223->225

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 223

"Ba mẹ lại giục anh, hỏi khi nào anh mới mang em về nhà," Anh ngây ngốc cười, "Em a, lúc nào cũng khiến người thích hơn anh, ba mẹ anh đều nói, nếu anh bắt nạt em, em phải đuổi anh ra khỏi nhà."

Những bông tuyết tung bay trong gió, anh thuần thục thay bông hoa đang héo rũ bằng bó hoa cát cánh cậu thích nhất.

"Ngày mai, anh lại đến thăm em."

Ảnh trên bia mộ, một chàng thanh niên cười thật hạnh phúc. — XX, 1983 ~ 2010.

♡ 224

Người kia vẫn như trước cười với tôi như vậy, hàm răng cũng trắng sáng lên.

Người ấy luôn như vậy, khi vui vẻ cũng cười, khi không vui cũng cười.

Tôi nghĩ người ấy có lẽ là giận tôi, bởi vì chỉ có khi người ấy giận mới một câu cũng không thèm nói với tôi.

Tôi đang suy nghĩ phải giải thích với người ấy như thế nào, điện thoại vang lên, là bên nhà tang lễ gọi tới: "Lý tiên sinh sao? Về thủ tục liên quan đến lễ tang của Đàm tiên sinh có chút chuyện, ngài có thể nhanh chóng tìm cách giải quyết được không."

♡ 225

Anh là ai?

Muốn làm cái gì?

Đừng có chạm vào tôi, tôi muốn đi!

Chết xa một chút!

Đừng có chặn đường!

Anh yêu tôi?

Thật buồn cười!

Anh là ai?

Không biết!

Tha thứ cho anh?

Dựa vào cái gì?

Mau cút đi!

Thật buồn nôn!

Đi kết hôn đi!

Đừng có làm phiền tôi!

Muốn cưới tôi?

Đi chết đi!

Gả cho tôi?

Tôi không cần!

Làm bánh ngọt?

Biết mát xa?

Tôi muốn...

Cơm anh làm!

Bát anh rửa!

Nhà anh lau!

Tiền anh kiếm!

Anh nuôi tôi!

Cả đời!

Được, thành giao!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro