Chap 1 :Đêm định mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Một buổi sáng tràn ngập tiếng chim hót véo von, hàng cây xanh mướt phủ đầy nhựa sống. Cũng như bao ngày, tôi bị đánh thức dậy bởi tiếng inh ỏi của đồng hồ báo thức, vội mò lấy cái đồng hồ rồi tắt đi tôi chùm mền ngủ tiếp. Nhưng sao tôi lại có cảm giác có vật nặng gì đó đang nằm lên cái mền mà dù tôi cố gắng kéo thế nào cũng không thể nào giật cái mền ra được. Mệt mỏi mở mắt ra, tôi không thể tin nổi trước mắt mình là khuôn mặt phóng đại của một cô gái đang say sưa ngủ trên giường của tôi và tôi không hề quen biết cô gái này mà sao trên người tôi và cô ta lại chẳng có quần áo thế này.

         -"Aaaaaaaaaa!"-Tôi hét toáng lên.

         -"Ồn ào quá! Để tôi ngủ thêm chút nữa đi!"-Cô gái đó mắt vẫn nhắm nghiền rồi ngủ tiếp.

          -"Cô dậy đi!!!!Cô là ai? Sao cô lại ở trong nhà của tôi?Cô đã là...m gì tôi?"-Tôi lắc lắc cái tay cô ta.

          -"Không lẽ cô đã quên chuyện tối qua rồi sao?"-Cô gái đó mệt mỏi ngồi dậy nhìn tôi rồi nói "Tối qua chẳng phải cô đã đưa tôi về đây sao?"

          Tôi..là tôi sao? Không thể nào là tôi được. Sống 25 năm nay tôi chưa hề làm gì vượt qua giới hạn cho phép của mình ngay cả với bạn trai cũ đã quen nhau 2 năm nhưng chúng tôi chỉ dừng ở việc hôn nhau thôi, thì làm sao tôi có thể cùng một người xa lạ làm ra những chuyện động trời như vầy được. Mà người đó còn lại là con gái nữa chứ. Tôi mở to mắt rồi cố nhớ lại chuyện đã xảy ra tối hôm qua.

............................flashback..........................

        -"Chúng ta chia tay đi"- Oh Jong Huyk quay mặt lạnh lùng nói với tôi.

        -"Tại sao? Anh không vừa ý em ở chỗ nào? Em có thể sửa mà!"- Tôi kinh ngạc nhìn anh ấy.

         -"Soyeon ah~ Em không có lỗi gì cả. Chẳng qua là anh thấy tình yêu của chúng ta thật sự rất nhàm chán. Anh không cảm nhận được cái gọi là hạnh phúc trong tình yêu. Chúng ta giống như là một người bạn của nhau hơn là yêu nhau. Có lẽ chúng ta nên tìm cho mình một người khác khiến chúng ta biết thế nào mới thật sự là yêu. Có lẽ chúng ta thích hợp làm tri kỷ hơn."-Anh nói xong rồi bỏ đi. Bỏ lại tôi với sự bàng hoàng chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra. Mọi chuyện là thế nào chứ? Mới vài ngày trước chúng tôi còn đi chơi với nhau thế mà giờ đây anh lại nói chia tay với tôi là như thế nào?

            Oh Jong Huyk là bạn trai của tôi, chúng tôi đã quen nhau được 2 năm. Anh lớn hơn tôi 2 tuổi. Anh là mối tình đầu của tôi, chúng tôi quen nhau khi cùng tham gia câu lạc bộ trong lúc học đại học. Chúng tôi ban đầu là bạn nhưng đến một ngày anh nói là anh thích tôi. Tôi cảm nhận anh là một người con trai rất tốt về mọi mặt, là người mà tôi có lòng tin sẽ cùng tôi đi hết cả cuộc đời này và tôi đã đồng ý quen anh. Trong 2 năm qua, chúng tôi chưa hề cãi nhau dù chỉ là một câu. Các cuộc hẹn hò của chúng tôi chỉ quanh quẩn là đi xem phim, đi dạo, đi ăn chỉ như thế thôi. Tôi là một người thích sự bình yên, tôi muốn cuộc sống của tôi mỗi ngày trôi qua thật yên bình không có sóng gió gì xảy ra. Từ nhỏ đến bây giờ tôi sống rất là chuẩn mực ngoài những giờ đi học ra thì tôi luôn về nhà, rất ít khi tôi ra ngoài chơi với bạn. Đến khi đi làm thì tôi luôn tan làm về nhà đúng giờ chứ không tụ tập cùng đồng nghiệp. Những người bạn của tôi luôn chỉ là bạn trên hình thức xã giao chứ tôi chưa từng có một người bạn thân nào cả. Nhưng anh thì khác, anh là người thích khám phá mọi thứ mới mẻ, anh thích được đi chu du khắp nơi, anh rất thân thiện nên có rất nhiều những người bạn thân nhưng có lẽ từ khi quen tôi anh đã chiều theo tôi mà dần từ bỏ những thú vui của riêng mình. Anh luôn làm mọi thứ mà tôi muốn. Trong 2 năm qua anh luôn cố gắng để có thể vung đắp cho tình yêu của chúng tôi. Nhưng tình yêu phải là từ những cảm xúc thật trong tim của mỗi người, là cả hai cùng nhau vì đối phương mà nỗ lực và có lẽ trong 2 năm qua luôn là anh chiều theo tôi, còn tôi chưa một lần vì anh mà làm bất cứ điều gì. Có lẽ anh nói đúng, giữa chúng tôi không phải là tình yêu.
   
              Tôi buồn bã đi lang thang trên con đường dài. Vì sao khi anh nói chia tay thì trong lòng tôi không phải là sự đau đớn, mất mát mà sao tôi có thể điềm tĩnh đến thế này được chứ?. Đi dọc theo con đường, có vài bông hoa tuyết rơi xuống. Có lẽ đây là tuyết đầu mùa. Tôi nghe người ta nói nếu như bắt lấy một hoa tuyết đầu mùa để ước thì điều ước sẽ thành sự thật. Tôi trước giờ không tin vào những điều ấy nhưng hôm nay tôi muốn thử một lần.

       -"Tôi ước có thể tìm thấy người  yêu tôi và tôi cũng yêu người đó"-Tôi cầu nguyện xong rồi tự cười chính mình. Sao tôi có thể ngu ngốc mà tin những điều trẻ con đó được chứ.

       Đang bước đi tôi nhìn vào một quán bar, nơi có những ánh đèn đầy màu sắc và những âm thanh ồn ào của tiếng nhạc bên trong phát ra. Tôi chưa bao giờ đến những nơi như thế này cả. Đứng ở ngoài nhìn vào chần chừ một hồi lâu rồi tôi bước vào quán bar. Ngồi xuống tại một cái bàn, tôi kêu một chai rượu vì tôi muốn hôm nay tôi sẽ say thử một lần, một lần sống khác với chính mình.

           -"Này cô em! Em đến đây một mình ah ~~ hôm nay tôi có thể cùng em uống rượu chứ?"-Một tên cầm ly rượu ngồi xuống bàn tôi rồi nhìn tôi nói.

          -"Xin lỗi! Nhưng tôi muốn uống rượu một mình"-Tôi nói xong rồi xoay mặt ra chỗ khác mà không thèm để ý đến hắn nữa.

       Tôi nhấp một ngụm rượu, thì bất chợt một cảm giác nóng rát cả cổ họng tôi, mùi vị của nó đắng ngắt xông lên mũi của tôi. Lần đầu tiên tôi mới biết được mùi vị của rượu là như thế. Tôi không thích nó một chút nào nhưng nhìn xung quanh ai cũng vui vẻ uống từ ly này đến ly khác làm tôi hơi ngạc nhiên. Tôi nhấp thêm một ngụm nhỏ nữa nhưng lần này tôi uống chậm rãi hơn để có thể cảm nhận rõ hơn một lần nữa. Lần này mùi vị có lẽ cũng không tệ như lúc đầu. Nếu nếm kĩ thì cái trong vị đắng lại có một mùi hương làm cho tôi cảm thấy rất dễ chịu. Tôi uống thêm một vài ly nữa. Có lẽ tửu lượng của tôi không tốt vì mới chỉ uống có vài ly mà tôi đã cảm thấy say rồi. Mắt tôi đã không còn mở nổi nữa, mọi thứ trước mặt tôi bây giờ trở nên mờ mờ ảo ảo.

        -"Em hãy làm bạn gái anh đi. Anh đã theo đuổi em 2 tháng rồi đó. Mà sao em cứ tránh né anh hoài vậy, Qri?"-Là tên lúc nãy vừa mới lại tán tỉnh tôi đây mà. Tôi mơ màng hé mắt thấy hắn đang nắm lấy tay của một cô gái. Chắc lại đang tán tỉnh cô ta đây mà.

          -"Tôi không cảm thấy hứng thú với anh"- Cô gái kia giật tay ra khỏi tay của tên đó.

           -"Em vừa phải thôi nha Qri. Ai mà không biết em là người như thế nào"-Hắn nhếch môi cười"Em cũng chỉ là hạng con gái lẵng lơ thích đùa giỡn với người khác như anh thôi. Chúng ta là giống nhau. Vậy tại sao em lại không chấp nhận anh"

            -"Đơn giản vì tôi không có một chút gì hứng thú với anh. Anh muốn quen tôi chẳng qua là vì muốn thoả mãn lòng kiêu hãnh của bản thân anh mà thôi. Còn tôi thì luôn khinh thường những hạng cặn bã giống như anh"- Qri không thèm liếc nhìn lấy hắn ta.

              -"Cô....."-Hắn giơ tay định đánh cô nhưng  chợt cảm thấy cánh tay bị nắm chặt lại bởi người phía sau.

              -"Sao có thể dùng bạo lực như thế được"-Cả đời tôi khinh thường nhất là loại đàn ông ra tay đánh phụ nữ nên khi thấy cảnh này không nhịn được nên đành ra tay "Chuyện tình cảm là không thể miễn cưỡng được. Cô ấy đã không chịu thì hà cớ gì mà anh phải cố dây dưa như thế để làm gì?"

                -"Nè cô gái, hôm nay em đã đắc tội với tôi 2 lần rồi đó. Vừa nãy còn mới từ chối tôi, còn giờ thì lại ngăn cản chuyện của tôi. Em có liên quan gì đến cô ta mà nhúng tay vào"-Hắn nhìn tôi vô cùng tức giận rồi nói.

           -"Dựa vào cô ấy là bạn gái tôi"- Qri dùng tay xoay gương mặt tôi qua rồi tiến đến hôn tôi. Tôi hơi choàng tỉnh rượu bởi nụ hôn đó. Tại sao cô gái ấy lại có thể hôn tôi như vậy được. Nhưng sao tôi lại cảm thấy nụ hôn này nó lại rất ... ngọt. Cảm giác này trước đây tôi chưa từng trãi qua ngay cả khi tôi và bạn trai cũ hôn nhau tôi cũng chưa từng thấy trái tim tôi lại đập mạnh mẽ như thế này.  Tôi còn đang đơ người do bất ngờ bởi nụ hôn đó thì cô gái ấy đã kéo tôi đi ra ngoài.

            -"Lúc nãy cảm ơn cô. Nếu không nhờ cô thì tôi đã bị tên đó bám lấy không buông rồi. Tôi tên là Lee Qri. Cô tên là gì?"-Cô gái đó nhìn tôi rồi nói.

             -"Tôi...tôi là Park Soyeon. Cô...tại sao cô lại...."-Tôi lắp bắp trả lời rồi sờ lấy đôi môi của mình.

             -"Tôi xin lỗi vì lúc nãy đã chưa hỏi ý của cô mà đã hôn cô. Tôi muốn mời cô một vài ly, cô đi chứ?"-Qri cười híp mắt, nụ cười đó làm tôi trở nên ngẩn ngơ. Tôi chưa nhìn thấy ai cười mà có thể toả sáng như cô ấy. Nó như một ánh nắng bình minh vậy. Rất dịu dàng và ấm áp.

        Cô ấy dẫn tôi đến một quán rượu nhỏ. Chúng tôi đã cùng nhau trò chuyện rất vui vẻ. Khi cả hai đều đã say mèn thì tôi nhìn cô ấy rồi mỉm cười.

         -"Chị thật sự rất xinh đẹp đó. Tôi không biết sao khi nhìn thấy chị thì tôi có cảm giác đã từng gặp chị rồi. Nhìn chị thì trong lòng tôi không biết cảm xúc bây giờ là gì nữa"-Tôi nói trong men say.

         -"Thế cô có muốn thử xem cảm giác đó là gì không? Đêm nay tôi sẽ cho cô biết được đáp án"-Qri nâng cằm tôi lên rồi nhẹ miết môi qua cánh môi của tôi.

         -"Được thôi. Đêm nay .. tôi .."-Tôi nằm gụt trên bàn rồi mơ màng nhìn thấy Qri đỡ tôi lên xe taxi rồi tôi nói địa chỉ nhà cho tài xế rồi chúng tôi cùng dìu nhau lên nhà của tôi.

          Tôi mơ hồ nhớ ra khi ấy chúng tôi cùng trao cho nhau những nụ hôn ướt át, rồi cô ấy ôm chầm lấy tôi, đẩy tôi ngã xuống giường. Hiện tại cô ấy đang nằm trên người tôi. Cô ấy mạnh mẽ chiếm lấy môi tôi như muốn nuốt cả đôi môi của tôi vậy. Tôi cũng rất phối hợp đắm chìm vào nụ hôn với cô ấy. Qri từ từ cởi phăng cả bộ đồ trên người tôi và cô ấy ra. Đôi tay của cô ấy không ngừng xoa trước ngực tôi, tôi khẽ rên lên một tiếng. Cô ấy nhếch môi cười rồi từ từ di chuyển nụ hôn xuống cổ rồi eo tôi rồi di chuyển xuống bên dưới của tôi. Tôi đã bị đắm chìm trong dục vọng. Tôi dù đã say nhưng vẫn có thể cảm nhận rất rõ nét những khoái cảm mà cô ấy mang lại cho tôi.

       -"Áaaaaaaa"-Bỗng nhiên một cơn đau từ phía dưới ập đến. Nước mắt đã chảy ra trên gương mặt của tôi. Qri hôn lên đôi mắt tôi để lau đi những giọt nước mắt đó, ngưng một lúc khi cơn đau đã qua đi thì cô ấy một lần nữa chiếm lấy tôi. Cơn khoái cảm ập đến khiến tôi mệt mỏi rồi ngủ thiếp đi. Cô ấy ôm tôi vào lòng".

.....................End flashback......................

        Tôi hốt hoảng khi nhớ lại những việc đã xảy ra ngày hôm qua. Tôi mở to mắt nhìn Qri để có thể xác nhận lại một lần nữa những việc xảy ra là thật chứ không phải mơ.

         -"Chỉ là một đêm vui chơi thôi. Cô có cần nhìn tôi như thể là tôi ép buộc cô không. Chúng ta là đôi bên tình nguyện. Cô sẽ không vì chuyện này mà bắt tôi chịu trách nhiệm với cô chứ"-Qri nhướng mày nhìn tôi.

         -"Sẽ không. Cô có thể đi được rồi"-Tôi như người mất hồn bởi vì tôi vẫn chưa thể nào tiếp nhận được sự thật này.

       Qri đứng dậy mặc lại quần áo rồi bước ra khỏi nhà tôi. Tôi vẫn còn đang ngồi yên đó thẫn thờ rồi nhìn vệt máu trên ga giường. Vậy là sau 25 năm giữ gìn sự trong trắng của tôi trong một đêm đã bị huỷ hoại. Mà người mà tôi trao thân lại là một cô gái, một người mà tôi chỉ biết tên ngoài ra tôi không biết gì về cô ấy cả. Thở dài rồi nhìn đồng hồ, tôi mệt mỏi ngồi dậy thay đồ rồi đi làm.
         

-----------------------------------------------------------

      Tự nhiên đêm khuya cảm xúc dâng trào muốn làm một cái Shortfic cho Ssokyul.

Soyeon là công nhe😅 khúc đầu hơi ngược ngược tí 😁
    
Mấy bạn cảm thấy fic có ổn không? 😉😉😉
        

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro