Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

YoungIn run rẩy nhìn người trước mặt:

_Anh...

Rầm rầm

Tiếng sấm sét nổ vang trời và rì rào của cơn mưa ngoài hiên khiến giọng nói của cô bị nén đi.

Kim JongIn đứng cách xa cô khoảng 2 mét, gương mặt đầy hoảng hốt.

YoungIn muốn chạy đến chỗ anh, nhưng vừa nhúc nhích một chút thì người kia đã gào lên:

_CẨN THẬN!

Cô sững người, chau mày khó hiểu nhìn biểu cảm khó thấy của anh trai, nỗi sợ hãi từ trong lòng chực trào ra hốc mắt bằng những giọt lệ ấm nóng:

_Có ma...Anh JongIn, có một cái đầu trong nhà vệ sinh...Và máu...Em...

JongIn đưa tay ra, cố trấn tĩnh cô mặc dầu tâm trạng bản thân cũng đang rất bất ổn:

_Không có ma quỷ gì cả! Có anh ở đây rồi...Bình tĩnh lại nào, nắm lấy tay anh rồi cẩn thận bước xuống.

YoungIn thút thít quệt đi giọt nước mắt, đến bây giờ cô mới đảo mắt nhìn xung quanh.

Sàn nhà ban nãy đã không còn, chỉ có chân cô đang đung đưa trong không trung...

YoungIn đang ngồi vắt vẻo trên lan can hiên nhà, và như thể chỉ cần một cơn gió thôi cũng có thể khiến cô rơi xuống 12 tầng lầu của căn chung cư!

Dù mạnh mẽ đến đâu, ở trong tình cảnh này thì khó có cô gái nào bình tĩnh được, YoungIn lại không may mắn nằm trong số ít đó. Sự hoảng loạn tràn ngập tâm trí cô, YoungIn vội vã giơ hai tay ra về phía JongIn, nhưng đồng thời lại mất thăng bằng ngã bật ngửa về phía sau:

_CỨU EM VỚI!

Kim JongIn lập tức nhào đến, nhướn người qua lan can mà chụp lấy cổ tay cô:

_A!

YoungIn bây giờ đang đúng nghĩa lơ lửng giữa không trung, thứ duy nhất níu kéo cô lại là bàn tay của anh trai, toàn thân cô dần ướt đẫm bởi những hạt mưa ngoài trời lạnh buốt.

_Urgghh...

JongIn gồng mình, bàn tay thô ráp nổi lên những đường gân guốc, dùng hết sức lực kéo em gái lên.

Thân thể YoungIn dần bỗng lên, hạt nước vẫn đánh vào người cô, mắt cô nhắm tịt vì sợ đến tận khi được kéo hoàn toàn vào lan can.

JongIn thở phào một hơi, một tay vừa xoa xoa vì đau mỏi, một tay ôm em gái vào lòng. Đến lúc này, YoungIn mới vỡ òa mất bình tĩnh thực sự, cô siết chặt lấy hắn rồi khóc tức tưởi.

JongIn vỗ vai cô, an ủi:

_Mọi chuyện qua rồi...Không sao đâu...Đừng khóc nữa...

_Ừm...

_Kể cho anh nghe đi. Chuyện gì đã xảy ra?

YoungIn ngẩng mặt lên nhìn hắn, chần chừ cắn môi. Đây là trải nghiệm kinh hoàng nhất từng xảy ra với cô và cũng là kí ức cô muốn xóa vĩnh viễn bây giờ nhất...

Nếu khơi gợi lại, thật sự quá khó khăn.

JongIn quan sát sự bối rối trên gương mặt xinh đẹp của em gái thì không nỡ lòng gặng hỏi:

_Nếu em mệt thì để sau vậy.

_Em sẽ kể.

_Em...Chắc chứ?

YoungIn khẽ gật đầu, sau đó kể lại hết cho hắn mọi chuyện.

Càng nghe, sắc mặt của JongIn càng tối đi, hắn vừa tức giận vừa lo lắng, căng thẳng, lòng rối bời.

_...Mọi chuyện sau đó thì anh biết rồi đấy, em suýt toi một cái mạng.

JongIn nhíu mày:

_Em vượt quá giới hạn rồi, Kim YoungIn! Em biết bản thân đang trong thời gian bị lời nguyền đe dọa, vậy mà vẫn không phòng bị, tự ý sử dụng thuốc an thần không nói anh! Không được rồi...Anh sẽ sắp xếp cho em về Hoa Kỳ, ở đây là quá nguy hiểm!

Cô trợn mắt bất ngờ, níu lấy tay áo hắn:

_Xin đừng...Anh hai! Em không sao mà, em còn nhiều việc chưa làm...

JongIn hừ lạnh:

_Con bé cứng đầu! Anh dễ dãi quá nên em xem lời anh là cỏ rác?

Cả hai người im lặng một hồi lâu, ai cũng có lí lẽ của bản thân.

"Khụ...khụ..."

YoungIn ho lên, chắc có lẽ mưa đã làm cô cảm mạo. JongIn thấy thế liền bế em gái vào phòng, cẩn thận đắp chăn rồi sờ trán cô:

_Nhiệt độ khá ấm, em sắp sốt rồi. Anh sẽ ở lại đây trông chừng nguyên đêm. Bạn thân em đâu rồi?

YoungIn uể oải khó nhọc đáp:

_Cậu ấy làm thêm ca đêm...Quên mất chưa hỏi anh, tại sao anh lại ở đây? Còn vào được tận trong nhà?

_Không hiểu sao, cả bữa ăn tối lòng cứ bất an cho em, vì thế KyungSoo đã bảo anh đi bảo vệ em. Còn mã mật khẩu căn hộ, anh chỉ đoán đại là sinh nhật em thôi...Cô bạn kia cũng để em tự đặt sinh nhật mình à?

_Trí nhớ em kém lắm, nên đặt như thế cho tiện nhớ, nó cũng không thấy vấn đề gì...

Bỗng, YoungIn chật vật ngồi dậy rồi nhướn người sang mép giường, với tay mở tủ đầu giường, lấy ra một tệp hồ sơ.

JongIn vừa nhìn thấy tiêu đề "Bức vẽ Hansung" liền chau mày:

_Em định làm gì...?

Cô mở tệp hồ sơ ra, rồi đưa hắn một tấm ảnh:

_Em đang nghĩ đến một việc điên rồ.

JongIn nhận lấy bức ảnh, là bản sao của bức tranh thái tử Hansung...Cặp chân mày như muốn díu lại vào nhau...

Người trong ảnh, quả thật giống y đúc Do KyungSoo của hắn.

YoungIn tiếp tục nói:

_Có thể trùng hợp việc KyungSoo là doppelgänger(*) hoặc kiếp sau của vị thái tử này, nhưng ngày ngày, trong lòng em càng có thể mối nghi ngờ. Tại sao chỉ từ khi em nói với anh ấy việc điều tra thì mới gặp tai họa? Tại sao anh ấy không khuyên bảo anh đừng lo lắng nghĩ ngợi quá nhiều mà chạy đến cứu em? Anh KyungSoo trước giờ đều là thiên tài trẻ của Tâm Linh Học, gặp bao nhiêu ma quỷ vẫn không trầy xước một mẩu da thịt nào. Truyền thuyết lại kể rằng, cái chết của thái tử Hansung chỉ là ngụy tạo, thực tế, hắn âm thầm đi thỉnh giáo rất nhiều vị pháp sư tà đạo khắp phương, với khao khát phục thù...Lửa hận trong người hắn không bao giờ nguôi ngoai, chỉ có ngày càng rực nóng, sau đó dần biến hắn thành một con quỷ bất tử bất diệt...Đợi đến ngày trả thù, đợi đến ngày gặp lại mối lương duyên chưa tàn...

JongIn sửng sốt, sắc mặt khó coi hơn bao giờ hết sau đó đứng bật dậy:

_Em...Em gặp ảo giác quá nhiều rồi! Nghỉ ngơi cho tốt đi, đừng bày đặt suy nghĩ vớ vẩn nữa.

Dứt lời, hắn bước khỏi phòng, một cỗ tức giận đè lên vai.

Hắn tức giận, không phải vì em gái có dấu hiệu điên loạn, mà vì ghét bản thân lại có phần bị thuyết phục bởi giả thuyết ấy, không tin tưởng người hắn yêu.

...

(*)Doppelgänger: Doppelgänger là một từ có gốc xuất phát từ tiếng Đức. Theo như mô tả bởi các tài liệu cổ xưa, Doppelgänger là "bản sao kỳ lạ" của một người (hoặc nhiều người) và bạn có thể cũng đang có "bản sao" của mình hoặc ngược lại ở đâu đó trên Trái đất này. Bạn cũng có thể thấy chúng xuất hiện ở trong gương hay trong các tình huống kỳ lạ nào đó.

Doppelgänger có thể sống ở khác giai đoạn lịch sử hoặc quốc gia.

________________
_fic đang đến dần hồi kết rồi. mong mọi người có thể ủng hộ bọn mình đến tận cùng nhé ❤ happy halloween everyone~ - Ano-Chan

_Hãy tiếp tục vote và cmt nha ❤️ - Yubi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro