn sai hắn đến đây xử đẹp mình chứ..."

- Tôi là DongHae. Tôi sẽ là bạn cùng phòng với em - Anh nở nụ cười thật tươi đưa tay ra.

Cậu nắm lấy tay anh cười rõ tươi nhưng trong đầu lại đang nghĩ "EunHyuk ơi... Mày tiêu thật rồi. Hix đúng là không có cái dại nào như cái dại nào..."

- Anh học năm hai sao lại ở chung với học sinh năm nhất vậy? - Cậu bật ra tiếng hỏi khiến anh luống cuống.

-Àh.. Ờ... Chả là trường ta hay để những học sinh khóa trên ở chung với khóa dưới để giúp đỡ các em. Anh được chỉ định ở cùng phòng với em để kèm cặp 1 trong những cậu học sịnh mới xuất sắc. Dù gì thì anh cũng đứng nhất trường này năm ngoái mà hehehe..

- Ôh! Ra thế vậy phải gọi anh là sunbae rồi... Rất vui được gặp anh DongHae sunbae - Cậu cúi người lễ phép *như một thói quen*
Anh mỉm cười hài lòng. Thực chất anh đã thương lượng với cậu học sinh ở cùng phòng với cậu để nhường lại suất của cậu ta cho anh.

*Nói là thương lượng chứ thật ra các bạn hãy tưởng tượng như sau:

- Tôi muốn ở căn phòng của cậu trong ký túc xá này - Anh nói.

- Không được... Ký túc xá không cho ở ba người 1 phòng vả lại... - Cậu ta chưa kịp nói hết thì bị một cánh tay rắn chắc bóp lấy miệng.
Anh gằn từng chữ trong cổ họng:

- Ý tôi là cậu hãy biến khỏi đó. NẾU CÒN MUỐN GIỮ LẤY CÁI MẠNG!!!

Sợ hãi đến tội độ cậu ta gật đầu khó nhọc. DongHae cầm cỗ áo cậu ta ném vào người tên vệ sĩ:

- Kiếm cho cậu ta một chỗ khác trả hết tiền nhà điện nước các thứ đủ cho cậu ta dùng cả đời. Hiểu chưa??

- Dạ!! - Đám vệ sĩ lui đi mang theo cậu nhóc đó lúc này đang tái xanh*

EunHyuk quay lại với đám sách vở còn anh. Anh ngồi xuống lặng lẽ ngắm nhìn cậu "Cậu đã lớn hơn rất nhiều đẹp hơn rất nhiều và cũng khiếm anh thèm thuồng hơn rất nhiều..."

~~~~~Flash back~~~~~~

- Các anh không được đánh cậu ấy - 1 cậu bé đeo kính nobita lên tiếng khi thấy đám côn đồ đang xúm lại trấn lột 1 cậu bạn.

- Mày nói cái gì đấy thằng nhãi kia.

- Đừng có lại gần tôi tôi nhìn thấy đồng phục của các anh rồi... Nếu các anh không thả cậu ấy ra tôi sẽ đến nói với giáo viên các anh... *Cười khẩy* rồi tiếp sẽ là ba mẹ các anh nữa!!

- Mày dọa ai thế??

- Thôi mày nhỡ nó làm thật thì chết cả nút... Đi thôi! Cái thằng này nữa mày cứ đợi đấy hôm nay tao tạm tha cho mày.

Đám côn đồ đi khuất cậu bé đến bên cạnh bạn kia đưa tay ra:

- Bạn gì ơi đứng dậy đi. Chúng đi hết rồi.

- Cám ơn bạn. Bạn tên gì???

- Mình tên Lee hyuk Jae. Cứ gọi mình là EunHyuk hay Hyukie cũng được.

- Ưm Hyukie. Mình là Lee Dong Hae cứ gọi mình là Haenie

Hai đứa dẫn nhau vào công viên chơi:

- Hyukie đi học về àh??? Trường cậu không bắt mặc đồng phục àh??

- Không mình bỏ nhà đi *Ngập ngừng* appa mình cứ bắt mình học thôi... Mình chẳng được chơi gì cả. Chán lắm.
.............

- Hyukie àh, cậu thích người như thế nào??

- Ưm Appa bảo là mình yếu đuối lắm nếu thích phải thích một người thật mạnh mẽ.

- Nếu mình trở lên mạnh mẽ Hyukie sẽ lấy mình nhé...

- Hả???

- Nhé???

- Nhất định rồi móc nghéo nào!!!

Hai đứa nhìn nhau cười vui vẻ DongHae cho cậu tặng một cái hôn nhẹ nhàng lên môi.

- Cậu EunHyuk cậu đây rồi. Đi đâu khiến chúng tôi tìm mãi - Một người trung niên cao to đẹp zai *mà bây giờ chính là cái lão quản gia kia ý* xuất hiện phá tan bầu không khí người đó kéo tay cậu đi.

DongHae gọi với theo

- Chúng mình đã móc nghéo rồi nhé Hyukie cậu không được lấy ai khác ngoài mình!!!

EunHyuk đưa tay vẫy vẫy với DongHae cho đến khi đi Haenie của cậu chỉ còn là một chấm nhỏ.

Từ hôm đó ngày nào DongHae cũng đi qua con đường này mong được gặp lại Hyukie. Nhưng chẳng bao giờ thấy được cậu.

"Hyukie! Nhất định mình sẽ trở nên mạnh mẽ mạnh mẽ để bảo vệ Hyukie của mình"

~~~~~~~~End Flash Back~~~~~~~~~~

- Sao sunbae nhìn em ghê thế? Mặt em có nhọ àh? - EunHyuk bất ngờ phá tan sự im lặng khi thấy anh cứ nhìn mình đăm đăm.

- Không có! Mặt em đẹp lắm - Anh cười

Cậu cắm đầu vào quyển sách che đi hai gò má đang đỏ ửng. Anh bật cười "Đáng yêu quá đi mất".

ĐÊM

Đang ngủ cậu bỗng cảm thấy ai đó vòng tay qua người mình. Cậu mở to mắt:

- Sunbae làm gì thế mau về giường đi???

- Anh không quen ngủ một mình. Cho anh ngủ cùng với...

- Không được mau về giường của mình đi!!!

Anh ôm ghì lấy cơ thể mảnh mai của cậu vào lòng ấn cậu nằm xuống cạnh mình khi cậu định lao ra khỏi giường:

- Em không phản đối được đâu hãy ngoan ngoãn ngủ đi. Sẽ không làm gì em đâu. Dù sao thì cũng chưa đến lúc.

Cậu rùng mình khi nghe anh nói và còn nổi cả da gà khi nghe phòng bên có tiếng rên: A A A A A

- Sao lại có tiếng gì ghê quá???

- Rồi sẽ quen thôi rồi chỉ ít hôm nữa có khi tiếng rên rỉ kiểu này lại xuất phát từ chính miệng em ý chứ. Cậu bé xinh đẹp.

Cậu cảm thấy sợ nhắm nghiền mắt lại. Anh hôn lên cổ cậu những cái hôn rất dịu dàng khiến cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Đêm đó, cậu an toàn trong vòng tay anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro