Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8

Tôi nghe tiếng mở cửa phòng đi kèm với tiếng nói chuyện, hai thanh âm khác biệt tạo thành cuộc đối thoại nhỏ, ngước đầu nhìn tôi liền nhận được hai nụ cười, chị duyên dáng cười sáng lạn, người bên cạnh một tay đặt hờ lên eo chị tôi cúi đầu nhìn tôi. Hết dời tầm mắt từ điểm A sang điểm B, tôi dừng lại ở gương mặt đẹp kia, bắt gặp chị ấy miệng từ một đường cong nhếch nhẹ kéo mở thành nụ cười khoe hàm răng trắng đều. Hẳn là chị ta chịu đi nha sĩ đều đặn lắm mà không chừng là răng giả cũng nên, muốn đọ răng à? Được thôi, tôi nhe răng cười đáp lại.

"Sao chưa đi?", không mang mục đích hỏi đâu.

"Gì, em đuổi người lộ liễu quá nha!", chị tôi đặt mông lên giường, đưa cằm hướng về phía tôi chất vấn mang tý nũng nịu.

"Tại chị kêu ăn cơm xong là đi mà", tôi đặt lại sự chú ý của mình lên chiếc điện thoại, ngồi trên ghế buông thõng chân đung đưa, bộ dạng không muốn tiếp khách, nói trắng ra là đuổi khéo.

Tôi biết chị đưa người ấy lên đây để chúng tôi thoải mái nói chuyện phiếm một tý nhưng thật sự thì chẳng có gì để nói với nhau, không lẽ bắt đầu bằng màn giới thiệu khuôn mẫu kiểu giao tiếp kinh doanh, đôi bên chìa tay ra bắt và mình thánh thót cất lời: "Chào chị Linh, em là em gái của Ngân, chăm sóc chị Ngân thay em nhé", màn gởi gắm đầu tư giữa hai đối tác. Tôi im lặng ngồi trên ghế hóng tai nghe cuộc trò chuyện của cả hai, chỉ là những đề tài vu vơ liên tục được chuyển do chị tôi, thậm chí còn đề cập đến tôi.

Tôi nghe tiếng người yêu chị cười khi chị kể một câu chuyện vui còn tôi đang phân tích câu chuyện và tự hỏi đáng cười ở chỗ nào, chuyện vui chị kể cứ như kiểu "con chim đang bay hít phải khí Oxi, ngộ độc ngã lăn quay", ngộ độc Oxi luôn đấy, như thế mang nghĩa chuyện vui của chị tôi thuộc đẳng cấp của người ngoài hành tinh. Ngẩng lên nhìn hình ảnh hai người ngồi trên giường, sát vào nhau nói chuyện, chị nghiêng đầu cười, tóc theo chuyển động dán vào vai áo người bên cạnh. Thân hình cao hơn cúi đầu nhìn chị, ánh mắt mang nét cười, môi kề sát vào mái tóc chị tôi và......... hôn? Tôi không chắc nhưng dường như có sự tồn tại ngắn ngủi của cái hôn nhẹ lên tóc. Tôi nhíu mày nhìn mái tóc chị rồi liếc nhìn lên chị ta, chị ta mỉm cười nhìn tôi, nụ cười giống hệt lần gặp đầu tiên. Mang cảm giác của sự thách thức. 

"Nhà nghỉ, khách sạn luôn mở. Tối nay em còn phải ngủ trên giường này", tôi nhàn nhạt nói. Khỉ thật, chị đổi gu người yêu bao giờ vậy?

"Không, có gì tụi chị làm ở nhà chị, sao phải tốn tiền vào đó", người yêu chị bình tĩnh nói.
Tôi không rõ được ý thật đùa từ giọng điệu của chị ta, chị tôi ngồi bên cạnh chớp mắt nhìn tôi rồi quay qua hỏi chị ấy: "Đề tài gì vậy?". Đề tài tình dục đó, em đang nói chị ta đem chị vào khách sạn rồi làm gì thì làm, chỉ nhìn một màn hôn tóc cũng đủ làm em nổi da gà da vịt. Tôi xoay ghế 180 độ, chuyển tầm nhìn mình vào bàn học, giờ thì ổn rồi đấy, hai người có thể mần nhau trong đây, nhớ thay drap giường khi xong.

"Tụi chị đi nha", tôi nghe tiếng chị tôi nói, tiếng nói rất gần đằng sau lưng. Chị chống tay lên bàn, nghiêng đầu đưa sát mặt nhìn tôi mỉm cười ẩn ý. "Sao hả?", chị khẽ hỏi. Nhìn khuôn mặt xinh xắn của chị ngược với ánh đèn, thứ ánh sáng khỏa lấp phía sau len lỏi vào khuôn mặt mang lại cho tôi cảm giác có chút hồng trên gò má chị. Hôm nay, chị xinh lắm. "Ừ, đi đi"

"Chị đi nha Hân, bữa khác chị ghé"

Ngoái người nhìn cả hai đi ra khỏi cửa, tôi thấy người yêu chị khựng lại một lát, ôm eo chị tôi xoay người lại đối mặt với tôi, gọi "Hân" một tiếng rồi hôn cái chụt rất rõ ràng lên mái tóc chị tôi. Cái quái gì vậy, tôi thản nhiên nhìn cảnh tượng đang diễn ra. "Chị nghĩ lâu lâu đổi gió ra nhà nghỉ cũng được lắm", em ghét gương mặt đẹp của chị lắm đấy và đừng cười kiểu đó với em nữa, chết tiệt. Chị tôi húc nhẹ khuỷu tay vào chị ta một cái rồi bật cười "em thích khách sạn hơn". Một trận buồn nôn xộc lên não, tôi cảm thấy có cuống họng mình lấp lửng những thực phẩm dư thừa.


Đứng ở bậc cầu thang dòm xuống dưới, tôi thấy cả ba mẹ đều mang gương mặt niềm nở với cả hai. Nhìn gương mặt ba, tôi đang tự hỏi nếu biết chị ấy là người yêu của chị, ba tôi chắc thay đổi bộ dạng liền mang phản ứng kiểu nhào lộn hip-hop ầm ầm cả lên, khi đó ba nhớ nói con, con mở nhạc nền phối hợp với ba cho sôi động.

Nhìn một màn trước mắt được tý, cảm thấy chẳng có gì hơn, quay mông hướng về phòng. Tôi nghĩ mình cần tìm hiểu một số cái trước đã. Mở lap, nhấn vào biểu tượng facebook ngay trên góc trang web, quen tay nhập những ký tự đã thuộc nằm lòng rất nhanh đã đăng nhập - một số ít điểm tôi thích được ở facebook. Vào trang cá nhân của chị, một loạt động tác lia chuột như dân hacker chuyên nghiệp, mà hacker có dùng chuột dây không nhỉ? Thấy rồi, nhấn vào một facebook cá nhân liền thấy ảnh đại diện, là một bức ảnh tự chụp sát mặt, cả hai nở nụ cười tươi, một bức ảnh bình thường như những người bạn chỉ có điều chất lượng ảnh tôi đánh giá khá cao vì không dùng camera 360 và cả chị tôi và chị ấy đều xinh đẹp, camera 360 lúc này không được tận dụng rồi, mà cũng đâu sao vẫn người người cần đến bạn lắm, đừng buồn mà. Tôi tự kỷ nói chuyện trong não.

Đưa mắt nhìn qua tấm ảnh bìa bên cạnh, bức ảnh được chụp trong bar, chị ấy một tay cầm chai MacaLLan tay còn lại vuốt ngược tóc mái, năm ngón tay đặt trên đầu đan vào những lọn tóc quăn dài có chút tán loạn, hấp dẫn nở nụ cười trực diện ống kính. Mặc dù mái tóc có chút rối chị ấy vẫn rất xinh đẹp dưới chiếc váy đen ôm sát khoe làn da thịt khỏe khoắn, ánh đèn trong bar tạo hiệu ứng ánh sáng tối mờ xen cái chói của vài tia sáng bao trùm tấm hình. Đúng là người đẹp chụp kiểu nào cũng đẹp, mà biết đâu vì tấm này đẹp nên mới đưa lên facebook, không chừng ảnh xấu đã bị xóa bỏ sự tồn tại, chuyện dễ hiểu mà, việc lựa ảnh mang lên facebook hiện nay không thể xem nhẹ. Bằng chứng rõ ràng nhất là ở mấy đứa bạn mình, mỗi lần chụp hình là y như rằng đang vật lộn trên chiến trường, nhìn chúng bạn ra sức làm kiểu chụp cả mấy chục tấm rồi như một dân lành nghề lựa ảnh, những khoảnh khắc lưu trữ được khai sinh công khai lên facebook kèm những lời ghi trạng thái "rất liên quan". Thời đại của smartphone và chức năng chỉnh sửa ảnh.

Mối quan hệ ở chế độ "đang hẹn hò" nhưng không gắn tên đối phương. "Có vẻ hơi ăn chơi", một khắc ngắn ngủi, tôi nhớ lại ấn tượng ban đầu của mình với chị ấy. 

Chỉ xem lướt một ít, tôi liền thoát ra, đặt laptop lên bàn tôi nằm dài xuống giường, nhịp nhịp những ngón tay đang để trên bụng. Trong đầu như một thước phim chậm tua lại hình ảnh của hai người, thực sự rất đẹp, tôi nghĩ mình đã ngẩn ra ngắm nhìn họ một cách vô thức. Chị và chị ấy ngồi sát nhau tương xứng, những cử chỉ dù nhỏ, dù rất tự nhiên như những người bạn thân nhưng lại khiến tôi cảm nhận được sự liên kết ngọt ngào phảng phất giữa hai thân ảnh. Tình yêu của hai người con gái rốt cuộc là như thế nào? Tiếng lòng tôi chậm rãi tự hỏi.

Trong đầu tôi quay mòng mòng bởi những câu hỏi dành cho chị, tôi ngước nhìn lên trần nhà. Em đang mong chị như mong người yêu nè Ngân ơi, mà thật ra mình còn chưa biết cảm giác mong người yêu nó như thế nào, độc thân vui tính đích thực là đây.

---

Đang nằm uốn éo đọc truyện, tôi thấy chị xuất hiện ở trước cửa phòng, liếc nhìn đồng hồ mới chín giờ, xem ra chị về sớm. Bật ngồi dậy, tôi kín đáo đưa mắt nhìn xuống cổ chỉ dò một lượt, mới không thấy gì tôi cảm giác bản thân thở nhẹ một cái. Chị đang khoanh tay nhìn tôi cười, bỏ lơ nụ cười của chị, tôi nằm xuống với lấy quyển truyện.

"Chị thay đồ đây."

"Nói với em làm gì."

"Chị thay đồ đây."

Hai chị em bật cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro