Chap 3 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...

Anh chính là thứ thuốc độc quá liều mà em vô tình nếm phải...Luhan...

...
Tôi đứng trước căn nhà có cổng màu xám...cổng không khóa,tôi liền chạy một mạch vào nhà...

Tôi thấy anh...duy nhất chỉ mình anh ngồi giữa phòng khách rộng lớn,anh cúi thấp đầu xuống để mái tóc mật ong che khuất gương mặt xinh đẹp,trước mặt là chiếc bánh tiramisu được bày trí đẹp mắt...

Anh dường như chẳng nhận ra sự xuất hiện của tôi.
Tôi trông thấy đôi vai gầy khẽ run lên...một giọt nước trong suốt nhẹ rơi xuống...

Tm tôi đau một mảng,vội lao đến mang con người đó vào lòng.

-Se...Sehunie? -Luhan ngạc nhiên ngước đôi mắt nhoè đi vì nước lên nhìn tôi. -Chẳng phải em bảo...
-Xin lỗi...xin lỗi anh...Luhan... -Tôi vỗ về siết chặt anh trong vòng tay,tựa cằm lên những lọn tóc mềm mại ấy...con nai nhỏ trong lòng nhẹ nhàng dụi dụi vào lòng ngực rắn chắc.
Là tôi hiểu lầm anh rồi...chợt trách bản thân sao lại vô tâm đến vậy...

-Sehunie...anh thực sự rất nhớ em... Đừng đối xử lạnh nhạt với anh...anh đau lắm...
-Nhớ em mà lúc chiều còn đi vui vẻ bên cạnh người khác nhỉ... -Tôi giở giọng trêu chọc,tự dưng lại cảm thấy hờn dỗi con nai hư hỏng này vô cùng...nhưng không tài nào chuyển thành ghét bỏ được.
-Ơ..người khác? Ý em là Yixing à??? Không phải không phải như em nghĩ đâu...cậu ấy với anh chỉ là bạn thân lâu ngày gặp lại thôi... -Luhan hốt hoảng ra sức giải thích...nhìn vẻ mặt ngây ngô của anh khiến tôi suýt không nhịn được tiếng cười...
-Vậy à? -Tôi vờ giữ khuôn mặt lạnh tanh rồi đáp lại.
-Sehunie...đừng giận anh mà,em xem anh cất công làm bánh nhân tròn một tháng chúng ta làm bạn này... -Anh lắc lắc cánh tay tôi,điệu bộ trông dễ thương vô cùng,khiến tôi mỉm cười đưa tay xoa đầu anh.
-Em còn tưởng anh không nhớ chứ...
-Nga~ Anh đương nhiên là nhớ rồi,trí nhớ anh tốt lắm...hìhì...
-Luhanie này... -Anh hơi giật mình khi tôi áp cả hai bàn tay vào gương mặt anh,nâng nó lên để có thể nhìn lấy đôi mắt đen láy ẩn dưới hàng mi dày,thật xinh đẹp...
-Chuyện...chuyện gì vậy Sehunie?
-Em không muốn giữa em và anh là quan hệ bạn bè nữa...
-Sao cơ? Sao em lại không muốn làm bạn với anh nữa...chẳng lẽ anh làm điều gì khiến em không vui sao Sehunie? -Luhan hoảng loạn hỏi gấp gáp.
-Em không muốn giữa em và anh chỉ là quan hệ bạn bè...nghe cho rõ này Luhanue,vì EM-THÍCH-ANH...à...không biết nó có giống nhau không nhưng hình như là EM-YÊU-ANH nhiều hơn... -Tôi nhấn mạnh từng chữ một.
-Ơ...anh...anh... -Mặt Luhan đơ ra,gò má xuất hiện hai vệt hồng hồng,môi nhỏ lắp bắp đáng yêu vô đối.
-Làm người yêu em nhé...Luhanie... -Tôi mìm cười nhìn gương mặt ngại ngùng của anh,nó lại đỏ lên nữa kìa...
-Chuyện...chuyện này... -Luhan vẫn cứ trơ ra,hình như còn chưa tiêu hóa kịp những thứ mình vừa nghe được.
-Aish...con nai ngốc này sao cứ ngơ ngơ ra vậy hả? Thật hết chịu nổi anh rồi...
-Ơ...anh... Ưhm...ah...

Tôi hết kiên nhẫn há miệng cắn lấy đôi môi cherry nhỏ xinh của anh.
Thề với Chúa đôi môi ấy còn ngọt và thơm hơn bất kì cây kẹo nào,lại rất mềm mại nữa...nó thao túng lí trí tôi.

Tôi đưa tay ra sau gáy kéo anh lại gần để nụ hôn sâu hơn,anh cũng không phản kháng mà đặt hờ tay lên ngực tôi. Tôi mút mát môi dưới của anh thật mạnh,dùng lưỡi tách đôi môi ấy ra rồi nhanh chóng trườn vào bên trong khám phá mọi ngóc ngách,đuổi bắt chiếc lưỡi nhỏ xinh kia rồi kéo về khoan miệng mình mà tham lam liếm mút...

Nụ hôn càng về sau càng trở nên nóng bỏng,tiếng nút lưỡi *chụt chụt* vang khắp căn phòng,hai đôi môi không có tí khe hở nào mà áp sát vào nhau.

Đến khi Luhan rên rỉ thở dốc vì hít thở không thông tôi mới chịu buông tha cho anh,lúc dứt môi còn lưu lại sợi chỉ bạc chảy dọc từ khoé môi của anh xuống tận cằm,vai áo trễ một khoảng để lộ xương quai xanh quyến rũ...cành tượng câu dẫn vô cùng.

Tôi lại không nhịn được mà kéo anh vào một nụ hôn khác mạnh bạo hơn trong khi anh còn chưa kịp nạp đầy oxi trong buồng phổi vừa mới bị rút cạn,đôi tay hư hỏng lần mò vào bên trong chiếc áo thun rộng thùng thình mà vuốt ve làn da mịn màng trắng nõn sau lưng.
Rê lưỡi xuống chiếc cổ thanh mành hoàn hảo,tôi điên cuồng cắn mút để lại những dấu hôn đỏ ngần khiến anh bật ra tiếng rên rỉ,ngửa cổ mời gọi tôi chiếm lấy.

Cơ thể cả hai nóng ran mất kiểm soát...tôi đẩy Luhan nằm ra ghế sofa rồi trèo lên giữa hai chân anh,đôi chân thon thả ấy liền quặp vào hông tôi,tôi mỉm cười cúi xuống vén chiếc áo rộng đến khiêu khích lên thật cao để lộ hai đầu nhũ đỏ hồng liên tục nhấp nhô trên khuôn ngực trắng trẻo.
-Ah..ưhm...Se...hun...
Luhan rên lên khi tôi cho đầu nhũ ấy vào miệng liếm láp đầy thích thú,tay se se đầu nhũ còn lại rồi tiếp tục ngậm lấy nó chăm sóc...hài lòng cho đến khi chúng cương cứng và tấy đỏ lên mới buông tha.
-Anh có muốn cùng em đêm nay? -Tôi gạt đi lọn tóc tơ đang bết trên trán anh vì mồ hôi,nhẹ nhàng phả hơi nóng vào chiếc cổ nhạy cảm rồi gặm nhắm xương quai xanh tuyệt đẹp.
-Sehun...anh...anh nghĩ...ừm...chỗ này hơi lạnh...
Anh đỏ mặt quay đi chổ khác ấp úng...
-Haha...anh đừng đáng yêu như vậy nữa được không? -Tôi bật cười thành tiếng rồi bế anh lên phòng.

Đặt anh xuống chiếc giường mềm mại,chúng tôi lại kéo nhau vào trò chơi mới...
Ánh trăng tròn vành vạnh le lói từng tia sáng qua khe cửa sổ,soi vào hai con người đang hòa làm một...đắm mình trong khoái cảm của tình yêu.
...

-Ưrgh...Se...hun argh...mạnh một chút...ưhm...
-Em yêu anh...Luhan...ah...
-Ưhm..anh cũng...yêu em Sehun...argh...argh...

Tôi thúc mạnh lần nữa vào tuyến tiền liệt của Luhan khiến anh rên lớn,gầm lên một tiếng rồi phóng thích tinh hoa vào bên trong anh.
Anh ưỡn mình nhận lấy khoái cảm rồi cũng xuất ra trên bụng tôi...
Ôm lấy anh vào lòng rồi kéo tấm chăn che đi thân thể trần trụi...cả hai mệt mỏi thở dốc...

-Em sẽ ngừng yêu anh khi trái tim này không còn đập nữa...Luhan...anh có tin em không? -Tôi hôn nhẹ lên mái tóc mật ong đang vùi sâu trong lòng ngực mình,hỏi thật khẽ.
-Anh tin em,Sehun...Anh cũng chỉ sẽ yêu một mình em thôi...mãi mãi... -Anh tuy mệt mỏi nhưng vẫn ngước nhìn tôi mỉm cười...giơ ngón tay út của mình lên trước mặt tôi.
-Gì đây nhóc con??? -Tôi thắc mắt.
-Móc tay đi...nếu không em lại nuốt lời...
-Anh trẻ con quá đó,haha...móc thì móc...ai sợ chứ?

Tôi móc ngón tay út của mình vào ngón tay anh..thật chặt.
Chợt có cảm giác gì đó len lõi trong tim...

Như là ấm áp...
Như là yêu thương...
...

-Ngủ ngon...bảo bối của em...
-Ngủ ngon...Sehunie...

Chúng tôi chìm vào giấc ngủ...một đêm thật tuyệt...
Tôi sẽ luôn ghi nhớ ngày hôm nay...
...

Hãy để ánh trăng này minh chứng cho tình yêu của hai chúng ta...
Hãy để cái móc tay này mang chúng ta về bên nhau nếu một ngày kia chẳng may lạc lối...
Em yêu anh...Luhan...

End Chap 3.
(Định drop fic này nhưng không nỡ vì tiếc cái cốt truyện... TT^TT thôi cứ viết tiếp vì tình eo dành cho hai bạn chỏe...mong là sẽ được rds ủng hộ :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro