Phần tiếp theo...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau

-Ji Ji ơi...Ji Ji à.

Ji Yeon giật mình vì cái giọng gọi tên mình mà lại hát theo nhịp điệu 1 bài hát mà Ji Yeon thích. Ji Yeon đạp chăn ngồi dậy, đập vào mặt là cái mặt của Qri. Ji Yeon thoáng bình tĩnh khi trước mặt không phải là cái người mà Ji Yeon nghĩ tới.

-Nghĩ tớ là Eun Jung của cậu phải không? - Qri cười đểu.

Ji Yeon im lặng nhưng khuôn mặt thì hơi ửng hồng.

-Tớ nói trúng rồi phải không. Ha ha ha

-Cậu thôi đi cho tớ nhờ.

Ji Yeon tức giận ném cái gối vào người Qri rồi đi thẳng vào phòng tắm.

Hai người hi hi ha ha đi xuống phòng khách. Ji Yeon giật mình nhìn người trước mặt.

-Ai cho cô vào nhà tui mà chưa hỏi tui hả? - Ji Yeon hét lên chỉ vào mặt Eun Jung.

-Là So Yeon unnie mở cửa cho tui vào – Eun Jung hếch mặt nhìn lại Ji Yeon, nhưng trong mặt lại ánh lên tia cười.

-Unnie tui không phải Unnie cô mà gọi thế - Ji Yeon chỉ chỉ vào người Eun Jung.

-Uhm thì unnie cô, tôi có nói unnie tôi đâu, hay cô nghĩ...

-Câm Mồm Lại Cho Tôi.

Ji Yeon hét toáng lên, vớ được cái chổi gần đấy liền đuổi theo đánh đập Eun Jung, So Yeon và Qri cũng chỉ có thể đứng 1 chỗ mà cười.

-Unnie nghĩ sao? - Qri hỏi So

-Nếu 2 đứa nó không ngu ngốc nữa thì unnie cũng mừng – So Yeon vẫn nhìn theo Ji Yeon cười

-Dạo này Ji Yeon đang nói chuyện với 1 người đó lạ lắm, em xem tin nhắn của cậu ấy nên vô tình thấy.

- Không sao, cứ coi như là thử thách của Eun Jung đi.

-Ji Ji..

Ji Yeon ngẩng mặt lên thì thấy Eun Jung đang đứng ở đằng sau. Ji Yeon không thèm trả lời mà quay mặt đi.

-Ji Ji, không vui khi gặp lại tôi sao?

-Tại sao tôi lại phải vui.

-Thật không vui – Eun Jung nhìn Ji Yeon hỏi, trong ánh mắt thoáng buồn - cũng không sao. Muộn rồi đi ngủ đi, đứng đây lạnh lắm.

Eun Jung nói rồi đi vào nhà để mặc Ji Yeon đứng lặng im ở trên sân thượng.

Tít tít

-Dino, em ngủ chưa?

-Chưa.

-Dino, yêu là như thế nào nhỉ?

Ji Yeon im lặng nhìn dòng tin nhắn mà người có tên là Tôm nhắn cho mình. Yêu là thế nào, Ji Yeon cũng không hiểu.

-Là muốn nhìn thấy nụ cười của người mình yêu...

~~~~

1 Tháng nay Ji Yeon sống trong bực mình mà không có chỗ giải tỏa. Ji Yeon thật sự sắp bị bực đến phát điên rồi. Vì cái gì phải để cho Ji Yeon sống chung với tên dở hơi Eun Jung kia chứ. Đã thế lại còn ngang nhiên cho người khác số điện thoại nhà rồi em em ngọt sớt.

-Muốn đánh nhau quá - Ji Yeon hét lên đầy căm phẫn.

-Ghen thì nói là ghen việc gì phải làm khổ mình thế - Qri không sợ chết nằm dài trên bãi cỏ xanh mượt sau sân trường nói.

-Tớ ghen??? - Ji Yeon trừng mắt nhìn Qri.

-Không phải sao? - Qri bỏ quyển sách úp trên mặt ra.

-Không phải.

-Tớ không tin, không phải sao cậu bực mình khi thấy cô ta nói thân mật với người khác.

Ji Yeon im lặng, ghen sao? Có khi nào lại như vậy? Không, không thể nào, Ji Yeon không thể nào như thế được.

Qri nhìn Ji Yeon im lặng vậy thì biết Ji Yeon đang nghĩ gì, cũng không làm phiền Ji Yeon, à chỉ ngồi ngân nga bài hát "We were in love"

<Chúng ta đã từng yêu nhau, xin đừng làm em khóc

Với em, anh là duy nhất

Khi em khép đôi mắt lại, em chỉ nhìn thấy anh – khi em bịt tai lại em chỉ nghe tiếng anh

Xin đừng rời bỏ em

Một người trở thành nguồn sáng duy nhất soi sáng cuộc đời tối tăm của em, là một người rất quý giá

Một ngày trôi qua rồi nhiều ngày khác trôi qua và em ham muốn anh nhiều hơn

Thậm chí khi em đang ca bài ca này

Chúng ta đã từng yêu nhau, xin đừng làm em khóc

Với em, anh là duy nhất

Khi em khép đôi mắt lại, em chỉ nhìn thấy anh – khi em bịt tai lại em chỉ nghe tiếng anh

Xin đừng rời bỏ em

Có lẽ anh sẽ quay lại, vì anh có lẽ sẽ trở lại

Hôm nay, lại thêm một ngày em chờ đợi anh

Anh không biết đâu, anh không thể biết được em đau thế nào đâu

Thậm chí khi em đang hát khúc nhạc này

Chúng ta đã từng yêu nhau, xin đừng làm em khóc

Với em, anh là duy nhất

Khi em khép đôi mắt lại, em chỉ nhìn thấy anh – khi em bịt tai lại em chỉ nghe tiếng anh

Xin đừng rời bỏ em

Nếu em được chọn giữa anh và thế giới này

Cho dù mọi thứ của em đều mất đi, chỉ cần là vì anh, em sẽ ổn

Ngày hay đêm, em khát khao tình yêu nồng cháy

Lời hứa không đáng của em để quên anh, khiến em khóc thêm lần nữa

Anh có nghe thấy em không?

Thứ duy nhất em muốn từ anh là chính anh

Thiếu văng anh em không thể làm được gì cả

Nếu anh nghe thấy được bài hát này thì xin anh hãy quay về, quay về bên em

Mỗi lần em yêu anh nhiều thêm thì em lại đau đơn thêm chút nữa

Với em, anh là duy nhất

Chúng ta đã từng yêu nhau, xin đừng làm em khóc

Xin đừng rời bỏ em

Vào hồi kết, anh quay đi và rời xa khỏi em

Em đã vứt bỏ đi niềm kiêu hãnh và như một người điên, em mãi bám theo anh

Nhưng con tim em mách bảo và nói với em

Không để mất anh, người duy nhất trên thế giới (mà em yêu)

Em đã giả vờ mỉm cười, đã giả vờ rằng sẽ ổn

Đây là bài hát cuối cùng em hát cho anh nghe

Xin đừng rời bỏ em>

-Suzy, em về đi, không phải lo cho unnie – Eun Jung nhẹ nhàng vuốt mái tóc của Suzy

-Vậy em về nha. Mai mình gặp.

Ji Yeon đứng trên tầng thượng nhìn xuống, cả tuần nay, ngày nào Eun Jung cũng đi cùng 1 cô gái, nhưng chỉ tới cổng nhà là cô ta lại quay về. Ji Yeon thật sự thấy chướng mắt.

-Sao không hỏi tại sao?

Ji Yeon giật mình khi nghe có giọng nói bên cạnh.

-Tại sao phải hỏi - Ji Yeon ủ rũ nói,

-Không phải em muốn biết sao? – So Yeon nhìn Ji Yeon nói.

-Phải biết nắm giữ thời cơ nếu không em sẽ hối hận đấy. Ji Ji, em nên thành thật với mình đi – So Yeon nhìn Ji Yeon nói, cô biết em gái cô rất thích Eun Jung, nhưng vì định kiến từ nhỏ nên Ji Yeon không dám đối mặt với tình cảm của mình.

-Em không xứng - Ji Yeon thở dài não nề.

-Em không nên mặc cảm như vậy. Chỉ là em học kém hơn thôi có gì mà không xứng.

-Người vừa nãy unnie thấy không?

-Thấy.

-Hoa khôi của trường.

-Uhm

-Học sinh giỏi của khối.

-Rồi sao.

-Ngoan ngoãn hiền lành, em không bằng cô ấy.

-Haizz

So Yeon thở dài, biết phải làm thế nào với em gái bây giờ, Ji Yeon quá là nhạy cảm rồi.

-Sao không đi luôn đi, còn về đây làm gì nữa? - Ji Yeon bĩu môi nhìn Eun Jung khi Eun Jung đang đi vào bếp.

-Lại ăn mỳ. Ji Yeon tôi không nghĩ cô lại không biết nấu ăn đâu nha – Eun Jung không trả lời mà hỏi lại Ji Yeon.

-Tôi thế đấy, thì sao.?

-Cô mà cũng xứng đáng làm con gái sao, làm con trai tôi nghĩ chắc cô...

Véo

1 cái giẻ lau bàn bay lại phía Eun Jung. Eun Jung vội vàng tránh đi.

-Cô đúng là...

-Cô cút ngay cho tôi.

-Tôi chỉ nói thật thôi. Chẳng có người con gái nào như cô cả. Nấu ăn không biết, dọn dẹp nhà cửa cũng không. Cô làm con gái kiểu gì vậy?

-Tôi như thế nào đâu liên quan gì tới cô.

-Cô mà như vậy thì chẳng có ai thương đâu. Con gái mà đanh đá.

Nói rồi Eun Jung bỏ đi, Eun Jung không muốn Ji Yeon như thế đối với mình, Eun Jung muốn Ji Yeon đối xử nhẹ nhàng, dịu dàng. Eun Jung nói ra như vậy bản thân cũng đau lòng.

Ji Yeon im lặng nhìn theo Eun Jung, 1 giọt, 2 giọt nước mắt rơi xuống, Ji Yeon đã không đúng sao?

~~~

Mấy hôm nay 2 người tránh mặt nhau, không khí lớp học ảm đạm mà không khí trong nhà càng khủng bố. So Yeon phải nhìn mặt từng người mà nói chuyện. Nhưng đến hôm nay thì có vẻ như So Yeon hết chịu nổi rồi.

-Hai đứa làm sao vậy?

-Không làm sao cả - cả 2 đồng thanh hét toáng lên làm So giật mình.

-Em không ăn nữa - cả 2 lại đồng thanh.

-Đừng có bắt trước giống tui - đồng thanh nữa.

Nói rồi 2 người quay mặt đi 2 hướng khác nhau, So Yeon ngẩn ngơ nhìn theo mà không hiểu gì cả.

-Dino, yêu 1 người khó vậy sao?

-Em không biết.

-Em yêu ai chưa?

-Em không biết.

-Yêu 1 người sao quá khó.

......

-Ji Ji..Ji Ji..

Eun Jung đứng trước cửa phòng Ji Yeon gõ cửa, bao nhiêu ngày nay giận nhau như thế là đủ rồi.

-Không mở cửa là tui vào đó nha.

Đợi 1 lúc không thấy có tiếng động nên Eun Jung đẩy cửa vào. Đặp vào mắt Eun Jung là khuôn mặt ngây thơ đang ngủ ngon. Eun Jung tiến lại gần Ji Yeon, khẽ chạm vào khuôn mặt của Ji Yeon.

Ánh mắt Eun Jung chạm vào cái điện thoại của Ji Yeon, theo như Qri nói thì Ji Yeon dạo này đang nói chuyện thân thiết với 1 người. Eun Jung chằn chừ không biết có nên xem hay không...

Ánh mắt Eun Jung mở to ngạc nhiên khi nhìn vào tin nhắn gần nhất của Ji Yeon.

-Cô tốt nhất là đừng có mà làm tiếp cái chuyện đó nữa. Không thì đừng trách tôi không nói trước.

Eun Jung hậm hực vứt điện thoại trên giường, không hiểu sao đứa em cùng mẹ khác cha với mình lại có được số điện thoại của Ji Yeon. Eun Jung thật sự giật mình khi nhìn thấy số điện thoại của Tôm.

Bố mẹ Eun Jung chia tay cũng lâu rồi. Eun Jung cũng không ngờ mẹ mình trong thời gian đấy cũng đi nước ngoài. Bây giờ về may sao lại gặp nhau, và Eun Jung lại có thêm 2 đứa em nữa.

Eun Jung cũng vui nhưng nghĩ tới việc Tôm nhắn tin cho Ji Yeon tình cảm như vậy thì thật là...máu ghen của Eun Jung lại bùng lên. Thì ra là Ji Yeon thích em Eun Jung nên mới không chú ý đến Eun Jung.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro