#4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

28 Tháng Sáu, 2018

----

Buổi chiều, Mạc Vịnh Hân cấp cho Tuấn Chung Quốc một cái đĩa mềm mới, để hắn trang trí bên trong máy tính cho đẹp một chút, cái này đối với bé thụ Tiểu Quốc bán trạch nam mà nói quả thật là một món quà tuyệt vời. Tuấn Chung Quốc mở đĩa mềm liền thấy một tệp văn kiện, khi mở ra thấy bên trong toàn những cái tên kỳ quái, nào là “Những đồ vật thật tốt dành cho bé thụ Tiểu Quốc”, “Bé thụ Tiểu Quốc nhất định muốn xem”, “Trợ giúp Tiểu Quốc học tập”… linh tinh, nhưng tất cả đều là dành cho Tuấn Chung Quốc. Tuy rằng tò mò nhưng vẫn phải hoàn thành công việc trước, cẩn thận mở một văn kiện tên là “Cách thay đổi bản thân dành cho bé thụ Tiểu Quốc”, có lẽ là công văn giúp hắn gia nhập công ty cho tốt. Tuấn Chung Quốc đang chuyên tâm làm việc với máy tính, trước mặt bỗng nhiều thêm một ly nước ép xoài, kinh ngạc ngẩng mặt lên thì thấy khuôn mặt băng sơn vạn năm của Kim Tại Hưởng, nhưng ở đây lại có chút gì đó kỳ lạ, nhưng rốt cục là kỳ lạ ở chỗ nào? Ngơ ngác suy nghĩ đến nửa ngày cũng không có kết quả, Tuấn Chung Quốc cũng chẳng thèm nghĩ nữa, hai tay cầm cốc nước hỏi:

“Là mua cho tôi sao?”

“Không phải cậu bảo thích sao?”

Bỏ lại một câu nghi vấn cũng không thèm trả lời, Kim Tại Hưởng liền đi về phăn phòng mình để lại bé thụ Tiểu Quốc ngơ ngác suy nghĩ lão Đại thật lạnh lùng a, đã nói ít lại còn chẳng thèm thay đổi khuôn mặt.

Tới gần tan sở, Tuấn Chung Quốc rốt cục phân chia tất cả các công văn hoàn chỉnh, đang muốn đưa mục lục đồng thời trả lại đĩa mềm cho Mạc Vịnh Hân, Mạc Vịnh Hân lại nói gửi mail cho nàng là được rồi, còn đĩa mềm là lễ vật riêng của Tuấn Chung Quốc. Vì thế Tuấn Chung Quốc ngoan ngoãn xem xét lại một chút, sau đó chuẩn bị ra về, ngay khi hắn dọn dẹp mọi thứ xong xuôi chuẩn bị rời đi thì Kim Tại Hưởng lại một lần nữa xuất hiện phía sau không một tiếng động :

“Chuẩn bị về nhà chưa?”

Tuấn Chung Quốc ban đầu có chút sợ hãi, vỗ về chính mình bình tĩnh lại cẩn thận nói:

“Vâng, tôi chuẩn bị về bây giờ.”

“Tôi đưa cậu về!”

“Cảm ơn ngài, không thần đâu ạ, tôi tự mình đi…”

Tuấn Chung Quốc còn chưa kịp nói xong , Kim Tại Hưởng đã quay người đi ra ngoài, Tuấn Chung Quốc đành ngượng ngùng đuổi theo.

-------
Hé lô mấy cô
Tôi vừa thi xong luôn
Xem đáp án cái muốn đi tự tử 😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro