185->190

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 185

"Nàng đã chết..." Romeo ôm Juliet, nói với nam tử bên cạnh, "Ta tưởng rằng đôi ta cuối cùng có thể bên nhau, nhưng, tại sao..." Romeo rưng rưng nhìn về phía nam tử, "Tại sao ngươi cùng với Chúc Anh Đài nói chia tay nhưng... Sơn Bá, ta đến đây!" Vuốt khuôn mặt tái nhợt của Lương Sơn Bá, Romeo tự kết liễu đời mình — "Anh Đài, chúng ta cuối cùng cũng được bên nhau rồi ~" Juliet đột nhiên nhảy dựng lên nói.

♡ 186

Một ông chủ trung tâm môn giới hôn nhân nào đó nói: "Anh rất có tiền."

Hắn nói: "Đúng vậy."

Ông chủ: "Có nhà?"

Hắn nói: "Đúng vậy."

Ông chủ lại hỏi: "Có xe?"

Hắn nói: "Đúng vậy."

Ông chủ lật bàn: "Điều kiện tốt như vậy còn tìm môi giới cái mốc khỉ gì? Chính là anh từ tiểu học tới giờ toàn cướp bạn gái của lão tử!"

Hắn đưa ra một hộp nhẫn kim cương: "Anh tới là để tặng nó cho em."

♡ 187

Phòng nam sinh 419 một trường đại học nào đó, lão đại tức giận nói: "Kem bôi tay bạn gái anh tặng anh sao không thấy đâu?"

Lão nhị và lão tam ở bên cạnh liếc nhau, lão tam cúi đầu, mặt đỏ ửng.

Lão tứ nhìn lão đại nói: "Bạn gái, ân?"

Lão đại không chịu khuất phục mà quay đầu, vành tai lại hồng hết lên.

♡ 188

"Na ~ anh nói xem tôi có phải hay không rất đáng khinh bỉ? Biết rõ anh thích khi dễ tôi, biết rõ anh không phải người tốt gì, biết rõ anh là kẻ cướp, tôi là cảnh sát, biết rõ anh cũng là đàn ông... Biết rõ tôi không nên yêu anh... Biết rõ... Nhưng vì sao tôi vẫn nhớ thương anh như thế? Vì sao đến giờ anh vẫn khi dễ tôi?!"

Chàng trai vỗ về bia mộ lạnh như băng, nước mắt một giọt cũng chưa rơi

"Anh khi dễ tôi như vậy, tôi ngay cả khóc cũng khóc không ra..."

♡ 189

Trời mưa, hôm nay trên xe đại thần còn chở quái tỷ tỷ bên ban biên tập.

Quái tỷ tỷ trong lúc vô tình đụng phải một hộp kem bôi cho trẻ em.

Đại thần vẫn còn phải dùng cái này? Quái tỷ tỷ bỗng nhiên nghĩ ra điều gì đó, cười xấu xa nói: "Kem bôi cho trẻ em có hiệu quả làm dưỡng ẩm tốt lắm đúng không?"

Đại thần nháy nháy lông mày, khóe miệng nhếch lên 0,1 cm, còn lỗ tai tiểu biên tập trong nháy mắt đỏ bừng.

♡ 190

"Viết báo cáo giúp tôi đi."

"Được, chỉ cần em gả cho anh."

"Lại thế rồi, anh không lời nào khác à."

"Vậy... Anh lấy em?"

"P (cái mông), ông đây là đàn ông."

"Anh không ngại. Mau quyết định đi, chỉ còn hai tiếng, mà em vẫn còn thiếu 4000 chữ?"

...

Im lặng xếp một đống giấy lại: "Mau viết, tôi đi nấu cơm, không viết xong không cho ăn cơm!"

Cười: "Vâng, bà xã đại nhân."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro