C3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay hắn đã bắt cóc tôi đến một ô đất trống ở nghĩa trang,tôi còn bị trói tay và chân lại nữa.

Bob : Không la hét nữa à,mệt rồi sao ?
Bin : Anh muốn gì hả ?
Bob : Sao có một câu mà em cứ hỏi anh hoài vậy,anh đã nói là anh muốn em rồi mà Kim Han Bin.
Bin : Tôi có gì mà anh muốn chứ ? Một người tầm thường như tôi thì có gì để anh muốn hả ?

Bob : Anh cũng không biết nữa,không biết tại sao mình lại muốn có em nữa. Chỉ là mổi lần nhìn thấy em là anh lại muốn em thuộc về anh,con người em lẫn trái tim của em anh đều muốn thuộc về mình, anh chẳng biết tại sao mình lại si mê em đến vậy nữa Hanbin.

Bin : Anh đừng hòng dùng mấy lời đó với tôi,vô dụng thôi,tôi không bao giờ tin mấy cái lời ong bướm mà anh nói đâu.
Bob : Sao em lại lạnh nhạt với anh như vậy chứ,chẳng phải em đã từng đơn phương anh hay sao ?
Bin : Anh cũng biết đó là " đã từng " thôi,bây giờ thì hết rồi,tôi tỉnh ngộ rồi,tôi không umm...

Hắn lại hôn tôi,đó là điều duy nhất hắn làm với suốt mấy giờ vừa qua,hắn chỉ hôn tôi chứ không làm bậy gì cả. Hắn rời môi mà đưa tay xoa lên má tôi,lại dùng cái ánh mắt tội nghiệp mà nhìn tôi.

Bob : Em biết gì không Hanbin,mổi khi hôn em anh lại có cảm giác vô cùng hạnh phúc, anh thật sự thích cảm giác này lắm Hanbin.

Bob : Yêu anh đi,yêu anh thêm lần nữa đi. Em yêu anh 2 năm rồi thì hãy tiếp tục yêu anh đi,đừng từ bỏ,anh đang hồi đáp lại tình cảm cho em này Hanbin.
Bin : Tôi không cần,không cần cái thứ tình cảm giả tạo của anh,tôi không cần,có chết cũng không cần thứ tình cảm ghê tởm đó.
Bob : Ghê tởm !?
Bin : Đúng vậy,ghê tởm,vô cùng ghê tởm. Con người anh ghê tởm,tôi ghê tởm anh.
Bob : Em nói anh ghê tởm sao ?
Bin : Đúng vậy, anh là thứ ghê tởm nhất tôi từng thấy, mổi khi gặp anh thì tôi đều muốn nôn bởi vẻ mặt giả tạo kinh tởm của anh.

Hắn khó chịu đứng bật dậy.

Bob : Được thôi,vậy thì em cứ ở đây mà thanh cao với ma đi,thằng ghê tởm như anh phải đi đây.
Bin : Gì chứ !?
Bob : Nghe nói em sợ ma lắm nhỉ, nhân dịp này quen mấy con ma đi, biết đâu em sẽ hết sợ.
Bin : Anh..

Bob : Sao nào, chưa gì đã sợ rồi sao ? Cầu xin anh đi, biết đâu anh sẽ thả em ra và đưa em rời khỏi đây.
Bin : Đồ khốn, anh đừng hòng, tôi thà bị ma hù chết chứ không cầu xin tên khốn nạn như anh.
Bob : EMMM...
Bin : Gì nào ? Muốn đánh tôi à ? Có giỏi thì cứ đánh đi, dù sao ở đây cũng chẳng có ai, anh cứ lật mặt khốn nạn của mình ra luôn đi.

Bin : Thả tôi ra Kim Ji Won,thả tôi ra.
KIM JI WON,KIM JI WONNNN.

Hắn ấn tôi xuống nền đất, hắn ấn mạnh hai tay tôi lên rồi bắt đầu vén áo tôi lên mà càng quấy cổ rồi xuống ngực.

Bin : KHÔNG, DỪNG LẠI, DỪNG DỪNG AH AH..

Hắn kéo áo tôi lên, cổ áo dừng lại ở nửa mặt tôi, mắt tôi bị áo che lại không thể nhìn thấy gì. Hắn ngậm lấy ngực tôi rồi cắn, tôi lại ưỡn ẹo mà " ư a " vài chữ rồi môi lại bị hôn lấy, tôi cắn lấy môi hắn thật mạnh.

Bob : Em dám cắn anh!!?
Bin : Tôi không những cắn mà còn muốn giết chết anh nữa, tên khốn chết tiệt, tên khốn nạn, tên ...

Hắn lại cưỡng hôn tôi, tay lại cởi quần tôi ra mà phơi bày toàn bộ. Hắn vừa hôn vừa vuốt bên dưới của tôi, hắn gia tăng lực kích thích bên dưới tôi đến căng cứng vẫn không dừng.

Hắn kéo tôi ngồi dậy tựa lưng vào ngực hắn, hai đùi bị hắn đè không thể cử động, ở giữa của tôi bị hắn vuốt không ngừng.

Bin : Đừng ah ah ah đừng đừng.
Bob : Sảng khoái chứ ? Em thích thế này phải không ? Thích được bàn tay ghê tởm của anh vuốt ve phải không ?

Hắn vừa áp sát tai tôi vừa nói với cái giọng khàn khàn, tôi thật sự bị kích thích mất tự chủ.

Bin : Tên khốn ư ư ư tên khốn ưm.
Bob : Đừng nén nữa, bắn đi nào, mau xuất tinh cho anh xem đi nào.
Bin : Ư ư đừng ư ư.

Tôi đã xuất tinh, đúng vậy, tôi đã bị hắn ép đến xuất tinh, bị ép bày ra cái dáng vẻ dâm dục đó.

Bob : Anh sẽ biến em trở nên kinh tởm giống anh, trở thành thứ kinh tởm mà em ghét.
Bin : Tên khốn,tên khốn.
Bob : Em có vẻ mệt rồi nhỉ ? Có muốn anh...

" Phụttt ".

Tôi phun nước bọt vào mặt hắn.

Bob : Em!!!!
Bin : Tên khốn kinh tởm,tôi ghê tởm anh,đồ khốnnnn.
Bob : Được lắm,tên khốn này sẽ khốn cho em xem.
Bin : Dừng lại ư ư,dừng ư ư.

Hắn đã cưỡng bức tôi,đã mạnh bạo mà chèn ép vào bên trong tôi,tôi như một con rối để hắn mặc tình mà chơi đùa hoan ái.

Bob : Có vẻ như em đã có kinh nghiệm trong vụ này rất nhiều ,tiếp nhận của anh nhanh thế cơ mà, em cũng không tốt lành gì nhỉ ?
Bin : Tên khốn, tên khốn kiếp.
Bob : Nói xem, so với bọn khốn mà em đã làm tình thì dương vật của ai khiến em thỏa mãn nhất nào ? Hay là chỉ có của anh mới khiến em sung sướng nhất ?
Bin : IM ĐI,ANH CÚT ĐI,CÚTTTTT.
Bob : Sao thế,vừa khỏi em đã rất hưng phấn cơ mà,giờ làm xong thì trở mặt sao ?
Bin : CÚTTTTTT.

Tôi la hét chửi bới mà cố đánh vào người hắn.

Bob : Được thôi,anh đi,em cứ ở đấy mà giả vờ thanh cao đi.

Hắn đứng dậy phủi người rồi bỏ đi mất, hắn thật sự bỏ mặc tôi trơ trọi ở đây.

Xung quanh chỉ toàn những ngôi mộ,không có ai ở đây mà trời còn đang tối dần nữa,tôi chết mất thôi.

Gió bắt đầu thổi mạnh,tiếng lá xào xạc rồi tiếng côn trùng,tổ hợp lại thành thứ âm thanh vô cùng đáng sợ,rất là đáng sợ.

Tôi không thể chạy,chỉ có thể ngồi một chổ để khóc,chỉ có thể khóc lúc này thôi,tôi thật sự đang rất sợ hãi.

Trong lúc này tôi lại nghĩ đến hắn,lại muốn hắn xuất hiện để cứu tôi,muốn được hắn bảo bọc như 10 năm trước. Tôi đúng là điên,tại sao trãi qua bao nhiêu chuyện rồi mà tôi vẫn muốn có hắn,tại sao tôi vẫn mong tên khốn đó chăm lo cho mình chứ ? Tôi đúng là tên bại não,một tên bại não mà.

Cơ thể tôi bổng chốc được nhấc bổng lên,tôi sợ hãi là hét thật lớn vì nghĩ đó là ma quỷ nhưng rồi lại nhận ra đó là hắn.

Bob : Là anh đây.
Bin : Anh..
Bob : Có anh rồi,không có con ma nào dám lại gần em đâu,đừng sợ.
Bin : Thả tôi xuống,thả tôi xuống,thả tôi...
Bob : Ngoan ngoãn đi,nếu không anh sẽ ném em lên ngôi mộ và nằm suốt đêm ở đó.

Tôi im lặng để hắn bế đi,tôi không muốn ở lại đây thêm phút giây nào nữa,không muốn.

Hắn đưa tôi về nhà hắn, cởi trói rồi chuẩn bị đồ cho tôi tắm. Bắt tôi ăn xong bữa tối rồi mới chịu thả tôi đi,hắn ôn nhu thế này khiến lí trí và tim tôi lại bất đồng quan điểm.

Bob : Cứ ăn cho no đi,anh hứa không làm bậy gì em nữa đâu,đừng sợ.

Sau bữa ăn hắn thật sự đưa tôi về nhà,còn nói xin lỗi tôi nữa.

---------

Rồi mấy tuần tiếp theo hắn lặn mất tăm,chẳng đến tìm tôi quấy phá nữa.

Hwan : Ê Bin.
Bin : Gì ?
Hwan : Sao lâu rồi không thấy Kim Ji Won đến tìm mày thế ? Hổng lẽ hắn chán rồi nên tha cho mày,hay là hắn đã tìm được con mồi khác ?
Bin : Không biết,tao không quan tâm.
Hwan : Trời,không quan tâm mà cứ ngó nhìn ra cửa suốt,ngóng người ta thì nói đại đi.
Bin : Mày im đi,nói nhiều quá.
Hwan : Giận cá chém thớt.
Bin : Yahhh.
Hwan : Biết rồi.
Bin : Lát đi ăn gà rán đi,tao khao.
Hwan : Tao có hẹn với anh June đi xem phim rồi,không đi với mày đâu.
Bin : Mày sao suốt ngày đi với anh ấy thế ? Đừng nói với tao là ...
Hwan : Bậy bạ,tao là thẳng nam đó.
Bin : Thẳng nam nhưng mà là cong thụ chứ gì ?

June : Bé cưng~♡.
Hwan : Em ra ngay~♡.

Bin : Linh ghê,mới nhắc là tới liền.
Hwan : Không nói với mày nữa,đi đây.
Bin : Tiễn vong.
Hwan : Hứ.

Tôi không biết vì sao nữa,kiếp trước thằng Hwan rỏ ràng là trai thẳng,nó còn lấy vợ sinh con nữa,nhưng sao kiếp này nó lại cong. Phải chăng việc tôi trọng sinh đã khiến quá khứ bị thay đổi,một sự thay đổi rất lớn ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro