Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~~~ Tối ~~~

"Tinnnnn tinnnnnnnn" tiếng còi xe vang lên inh ỏi. Vương Tuấn Khải ngó đầu ra.

- Uê... Ba mẹ về rồi...

- Ba mẹ anh á...

- Ừ ừ... _ Vương Tuấn Khải cười tít mắt.

Vương Tuấn Khải lôi Vương Nguyên chạy xuống nhà, mặc cho cậu nhóc kêu la inh ỏi.

- Tiểu Khải ~~~ Í bé này ở đâu ra vậy?

- Dạ đây là Vương Nguyên :))))) Con vừa mới quen em đấy đó! Mẹ xem xem dễ thương đúng không? _ Vương Tuấn Khải cười nhe răng, bàn tay nắm tay Vương Nguyên vung vẩy làm nhóc con suýt nữa té nhào...

- Khải nhi!!! Ngã em!!! _ Mama Vương nhắc nhở.

- Dạ dạ. _ Lúc này Vương Tuấn Khải mới dừng vung tay nhìn Vương Nguyên nhăn nhở cười...

- Trông anh giống con khỉ ở vườn bách thú ghê... =)))) _ Vương Nguyên thành thật nói ra quan điểm của mình...

- ...

- ...

- Hahahahahaahahaha~~~~ _ Sau câu nói của Vương Nguyên là một khoảng im lặng, rồi sự in lặng được phá tan bởi một tràng cười dài từ má Vương.

- Khải... Nhóc con này quá dễ thương... _ Má Vương ôm lấy Vương Nguyên, gỡ luôn cái tay của thằng con ra. Vương Tuấn Khải hắc tuyến.

- Mẹ!!!!!!!!!!!!!

- Chuyện gì mà ồn ào vậy? _ Baba Vương bước vào nhà.

- Ba... Mẹ lại khi dễ con!!!!!!

- Kệ con chứ =))))) Ây nhóc con này ở đâu ra vậy?

- Vợ của thằng con mình đó đó ông =)))))

- Thằng này có mắt nhìn người ghê... Nhỏ xíu mà đã nhắm được nhóc dễ thương như này rồi...

- Dạ... Con biết là con dễ thương mà hai bác... Ai gặp con cũng nói vậy đó! _ Vương Nguyên tự tin nói...

- Rồi... Nhà con ở đâu?

- Dạ nhà con ở...

- Quên rồi hả?

- T.T dạ...

- Thôi tối con ngủ đây đi... Có gì mai cũng ở đây... Bác nhận con làm con dâu... Ha~~~ _ Mama Vương dụ dỗ...

- bla...blo...

- bla... blo...

Bama Vương thì bế Vương Nguyên đi, hỏi đủ mọi thứ trên trời dưới đất hoàn toàn bỏ lại Vương Tuấn Khải cùng lá khô bay...

- Mẹ........Ba........ Nguyên Tử là con mang về mà ỌvỌ

~~~

- Khải nhi.... Trả bánh trôi cho con nè =)))))))

- =.=''

- Hai đứa đi tắm xong đi ngủ đi...

- Dạ/ dạ

~~~

Mama Vương vừa pha nước vừa cười đểu... Sau này chúng nó lớn thêm xíu là bà sẽ gắn một đống camera trong phòng =)) chỗ nào cũng gắn. Mama Vương thầm tính toán ngầm...

- Yến Ngọc... Khi nào thì em bỏ tính hủ đi...

- Em bỏ không được...

- Haizzzzzzz... Nhìn mặt em xem... Anh biết là em có ý đồ không trong sáng rồi...

- Hô hô hô... Ông xã... Có thấy con dâu nhà chúng ta rất dễ thương không? Sau này nó sẽ là một mĩ thụ xinh đẹp, còn con trai chúng ta sẽ là một cường công...

- =))))))) Lúc đó anh biết em sẽ gắn camera... Đúng không?

- Chính xác! Chỉ ông xã hiểu em... Mà anh thấy nhóc Nguyên Nguyên giống ai không =)))

- Em cũng thấy giống anh hả!!

- Vương Mẫn Kì =)))))) _ Hai vợ chồng đồng thanh

- Hô hô hô... Có chuyện vui rồi hô hô hô_ một tràng cười đáng sợ vang lên trong nhà tắm làm ai nghe thấy cũng phải rùng mình...

- Anh Khải... Ba mẹ anh sao vậy?

- Đến giờ... =.=

- ...

~~~

- Ưm thích quá...

- Dễ chịu không?

- Có... A~ thoải mái a~

- Anh biết mà...

Hai bạn nhỏ song Vương mải mê tắm (tắm chung đọ :v ) mà không hay biết rằng có một cái máy ảnh đang chĩa vào mình.

- Anh ngồi yên đi...

- Nào nào... anh cũng muốn coi...

- Trật tự đi! Hai đứa nó phát hiện ra bây giờ...

Vâng... Không ai khác ngoài mama Vương và baba Vương.

- Nguyên Tử lại đây anh tắm cho

- Ưm ưm... _ Vương Nguyên lết từ đầu bên kia bồn tắm chui vào lòng Vương Tuấn Khải. Vương Tuấn Khải vương tay cọ tới cọ lui trên lưng Vương Nguyên xấu xa chọt chọt nhóc...

- Haha... Khải Khải... Nhột...

- Em ngồi yên đi...

- Ưm... ưm _ Vương Nguyên nhắm tịt mắt mặc Vương Tuấn Khải muốn làm gì thì làm...

- Anh ơi... Khăn nữa... _ Mama Vương lên tiếng

- Đây nè bà xã đại nhân... Em có cần anh đưa đến bệnh viện để truyền máu không ==''

- Thôi khỏi...

- Anh biết em đang suy nghĩ cái gì mà.... ==''

- Chỉ có anh hiểu em =))))

����������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro