233->235

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 233

Y nhìn hắn tiến về phía mình, trong lòng thấy lạnh buốt đến tận xương cốt, y cố gắng làm cho thanh âm của mình không run, hỏi: "Tại sao?"

Người trước mắt đem họng súng đen ngòm hướng vào y, nói: "Tôi là cảnh sát."

Cuối cùng, y cũng cầm lấy súng, hướng về phía hắn bóp cò.

Tiếng súng vang lên, người trước mặt thẳng tắp đổ về phía y, y không thể tin được, bên tai chỉ còn lại giọng nói mỏng manh của hắn: "Súng, anh đã đổi lại rồi, anh yêu em..."

♡ 234

Cùng anh em đi tương thân (blind date), bên phía con gái chậm chạp mãi không xuất hiện, trong lúc chờ đợi tán gẫu —

"Hắc hắc, lúc đại học tiểu tử anh thế mà dũng cảm dám cướp bạn gái của tôi, thế nào, không sợ hôm nay tôi trả thù à?"

"Không sợ."

....

"Tôi nói này, có phải bên kia định cho anh leo cây không đấy? Đã ba giờ rồi!"

"Đã sớm đến rồi."

"Hả? Anh sao lại không mang người ta ra đây?"

"Không phải mang cậu đến đây rồi sao?"

♡ 235

Trên mặt hắn có chút đỏ vì say rượu, một tay cầm bầu rượu, một tay nắm vai y nói, "Thừa tướng, ta thích ngươi."

Y giãy giụa, mặt lạnh lùng nói: "Đại chiến sắp tới, thỉnh tướng quân chớ mang tạp niệm trong lòng."

Tướng quân ngạc nhiên buông tay ra, thừa tướng dừng một chút rồi xoay người rời đi, y nghe được tướng quân bi thương cười lớn: "Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu, cổ lai chinh chiến kỉ nhân hoàn." ("醉臥沙場君莫笑,古來征戰幾人回?" Tạm dịch: "Say khướt nơi sa trường người chớ cười. Xưa nay chinh chiến mấy ai trở về.")

Đại quân chinh chiến chiến thắng trở về, thừa tướng đứng ở cửa thành tương nghênh (đón chào), cũng không thấy cố nhân trở về.

_____

* Hai câu Đại tướng quân nói trích trong "Lương Châu Từ" (凉州词) – là bài thơ thất ngôn tứ tuyệt nổi tiếng của Vương Hàn (王翰) được sáng tác từ tên gọi của một điệu hát cổ của người Trung Hoa nói về chủ đề trận mạc, biên ải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro