01.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

SHORTFIC: BAD LIAR

Author: sonia_sr9194

Category: Romance, fantasy

Rating: 21+

Pairing: Only SeulRene

Disclaimer:

"Fic được lấy cảm hứng từ ca khúc Bad Liar của Selena Gomez. Bản quyền ca khúc thuộc về nhà sản xuất và người trình bày.

Nhân vật trong fic không thuộc về mình, nhưng toàn bộ những gì còn lại đều là của mình."

.

.

.

.

.

Seulgi đạp xe đến trường trên con đường vàng rực thứ ánh sáng của buổi sớm. Có nắng, nhưng trời lại se lạnh. Không khí của một vùng ngoại ô nằm cách khá xa Seoul có vẻ như luôn trong trạng thái chống đối lại một vài định luật nào đó của tự nhiên. Gió lờn vờn quanh đầu mũi rồi luồn hẳn vào mái tóc đen dài đang bay lất phất. Tiết học đầu tiên bắt đầu vào lúc tám giờ sáng, nhưng Seulgi vẫn sẽ không cảm thấy phiền lòng nếu như em tự dành cho bản thân một chút thời gian để đắm chìm trong thế giới của chính mình. Ngắm cảnh vật trong khi đang đạp xe dọc theo sườn núi, suy nghĩ một mình về những điều vặt vãnh luôn nằm trong mục sở thích của em.

Seulgi đến trường vừa đúng tám giờ. Bãi đỗ xe đạp chỉ lác đác có vài chiếc. Ở thế giới tiến bộ như hiện tại, người ta thường thích đi xe ô tô đời mới hơn là những chiếc xe đạp cũ kĩ cà tàng. Seulgi lại khác. Em thích những thứ thuộc về nguyên bản, những thứ cổ xưa. Chỉ duy điều đó thôi cũng đủ để khiến em trở thành thứ khác biệt so với những người còn lại. Mọi người thường nhìn em bằng con mắt rất khác, cái khác biệt theo định nghĩa riêng của họ dựa vào những gì họ nhìn thấy ở em. Seulgi không quan tâm, vốn dĩ những chuyện đó không đủ để chiếm trọn mối quan tâm trong lòng em. Em quan tâm đến một thứ khác, đặc biệt hơn nhiều.

Seulgi đến tủ cá nhân, lôi từ đó ra vài ba quyển sách rồi đến phòng học. Tiếng bàn tán xì xầm xung quanh ồn ào đến nhức cả đầu. Seulgi biết nhưng chẳng phản kháng. Em còn biết những con mắt ấy chăm chăm nhìn em từ đầu đến chân rồi ngược trở lên, vài cái môi đỏ chúm chúm bắt đầu hoạt động hết công suất. Em còn biết họ đang nhìn em và nói những gì. Nội dung cũ rích với những câu từ quen thuộc đến sáo rỗng.

Seulgi ngọt ngào và tốt bụng. Vốn dĩ đó là tính cách của em, nó không phải là cách em xây dựng hình ảnh cho riêng mình, nó là sự thật. Nhưng con người chỉ thường đánh giá đồng loại qua thứ được phản ánh bên ngoài trong khi thứ bên trong rất ít khi được coi trọng. Seulgi là đứa lập dị. Đó chính là cách mà người ta định nghĩa về em.

Định nghĩa là thứ vô cùng khó hiểu. Người ta định nghĩa một vài thứ, căn cứ vào những đặc trưng cơ bản tạo thành nội dung của một khái niệm về một sự vật nào đó theo cách của nó và nhiều lúc hoàn toàn khác với cách định nghĩa của chúng ta. Người ta không định nghĩa việc em lập dị là do em yêu thích những điều xưa cũ, mà nó định nghĩa cho việc em chính là một đứa đồng tính.

Seulgi yêu giáo viên dạy nhạc của mình.

Đó là lần đầu tiên khi em nhìn thấy nàng trong buổi dạ vũ của trường. Cơ thể trắng nõn cùng bờ vai trần ẩn ẩn hiện hiện rất biết cách thu hút ánh nhìn. Cái váy đen dài ôm trọn triệt để từng đường cong cơ thể hiện ra dưới ánh đèn nhấp nháy trong tiếng nhạc xập xình nơi sàn nhảy. Nàng điềm đạm và xung quanh toả ra hương vị của sự cao quý. Nàng chỉ hơn em ba tuổi, nhưng sự già dặn trong từng cử chỉ hay lời nói của nàng có đôi khi vẫn khiến em bối rối. Em không nghĩ nàng chỉ hơn mình có ba tuổi.

Sự mềm mại nơi bàn tay khi nàng chấp nhận lời mời khiêu vũ cùng em, mùi hương từ loại nước hoa đắt tiền nàng sử dụng ngày hôm đó, khe ngực quyến rũ nghênh ngang xuất hiện trước mắt khiến em chỉ muốn vùi đầu vào đã dấy lên trong Seulgi một mong ước: được mơn trớn tấm thân mảnh mai kia, được dạng cặp đùi nàng rộng ra rồi đưa ngón tay mảnh khảnh vào trong, được làm cơ thể ấy run rẩy trong niềm khoái cảm vô tận buộc đôi môi đỏ phải rên rỉ.

Bae Joohyun, là tên người ta thường gọi nàng, và là tên trong giấy khai sinh của nàng.

.

.

.

Joohyun đánh rơi điện thoại khi Seulgi đè nàng lên bàn. Sự ưu ái mà hiệu trưởng dành cho một giáo viên dạy nhạc như nàng. Văn phòng riêng, với cửa sổ hướng về sân bóng đá bên dưới. Nàng không tìm được lý do nào cho sự đặc biệt ấy. Nàng chỉ nghiễm nhiên chấp nhận nó, và bắt đầu đổ lỗi cho sắc đẹp của chính mình. Nàng đẹp lắm! Nét đẹp được ví như một thiên thần thực sự. Sóng mũi cao thẳng dọc dừa, đôi mắt to tròn mang màu của đất, đôi môi đỏ căng mọng như trái chín trên cành. Thật thuần khiết và cao quý. Nàng có thể khiến niềm mong muốn chiếm hữu của con người ta dâng cao ngay lần đầu tiên gặp gỡ.

-Thôi nào, em nên dừng lại đi!

Nàng giằng người ra khỏi cái ôm của Seulgi. Nàng cố gắng che giấu đôi gò má đang đỏ ửng của mình bằng cách cố ý cúi xuống nhặt cái Iphone đang nằm trên đất. Mặt kính xuất hiện vài đường nứt nhỏ, và trái tim nàng cũng vậy...

Môi của Seulgi đang mơn trớn trên phần thắt lưng của nàng. Phần gầy guộc có một đường hõm vào trong mỗi khi nàng cúi thấp. Seulgi thả từng nụ hôn vào đó. Ẩm ướt và ấm nóng. Cơ thể nàng tê liệt. Chưa ai nói cho nàng biết một nụ hôn có thể làm tê liệt thần kinh đến mức nào. Nàng chỉ kịp hoàn hồn sau khi nhận thức được bàn tay hư hỏng của Seulgi xộc vào trong áo. Tay em bắt đầu nắn bóp hai ngực nàng. Hai đầu nhũ bên dưới lớp bra mỏng dần phản ứng. Chúng cứng lên và nàng bắt đầu run rẩy. Đôi chân nàng không thể đứng vững khi em hôn nàng dọc lên theo đường xương sống. Nụ hôn ở gáy làm nàng mụ mị. Cánh tay nàng nổi da gà, hơi thở nàng trở nên nặng nhọc. Seulgi kéo mạnh cái vest đen bên ngoài của nàng rồi vứt ra góc phòng. Vạt của chiếc áo sơ mi kiểu màu trắng bị kéo đến tận eo. Joohyun bấu víu lấy cạnh bàn để có thể đứng vững. Nàng lúng túng khi ngón tay Seulgi luồn vào phía dưới cái áo bra đòi hỏi đi sâu vào bên trong. Gãy một cái, đầu vú nàng ngẩng cao đầu. Seulgi bắt lấy nó và miết nhẹ, tiếng rên rỉ của nàng dần tỉ tê. Seulgi ôm mặt nàng mà xoay về phía mình, em gấp gáp đặt lên đôi môi đỏ một nụ hôn nồng cháy. Em lướt chiếc lưỡi nóng ấm vòng quanh đôi môi nàng trước khi tìm cách luồn vào trong. Nàng chối bỏ bằng cách cắn chặt răng mình. Nàng không muốn cho lưỡi của em nằm trong miệng nàng. Ít ra đó là cách nàng phản kháng lại cho những việc tiếp theo sẽ xảy đến. Nàng vẫn kiên trì đấu tranh, mặc cho sự kiên nhẫn của em ngày càng được thể hiện rõ khi em nghiến răng cắn vào môi nàng khiến nàng đau đớn mà mở miệng. Cho đến khi đầu gối của em chạm vào điểm nhạy cảm giữa hai chân nàng truyền đến cảm giác như bị điện giật khiến nàng run lên trong chốc lát, và nàng để cho tiếng rên thoát ra. Em nhân cơ hội đó đã luồn lưỡi vào trong, đôi tay bên dưới lập tức nắn bóp hai khoả mềm mại. 

Nàng thấy thân thể nàng yếu đi, hay đúng hơn là khuất phục dưới sự điêu luyện của em. Tuổi đời không phản ánh kinh nghiệm tình dục. Nàng thấy điều đó hoàn toàn đúng, nhất là trong trường hợp của em và nàng. Khi em nhỏ tuổi hơn nàng, nhưng cái cách em bắt đầu mọi chuyện lại trái ngược với điều đó. 

Đầu gối của em liên tục cọ vào nơi nữ tính của nàng, bàn tay xoa nắn đúng chỗ và lưỡi em lùng sục khắp khoang miệng nàng khiến nàng phải phối hợp nếu không muốn ngạt thở. Cái váy đen bó sát bị kéo qua khỏi mông. Dòng nước ấm trong người nàng rỉ ra thấm vào đôi tất quần. Cơ thể nàng hưởng ứng cùng em, trong khi lý trí nàng muốn em dừng lại. 

-Arr...! Không...! 

Nàng hét lên. Nắm tay nàng nổi gân trên mặt kính trong suốt. Một ngón, hai ngón, không, có lẽ là ba ngón mới đúng. Ba ngón tay của em xộc thẳng vào nàng. Nàng ứa nước mắt, mọi thứ dần trở nên nhạt nhoà. Nàng chống cả hai tay lên bàn, để mặc em luồn đôi bàn tay hư hỏng ra phía trước và vô tư ra vào bên trong nàng. 

-Thả lỏng đi... 

Giọng em thì thào bên tai. 

Em hôn vào mắt nàng, dịu dàng mang những giọt nước mắt nuốt thẳng vào bụng. Seulgi rất giỏi hôn và em rất biết cách xoa dịu nỗi đau cho nàng. Joohyun thở mạnh, cơ bụng co thắt theo từng chuyển động của em. Seulgi di chuyển nhanh và mạnh bạo hơn, đến nỗi Joohyun đôi lúc phải lùi ra xa vì đau nhưng rồi vẫn bị Seulgi kéo lại ôm vào lòng. Cho đến khi bên dưới nàng co rúc lại rồi đột ngột vỡ oà, nàng vô lực ngã vào người em. Cơ thể nàng kiệt sức. Đôi mắt nàng nhắm hờ, nàng để mặc đôi tay hư hỏng ấy lại sờ soạng khắp thân thể mình như một thói quen khó bỏ. 

-Em không thích chị âu yếm bên người khác, chị biết mà. 

Seulgi thì thào bên tai nàng khi em để nàng ngồi trên người mình trong văn phòng riêng của nàng. Nàng đã quá mệt để có thể dỗ ngọt sự giận dỗi của em. Nàng biết em đang ám chỉ ai, nàng biết cơn mây mưa vừa rồi là sự trừng phạt cho việc gì. 

-Chị không âu yếm với người đó, em biết mà. 

Nàng xoay người, vòng tay sang cổ em, siết chặt. Nàng dùng đôi mắt to tròn đối diện em. Nàng không nói dối. 

Và em tin nàng. 

.

.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro