Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

au đang bận thi học kì mà vẫn up chap nè, ai thương au hem hihi

enjoy

-------------start------------------

-Ư.....ưm...-Mi Luhan khẽ động, cậu khó khăn mở đôi mắt nặng nhọc của mình ra, một mùi thuốc sát trùng xộc vào mũi cậu, cậu là đang ở bệnh viện "Đây là đâu, sao mình lại ở đây? Đã xảy ra chuyện gì?" Cậu gượng ngồi dậy, dựa lưng vào đầu giường, khẽ đảo mắt, cậu nhìn quanh căn phòng, tất cả chỉ có một màu trắng toát-đây là bệnh viện.

*cạch*-Luhan! Cậu tỉnh lại rồi, thật tốt quá.-Baekhuyn từ ngoài bước vào, trên tay còn bê 1 tô cháo đang bốc khói nghi ngút, Baekhuyn nhanh chóng bước tới gần bên cậu rồi ngồi xuống cạnh giường.

_Luhannie, mình mới mua cháo nè, cậu ăn luôn cho nóng ha-Baekhuyn cầm lấy chiếc thìa trên bàn rồi đưa bát cháo tới gần miệng cậu, ý bón cho cậu ăn.

-Mình chưa muốn ăn, cậu cứ để đó lát mình ăn sau ha-Luhan nhìn cậu' cười cười, tay đẩy nhẹ bát cháo ra xa, ý không muốn ăn.

-Không được, cậu phải ăn luôn bây giờ cho nóng, tối qua cậu có ăn được gì đâu đúng không-Baekhuyn vừa nói vừa ngồi gần Luhan, múc lên 1 thìa cháo to, đặt gần miệng cậu.-Nào, há miệng ra, mình sẽ bón cho cậu.

-Không cần đâu.....-Cậu vừa nói vừa nhích người về phía sau, vẫn không chịu há miệng ăn.

-Ai nha, không có gì phải ngại mình với cậu là bạn thân đó, hay là cậu hết thương mình rồi.-Baekhuyn (vờ) dỗi, nước mắt lưng tròng.

-Không có mà, mình sao có thể không thương cậu chứ, mình chỉ là sợ cậu vất vả thôi a~.-Luhan chính là đang dỗ ngọt Baek a~

-Không cần sợ mình vất vả, nào mau há miệng ra-Baekhuyn lật mặt nhanh hơn lật sách, hồi nãy còn đang dỗi mà giờ đã quay qua bộ dáng như chăm con nít bị bệnh. Còn Luhan thì bộ dạng miễn cưỡng há miệng cho Baek đút cháo. Nhìn cái cảnh này thật..................muốn gả Luhan cho Baek mà, ahihihi^^. (Hun: cô dám; Au: Tui đương nhiên dám, haha; Hun: cô....*máu dồn tới não*; Au: k đc động thủ, tui làm thiệt à nha~; Hun: hừ, đợi đấy; Au: tui sẽ đợi *vẫy khăn*)

*Cạnh* cánh cửa lại lần nữa mở ra, lần này người bước vào là Chanyeol. Anh bước gần tới, thì thầm cái gì đó vào tai Baekhuyn rồi mới quay qua hỏi cậu:

-Luhan , em còn thấy khó chịu chỗ nào không, đã đỡ hơn tí nào chưa?-Anh rất yêu quý đứa em họ này, từ bé cậu đã biết nghĩ cho người khác, rất ngoan ngoãn. Anh còn nhớ, lúc cậu bị thương hay bất kể có chuyện gì đi chăng nữa thì cậu cũng luôn giấu trong lòng, không chia sẻ với bất kì ai cho đến khi mọi người biết chuyện và gặng hỏi cậu.

-Anh không cần lo cho em đâu, em khỏe lắm mà.-Luhan cười cười, từ nhỏ cậu không có nhiều bạn bè, chỉ có Baekhuyn là đứa bạn thân duy nhất và có thêm người anh họ lắm lúc tửng tửng mà yêu thương cậu này làm bạn.

-Anh là anh của em mà, làm sao không biết em rất dễ bị bệnh mà thân thể cũng yếu đâu chứ.-Giọng anh có chút trách móc còn pha chút giận dỗi rất..........đáng yêu^^. Anh chính là đang muốn tâm trạng cậu tốt hơn 1 chút nên mới dỗi như vậy a~~

-Phụt....hahaha......nhìn mắc cười quá........hahaha-Baek biết anh chính là đang muốn tâm trạng Luhan tốt hơn mới làm như vậy nên cậu' cũng hùa theo.

-Ya, ya, ya tên kia mi nói ai mắc cười hả-Chanyeol nghe Baek nói vậy liền đứng bật dậy.

-Ta nói ngươi đó, Pắc Chó Bự-Baek le lưỡi trêu Chan.

-Ngươi......chờ đó-Nói rồi anh chồm người lên, để Thị Bún nằm dưới thân mình mà.......cù lét. Ấy khoan, nãy giờ chúng ta bỏ qua 1 con Nai ở trên giường đang nhìn cặp vk ck trẻ con nào đó mà bất giác mỉm cười.

-Hahaha......không.......không chơi.....haha.......nữa........hộc hộc....dừng lại, dừng lại-Sau 1 hồi cười đã đời thì cuối cùng Chanyeol cũng tha cho cậu'-Phù, mệt quá, Luhannie cậu mau ăn đi, cháo nguội hết rồi này.

-Tưởng hai người không nhớ tới trong này còn người nữa chứ, hóa ra vẫn còn nhớ trong này có người tên Luhan sao?-Luhan bĩu môi quay qua bưng bát cháo, vừa làm mặt giận vừa múc từng thìa cháo đưa lên miệng, bộ dáng cậu lúc này thực dễ thương.

-Ai nha, Han Han a~ đâu phải tại mình đâu, tại "ai đó" mà, lỗi không phải ở mình a~-Baekhuyn thấy Luhan (vờ) giận dỗi liền chạy tới cạnh giường cậu ngồi xuống rồi bưng bát cháo từ tay cậu múc 1 thìa đút cho cậu ăn, nhìn Baek lúc này như đang dỗ ngọt trẻ con vậy.

-Vậy sao? Vậy lát 2 đứa mình xử "ai đó" nha-Luhan không phản đối việc Baek đút cho mình, còn hùa theo cậu' mà trêu Chan nữa.

-Được, 1 tý nữa cậu ăn xong, 2 đứa mình sẽ hợp sức để trả thù vụ hồi nãy cho mình ha.-Baek vừa nói vừa nở nụ cười quỷ dị.

-Hảo, sẽ là 1 màn trả thù đẹp mắt-Luhan cười cười, tâm trạng của cậu nhờ có 2 con người này mà tốt lên rất nhiều, không khí trong căn phòng bệnh trở nên ấm áp và vui vẻ hơn cũng người 2 con người ồn ào này. Cậu thực sự biết ơn họ nhiều lắm, biết ơn vì 2 người luôn lo lắng và luôn ở bên cạnh cậu những lúc như thế này.

-------------------------------------

Sau 1 hồi đùa giỡn thì Luhan cũng thấm mệt mà thiếp đi lúc nào không hay, Baekhuyn đắp chăn lên cho cậu rồi theo Chanyeol ra sân sau của bệnh viện.

-Chanyeol à, hồi nãy bác sĩ nói tình trạng của Luhan sao rồi?-Dù gì thì 2 người cũng thân với nhau từ thời còn quấn tã nên Baekhuyn vẫn không khỏi lo lắng cho cậu.

-Thực ra là.............

----------Flash back-----------

*Cộc, cộc* Bác sĩ-Chanyeol bước vào phòng của vị bác sĩ già hồi nãy rồi tiến tới gần bàn làm việc của vị bác sĩ mà ngồi xuống chiếc ghế đối diện.

-Cậu là người nhà bệnh nhân Xi Luhan? -Vị bác sĩ không nhanh không chậm vào thẳng vấn đề chính.

-Vâng, tình hình em ấy sao rồi bác sĩ?-Chanyeol muốn biết đứa em này rốt cuộc là bị làm sao, lỡ như mà cậu có chuyện không may xảy ra thì phải làm sao.

-Cậu ấy đã có thai, thai nhi được khoảng hơn 2 tuần rồi, lần này may mắn lắm mới giữ được thai nhi, nếu lần sau còn để xảy ra chuyện như thế này thì không chỉ thai nhi mà ngay cả cậu ấy cũng gặp nguy hiểm. Trong khoảng thời gian này cậu nên để cậu ấy nghỉ ngơi nhiều, giúp tinh thần cậu ấy thoải mái, cậu nên để cậu ấy ăn làm nhiều bữa vì thời gian này cậu ấy rất khó ăn. Nên tránh là cậu ấy buồn hoặc tức giận, sẽ làm ảnh hưởng không tốt tới sức khỏe của 2 mẹ con-Vị bác sĩ nói liền 1 mạch không nghỉ, còn anh thì càng nghe đầu óc càng choáng váng. Gì chứ? Cậu có thai? Có thể nguy hiểm đến tính mạng? Anh không nghe nhầm chứ, không thể nào, nếu chuyện này mà để tên khốn Oh Sehun đó biết thì sao đây.(Au: Dự là câu này bị gạch đá hơi nhiều ^^)

-Bác sĩ không nhầm đấy chứ ạ?-Anh hỏi lại, anh không nghe nhầm vậy có lẽ người nhầm là bác sĩ rồi. Từ trước tới giờ ai mà không biết chuyện Sehun làm với cậu chứ, nếu như hắn mà biết thì có phải sẽ đối xử với cậu tệ hơn trước nhiều hơn nữa không, hay hắn sẽ đối xử với cậu tốt hơn? Đầu anh hiện tại toàn là 1 mớ bòng bong, anh phải làm gì để tốt nhất cho cậu bây giờ, ai làm ơn nói cho anh biết đi.

-Không hề nhầm, cậu nhớ chăm sóc tốt cho cậu ấy thân thể cậu ấy rất yếu.-Bác sĩ còn hảo tâm nhắc nhở anh phải chăm sóc tốt cho cậu, anh thì nghe xong vội đứng dậy cảm ơn bác sĩ rồi đi ra ngoài, trên đường đi anh suy nghĩ rất nhiều chuyện của cậu.

---------end flashback--------

-Thì như em thấy đấy, Sehun đối xử với Luhan như thế nào em là người biết rõ hơn ai hết mà. Nếu bây giờ em ấy mà biết mình có thai với người đã hành hạ em ấy như thế có khi nào em ấy bỏ đứa bé không? Mà vấn đề ở đây là sức khỏe của em ấy sẽ không chịu nổi, chỉ sợ là khi đứa bé đi rồi em ấy cũng không trụ nổi mà đi theo đứa bé thôi.-Chanyeol nhíu chặt mi tâm, anh đã nghĩ tới trường hợp xấu nhất rồi, nó khiến anh sợ hãi, anh không muốn mất đi đứa em trai này.

-Anh cứ bình tĩnh đã, dù sao chúng ta cũng phải nói cho cậu ấy biết mình có thai. Đó là con cậu ấy, cậu ấy đang mang trong mình, cậu ấy có quyền được biết.-Baekhuyn cũng lo lắm, lỡ như, chỉ là lỡ như cậu ấy hành động đúng như những gì Chanyeol nói thì cậu' biết phải làm sao đây. Cậu' không chỉ coi Luhan là người bạn thân, mà Luhan còn là người thân trong gia đình cậu', lỡ như Luhan có chuyện, cậu cũng không biết tính sao nữa. Nhưng lúc này cậu' không được để những suy nghĩ tiêu cực đó lấn áp được, cậu' phải lạc quan lên, phải thật tỉnh táo để giúp Luhan tìm ra cách giải quyết tốt nhất không được để cậu ấy tìm tới cái chết. Ba người các cậu (Chan, Baek, Han) đã hứa với nhau sẽ ở bên nhau và sẽ bảo hộ nhau mãi mãi, lời hứa này nhất định sẽ phải thực hiện cho bằng được.

-Được, vậy chúng ta đi nói cho em ấy biết.-Chanyeol cũng nghĩ thông suốt rồi, trước tiên phải nói cho cậu biết chuyện trước đã, sau đó ắt sẽ có hướng giải quyết. Nếu cậu đòi bỏ đứa bé thật thì có chết anh cũng phải ngăn cậu, không cho cậu bỏ đứa bé vì sự an toàn của cậu.

Chanyeol với Baekhuyn xoay người, bước song song với nhau, hai người không nói gì chỉ im lặng theo đuổi suy nghĩ của riêng mình nhưng suy nghĩ lại cùng hướng đến cậu.

---------end chap----------

Mk đang thi mà vẫn cố ngoi lên up chap nè, ai thương mk k? hihi

Mong m.n ủng hộ mk nha, nhớ vote and cmt giúp mk nha, yêu m.n.

Kamsa~~























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro