236->242

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 236

"A..."

"A... Không, không cần..."

"Ưm..."

【 tiếng cửa mở 】

"A!"

"Em! ..."

"Ha hả... Ha hả... Sao anh lại quay về?"

"... Anh đã nói với em cái gì?"

"... Ách..."

"Hử?"

【 nhíu mày 】

"Hắc hắc hắc..."

【 giả ngu 】

"Không được phối cao H kịch truyền thanh nữa!"

"Nhưng..."

"Phải phối cũng là phối với anh!"

【 tiến hành XXOO】

♡ 237

"Con chuột chết tiệt, con chuột thối, mình nhất định phải bỏ trốn! Mình mới không cần cùng một phúc hắc quấn lấy nhau!"

Triển Chiêu oán hận nắm chặt tay, lại không phát hiện Bạch Ngọc Đường vừa mới ra ngoài đã lặng yên đứng bên salon một lúc lâu, nghe không sót lời nào của y.

"Miêu Nhi, là tôi vẫn chưa hết sức sao, cậu vẫn còn khí lực bỏ trốn? Hửm?"

"A! Cậu về lúc nào? Cậu... Cậu đừng có lại đây..."

"Ô... Đừng...."

♡ 238

27 tuổi, đẹp trai, nhiều tiền, độc thân, tinh anh liên tiếp xem mắt không có kết quả.

Lần đầu tiên, ở một nhà hàng cao cấp bị một phục vụ úp một đĩa mì Ý lên đầu.

Lần thứ hai, ở trong quán bar, bị bartender phun rượu vang lên mặt.

Lần thứ ba, ở trong công viên trò chơi bị một chú hề dính đầy kẹo bông lên người.

Lần thứ tư, ở đâu không quan trọng, đối phương là hủ nữ...

Tinh anh mệt mỏi đẩy cửa nhà, thấy thú cưng bổ nhào về phía mình.

Hắn xoa xoa cái đầu đầy lông mềm mại trước ngực mình, "Mày đừng làm thuê khắp nơi, tao nuôi mày."

(Nhân thú?)

♡ 239

Hắn gặp tai nạn máy bay, toàn bộ hơn một trăm người trên máy bay chỉ còn một mình hắn sống sót.

Khi đội cứu hộ tìm thấy hắn, bác sĩ liên tục nói hắn bị thương nặng như vậy mà vẫn còn sống được, đúng là một kì tích.

Sau đó, y hỏi hắn, rốt cuộc làm sao mà kiên trì được thế.

Hắn mỉm cười: "Anh lúc ấy luôn nghĩ, nếu anh chết đi, ai sẽ mang cho em hạnh phúc."

♡ 240

Y lái xe thích vượt tốc độ, một ngày bị cảnh sát giao thông chặn lại, cảnh sát giao thông nói với y ba câu: "Dừng xe, biển số, căn cước."

Gần một năm sau, mỗi khi y có ý muốn vượt tốc độ trong đầu, vị cảnh sát giao thông kia sẽ kịp lúc xuất hiện, vì thế, từ từ, thói quen vượt tốc độ của y cũng sửa được.

Một ngày, y lại bị chặn lại, khó hiểu.

Cảnh sát giao thông nói với y ba câu: "Ngân hàng, tài khoản, mật mã."

"Anh có ý gì?" Y hỏi.

Cảnh sát giao thông trả lời: Cầu hôn.

♡ 241

Giáo viên Số học đang giảng bài, bỗng nhiên giáo viên Ngữ văn ngốc ngốc ngếch nghếch đi vào, trực tiếp sờ túi quần y.

"Này, anh làm gì? Em còn đang lên lớp!"

Giáo viên Ngữ văn bình tĩnh từ trong túi quần lấy ra một chùm chìa khóa, "Anh quên mang theo!"

Trước khi đi còn vô tình nhéo thắt lưng y một cái, "Anh về trước, nhớ về nhà ăn cơm."

Thầy, các thầy ở cùng với nhau sao...

Đối mặt với câu hỏi của học trò, giáo viên Số học đem tiết học biến thành giờ tự học.

♡ 242

"Bạn học này lại không khỏe à, em gần đây thường xuyên tới đây nha" Vị bác sĩ trong phòng ý tế hỏi, vẻ mặt cậu khi bị hỏi bỗng đỏ bừng, chẳng lẽ bị phát hiện rồi?

"Hơi ho một chút ạ, khụ khụ"

"Vậy ~ Cởi áo ra"

"Dạ? Cởi áo làm gì ạ?" Cậu bối rối.

"Đương nhiên là để kiểm tra, không thì em nghĩ là làm gì chứ?" Vẻ mặt đẹp trai bỗng tiến gần lại khiến cậu chân tay luống cuống.

"Em không, khụ, khỏe rồi, em đi đây"

"Đi? Vẫn là chờ tôi kiểm tra toàn thân rồi hẵng đi"

"Ưm..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro