216->222

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 216

Y cuối cùng cũng mua được tấm đan hạc đồ (tranh hạc) ưng ý đã lâu, chỉ thấy trong bức tranh, con hạc thân tư (dáng người) cao ngất, quả nhiên mang dáng dấp thần tiên.

Y cẩn thận treo bức tranh trong phòng, hài lòng nói: "Ta nhất định sẽ đối xử với ngươi thật tốt!"

Màn đêm buông xuống, trong lúc ngủ mơ, hắn chỉ cảm thấy trên người bị cái gì đó đè nặng, đang lúc sương mù, một nam nhân tóc dài đang đè lên người y, mặc bạch y tựa trích tiên (tiên giáng trần), lồng ngực cường tráng bán lộ (hở một nửa): "Chính là ngươi nói nhé, tối này liền hầu hạ ta cho thật tốt đi!"

♡ 217

Y là một kiểm sát trưởng trọng nghĩa khí mười phần.

Hắn mang danh luật sư chuyên vì người xấu mà lật lại phán quyết.

Y ngồi ở chỗ kiểm sát trưởng, lần lượt nghe hắn xảo lưỡi (nhanh miệng, khéo léo) như lò xo đổi trắng thay đen, đành chịu bất lực.

Rốt cục có một ngày y cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, giống như thời gian qua là tự mình đấu tranh trong vĩnh viễn thất bại.

Y đổi việc, chuẩn bị về quê kết hôn, lại trước lúc hôn lễ bị người kia hung hăng ngăn lại trong nhà:

"Tôi thắng nhiều lần như vậy, vì sao hết lần này đến lần khác không thắng được em?"

♡ 218

"Hoàng thượng, sứ mệnh của thần cũng đã hoàn thành rồi, hiện giờ thiên hạ quy về một mối, chính sự cũng thuận lợi thực thi, cũng là lúc thần nên từ quan."

Hoàng thượng không cho, giữ lại nói: "Ái khanh cớ sao lại nói lời ấy, trẫm không thể không có sự giúp đỡ của ngươi!"

Thừa tướng kiên quyết nói: "Không thể, thần chán ghét quan trường tranh tranh đoạt đoạt, mệt mỏi, vẫn muốn quay về những ngày tháng bình thường trước kia."

Nói xong thừa tướng xoay người bước đi, hoàng thượng xông tới ôm y:

"Ngươi đi ta cũng sẽ đi theo ngươi, một thế giới không có ngươi, ta sẽ chết!"

(Hồ Phàn Dương)

♡ 219

"Bà xã, mau tới nhìn tin tức..."

"Tôi đã nói tôi không phải bà xã anh!"

"Hiện tại em là!"

"Hử? Vì sao?"

"Em không phải nói, trừ khi thương hải (biển biếc) biến tang điền(nương dâu), em mới đáp ứng anh sao?"

"Đúng vậy, tôi đã nói thế. Thế thì sao?"

Người đàn ông đắc ý, chỉ vào tiêu đề tin tức trên TV —《Hồ Phàn Dương đại hạn, đất đai cằn cỗi biến thành đồng cỏ》: "Bây giờ xem em chạy đi đâu, nhanh gả cho anh đi!"

"Ai muốn gả cho anh, đáng ghét..."

♡ 220

"Trặc chân rồi, anh cõng em..."

"Vết thương nhỏ như vậy còn không chịu được sao tính là đàn ông?"

"Em không phải đàn ông đấy! Làm sao?! Cũng không biết tên hỗn đản nào kéo em lên núi còn không chịu quan tâm em!"

"Được rồi, được rồi, bà xã đại nhân ~"

"Này! Anh... Anh làm gì?!"

"Em đã không đi được, chúng ta liền dừng ở đây một đêm đi ~"

"..."

♡ 221 ㅠㅠ

Cô gả cho anh, trở thành cô dâu hạnh phúc nhất!

Anh từng là thành viên một nhóm nhạc thần tượng, có một người bạn thân tốt lắm, cô luôn canh cánh trong lòng, nói gần nói xa, anh không chịu nổi liền hỏi cô làm sao vậy.

Cô khóc lóc kể lể nói bởi vì các anh rất mờ ám, anh thoải mái cười nói bọn anh thực sự chỉ là bạn tốt, không hề có cái gì khác.

Cô nghe xong khóc càng to hơn, anh lại hỏi vì sao, cô nói, trước khi quen anh, em đã là fan cuồng của hai anh rất lâu.

♡ 222

"Con của em... Rất giống em."

"Ừm."

"Mấy tuổi vậy?"

"6 tuổi, lớp 1 rồi."

"Anh bạn nhỏ, con tên gì vậy?"

"Chào chú, con tên là An Nhất Tâm."

"Ừ, ngoan lắm ~ Chú cho con kẹo. Con của em thật biết điều..."

Im lặng...

"Chúng ta... Lần sau gặp lại, mời anh ăn cơm."

"Được, hẹn gặp lại."

"Ba ba, vì sao trước mặt chú, con lại gọi là An Nhất Tâm? Con không phải tên là Trương Nhất Tâm sao?" Ôm lấy đứa con, lã chã rơi lệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro