178->184

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 178

Cậu biết bạn gái cậu ban đầu là thích bạn thân của cậu, bị bạn cậu từ chối mới chọn cậu.

Hẹn hò được một thời gian, cậu không nhịn được hỏi: "Em không phải là muốn ở bên anh, để trêu tức cậu ấy?"

Bạn gái nhìn cậu, lạnh lùng cười: "Em là muốn cướp đi người anh ta yêu nhất, để trả thù anh ta."

♡ 179

Năm ấy đại tướng quân chết trận ở sa trướng.

Năm ấy trong cung phong tước cho một vị nương nương, ban ngụy hào.

♡ 180

S với N cùng nhau đi thăm vườn bách thú, thấy một con chó lông vàng rung rung đuôi.

S: "Nino, em xem, nó giống em chưa."

N: "==||| em làm gì có đuôi."

S nghĩ nghĩ, hé mặt dựa vào: "Đuôi của em ở phía trước a, cứ đến tối sẽ vểnh lên với anh."

N tạc mao ngay tại trận, giơ móng vuốt lên.

S: "A, em đừng vểnh ngay bây giờ."

♡ 181

"Anh, giúp em việc này đi."

Anh trai nghi hoặc bị em gái kéo vào trong phòng.

Em gái đỏ mặt nói: "Anh giúp em đưa thư tình này gửi cho bạn cùng bàn của anh đi."

Sáng thứ hai tới trường, anh trai đem lá thư màu hồng đưa cho bạn cùng bàn, sau giờ học định đi về thì tay bị kéo lại.

Anh trai ngạc nhiên nhìn bạn cùng bàn, chỉ thấy bạn cùng bạn đỏ mặt, nhỏ giọng nói: "Tớ cũng thích cậu."

♡ 182

"Mama, vì sao chuyện xưa kết thúc đều là hoàng tử và công chúa hạnh phúc bên nhau?"

"Bởi vì hoàng tử đã yêu kỵ sĩ bên cạnh công chúa, chỉ có cưới công chúa mới có thể vẫn được nhìn thấy kỵ sĩ!"

"Vậy công chúa kia chẳng phải rất bất hạnh ư?"

"Không có, nàng cảm thấy rất hạnh phúc!"

"Vì sao ạ?"

"Bởi vì công chúa là hủ nữ ~"

♡ 183

Ngày đó, Bắc Kinh đem Nam Kinh ôm vào trong ngực, vẻ mặt kiêu ngạo nói với Thượng Hải: "78 phút thì sao chứ? Hiện giờ tôi muốn thấy em ấy cũng chỉ cần ba giờ. Sáu trăm năm, tôi vẫn là Yên Kinh của em ấy, em ấy vẫn là Ứng Thiên của tôi."

(Yên Kinh là tên cũ của Bắc Kinh, Ứng Thiên là tên cũ của Nam Kinh)

♡ 184

"Tôi vốn không ghét gay! Nhưng bởi vì hủ nữ quá nhiều, hiện giờ tôi ghét!"

Đội trưởng đội kỷ luật đứng ở văn phòng hội sinh viên lớn tiếng tuyên bố: "Suốt ngày chỉ công với thụ, không thấy đủ à? Chia ra công thụ có gì thú vị sao?"

Bên trong hoàn toàn yên lặng, bí thư không kiên nhẫn gõ bàn phím: "Đều đang bận mà, không cần cãi nhau, vấn đề công thụ, cậu với chủ tịch tự mình giải quyết đi, nói với chúng tôi có ích lợi gì đâu, tên gay chết tiệt kia!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro