Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi tiệc gia đình ấm cúng được tổ chức chúc mừng anh Mark mà hoạt động chính là chọc ghẹo con Gấu nhỏ diễn ra, Anh Mark cũng thành công làm thân lại với nó.

Hôm sau là ngày chủ nhật anh liền rủ Donghyuck đi chơi. Sau một hồi do dự thì nó cũng đồng ý leo lên xe để anh chở. Còn đi đâu thì nó không biết.

Thật ra nó không tính đi chơi với anh đâu vì còn ngại lắm ấy. Giờ nó cũng lớn chảng to đùng rồi đâu thể nào đi khu vui chơi giải trí cho trẻ em được. Mà lý do quan trọng nhất là nó vẫn còn rất ngại khi ở cùng anh một mình.

Hôm qua anh qua nhà gọi nó, đột nhiên lại ôm nó cứng ngắc, tay thì sờ mó lung tung, còn hôn má nữa chứ. Làm nó sợ hết hồn, phải xác nhận lại mấy lần chắc chắn là anh Mark Lee chứ không phải thằng cha biến thái nào đấy thì mới yên tâm được ít phần. Ôm người ta một cái chính là kéo dài gần 30 phút. Làm cho ba mẹ nghi ngờ, chọc nó là tại nó ngủ như heo làm anh Mark Lee gọi không được.

Nhưng mà con Gấu này, em phải biết là lúc đó em đáng yêu tới mức nào. Hai mắt tròn xoe, mí mắt vì khóc mà hồng hồng, lại thêm đôi má phính, nhìn một cái tim muốn mềm nhũn cả ra.

Người thì tròn lẳn ôm vào vừa ấm vừa mềm lại đàn hồi, tay chân thì mịn mịn, rờ thế nào cũng không đủ. Em cũng phải biết là với cương vị là một người yêu thầm em bao nhiêu năm tháng trời, đã đi xa mất 6 năm, nhịn muốn rụng hết cả tóc thì cho rờ một chút có sao đâu chứ.

Mark Lee vừa lái xe vừa dò xét thái độ của con Gấu kế bên, thấy gương mặt non nớt của nó đăm chiêu suy nghĩ liền phì cười.

“Suy nghĩ gì mà nghiêm túc dữ vậy?”

“H..hả? À..em em suy nghĩ là anh sẽ chở em đi đâu thôi” -  Nó ấp úng rồi bịa đại một câu trả lời cho anh.

“Anh nghe nói Gấu con lớn lên thích uống trà sữa lắm, nên anh dẫn Gấu đi nhé” – Anh khẽ liếc mắt yêu chiều nhìn nó.

“Ờ, vậy cũng được.” – Nó nói rồi lại tiếp tục suy nghĩ – “Mà anh Mark này”

“Hửm?”

“Em cứ thấy giữa chúng ta sao sao ấy. Ngày hôm qua anh... ôm em ấy.. " – Sau một hồi đắn đo thì nó cũng quyết định nói thẳng với anh cảm nghĩ trong lòng nó. Thiết nghĩ anh cũng là bác sĩ, ít nhiều gì cũng sẽ hiểu được tâm lý người khác. Biết đâu tâm sinh lý nó bị nhạy cảm hay nhằm khi có bệnh gì cũng nên. – “Em thấy khó chịu lắm, em không muốn như thế chút nào cả”

“Ồ, thế à?” – Mark tỏ ra ngạc nhiên trước lo lắng của cậu – “Đấy là lý do vì sao nãy giờ em cứ nhăn nhó hả?”

“Em nhăn nhó khi nào hả? Trời đất ơi cái anh này” – Con Gấu lớn tiếng với anh.

“Thật ra tất cả là lỗi do anh, anh đi tận 6 năm không về nên Gấu lớn lên mà không có anh bên cạnh chăm sóc, lo lắng, anh khiến Gấu buồn. Bây giờ đương nhiên có chút bài xích anh rồi.” – Anh trả lời với thái độ trách móc bản thân làm Gấu nhỏ cũng có chút tự trách.

Thật ra cũng không buồn đến vậy, nó vẫn vui vẻ lắm, anh nghĩ nhiều rồi.

Nhưng mà hình như cũng có chút nhớ anh.

“Nên anh quyết định từ bây giờ bù lại hết nhé, ngày nào anh cũng ôm, cũng hôn cho Gấu quen dần. Quen rồi thì không còn thấy khó chịu nữa.” Mark Lee bày tỏ sẽ bù đắp làm nó cảm động quá chừng, thấy hơi sai mà không biết sai ở đâu nên tạm thời bỏ qua vậy.

Nhìn ra ngoài cửa sổ thấy khung cảnh quen thuộc, nó thấy bất ngờ muốn hỏi thì anh đã ngừng xe lại. Bảo với nó là vào trong đợi trước, anh đỗ xe rồi sẽ vào sau.

Lại là 7Dream, cái nơi mà nó quen thuộc tới nhàm chán đây mà.

Chuyện là thằng Jaemin nó mê ông chủ quán này như điếu đổ. Mới lớp 11 đã xin vào đây làm thêm buổi tối, mà không hiểu sao ông Jeno lại nhận một đứa nhân viên gầy như que củi, ngoài nhõng nhẽo với ông chủ thì chả được cái tích sự gì? À không, thằng này nó cũng có duyên kéo khách lắm chứ. Khung giờ nó làm tự dưng khách đông hẳn ra, mà còn đặc biệt kéo thêm hai khách hàng VIP là Con Gấu và Injun đây

Thật là Con Thỏ này học giỏi lắm, thường thì tối sẽ phụ đạo cho nó và Injun mấy môn mà hai đứa yếu. Nhưng từ lúc làm thêm thì Jaemin không còn rảnh rỗi ở nhà để giảng bài nữa, nên hai đứa tối nào cũng vác hai cái mặt mo đi làm khách quán này để được phụ đạo.

Donghuyck thở dài thườn thượt rồi mở của bước vào quán. Chủ nhật nhưng buổi trưa thì cũng chẳng đông lắm.

Con Gấu vừa vào tới đã thấy cảnh chói mù mắt. Anh chủ chống tay lên quầy ngay máy pha cà phê, trong ngực giam cậu nhân viên nhỏ đang cầm cốc Namericano nhâm nhi. Hôm nay là chủ nhật nên Na Jaemin sẽ thầu nguyên ca, còn anh chủ quán thì đương nhiên cũng tới đây cả ngày. Cả hai đang cười nói vui vẻ thì bị tiếng hắng giọng của Donghyuck cắt ngang.

“Chẳng hay quán đây bán trà sữa hay bán cơm chó vậy” – Con Gấu xéo sắc liếc một cái sắc lẹm vào đôi chim cu trong quầy.

“Bán cho khách thì là trà sữa, bán cho mày thì là cơm chó. Mày thích ăn cơm hay ăn hạt?” – Na Jaemin cũng chẳng vừa đớp lại.

“Yah, cái thằng…” Donghyuck tức tối toang cãi lại thì nghe tiếng Mark Lee hỏi.

“Sao thế? Có chuyện gì à?” – Anh thấy Gấu nhỏ hậm hực liền thắc mắc.

“Không có gì, mấy đứa chọc ghẹo nhau thôi” – Jeno cười xòa – “Mày cũng tới rồi à? Hai người uống gì?”

“Em một Ice Fullsunade và một Ép Dưa Hấu nhé” – Con Gấu nhanh gọn order. Rồi kéo Mark Lee đi trước khi con Thỏ kịp mở miệng.

Cả hai chọn một bàn nhỏ hai người có cửa sổ thường dành cho các cặp đôi. Vừa ngồi xuống thì không khí ngượng ngùng lại ập tới. Mark Lee nhìn Gấu nhỏ cười cười.

“Anh cười cái gì vậy hả?” Nó cáu lên khi bắt gặp anh vừa nhìn nó vừa cười trộm. Người ta đang bức bối muốn chết.

“Anh nhìn em đáng yêu anh cười”

“Đúng là đồ ngốc” – Con Gấu lầm bầm khó chịu nhìn anh. – “ Tự dưng lại rủ nhau đi trà sữa, làm như hẹn hò í”

“Vậy thôi cho anh hẹn hò với Gấu hôm nay nha” – Mark Lee lại cười trừ.

“Chán ông này ghê”

Cả hai lại tiếp tục im lặng. Donghyuck đột nhiên nghĩ có khi nào bên Canada không được ăn muối không. Chứ sao mà Mark Lee lớn lên nhạt lạ lùng vậy không biết. Nó là người khá biết ăn nói và tạo bầu không khí mà ở gần anh cũng sượng hẳn luôn.

Cả hai đang im lặng thì Na Jaemin mang nước ra tới.

“Order Tình Nhân của quí khách đây ạ” – Jaemin miệng cười gian xảo liếc nhìn Donghyuck.

“Tình nhân gì chứ cái thằng quỷ này, ngứa đòn à?” – con Gấu vung tay vờ đánh con Thỏ thì nghe tiếng đằng hắng ở phía quầy pha chế. Jaemin mỉm cười nhún vai ra chiều “nè, tới đánh tao đi” rồi quay lưng đi vào quầy với anh bồ nó.

Con Gấu nheo mắt ghi hận đôi cẩu nam nam này.

“Bạn học đó học chung với em à” – Mark Lee gợi chuyện

“Đúng rồi, học chung lớp, em dặn anh này, sau này có đi chung thì tụi nó có nói gì thì anh cũng không được tin đâu đó”

“Tụi nó, còn ai nữa sao?” Mark Lee thực sự muốn biết thêm về cuộc sống vườn trường của con Gấu nhỏ này.

“Còn 3 đứa nữa, nhưng mà anh chỉ cần đề phòng con Thỏ đó với Injun thôi”

“Injun là ai?”

“À thằng đó anh không biết đâu, để có dịp em rủ n..” – Con Gấu đang luyên thuyên thì nghe tiếng cãi vã ở quầy Order.

“Kìa kìa, anh nhìn, thằng đó đó” – Mark Lee nhìn theo hướng tay của Con Gấu thì thấy một thiếu niên nhỏ nhắn đang gân cổ cãi nhau với Na Jaemin.

Chuyện không có gì to tát chỉ là Injun đến quán trà sữa ăn trưa, đã gọi thịt nướng không có còn bị Jaemin đuổi ra ngoài nên sừng cồ lên chửi lại.

Con Gấu chứng kiến màn diễn xiếc của hai đứa bạn mình rồi ôm bụng cười haha.

“Anh coi 2 thằng điên đó kìa, haha”

Mark Lee cười, đưa mắt nhìn Gấu con của anh cười vui vẻ đến gập cả bụng.

“Xem ra Gấu Con 6 năm không có anh vẫn rất vui vẻ nhỉ?” Câu nói vang lên thành công chặn lại tiếng cười của Gấu nhỏ.
“Còn anh không có em, anh thật sự rất nhớ, không ổn tí nào cả”

-------------------------

Hi mọi người, t là Cúnn. T mới lập Wattpad và Blog FB gần đây thôi. Chủ yếu là thỏa mãn chính mình nhưng mà t cũng rất mong được mọi người góp ý á. Vì cũng lâu rồi t không có viết hay vẽ vời gì hết mà thời gian gần đây t muốn làm gì đó về đôi chim cu MarkHyuck nên triển cái fic này.

T rất hoan nghênh ý kiến của mọi người luôn. Do t mới hard Stan NCT gần đây thôi nên nhiều khi thông tin về tụi nhỏ cũng không chắc là chính xác 100% mọi người muốn chỉnh sửa gì cứ cmt cho t nhé.

Yêu thương

https://www.facebook.com/duahaumotnang/ còn đây là blog t lập để share link fic và làm textfic, mọi người có hứng thú thì cho t xin follow với nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro