270->276

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 270

Hắn đoạt được thiên hạ, lại phụ y.

♡ 271

Cuối tuần bọn họ hẹn nhau chơi cờ, y khó có dịp đến muộn, hắn nhìn thấy vẻ mặt y có hơi khác thường nhưng cũng chưa hỏi gì.

Đột nhiên y mở miệng nói: "Con tôi vừa mới nói, cùng với con anh đi Hà Lan kết hôn, tôi đồng ý rồi."

Hắn im lặng một lúc, gật gật đầu.

Sau khi chơi xong cờ, hai người liền ngồi yên không nhúc nhích, trầm mặc một lúc lâu, hắn khẽ thở dài: "Nếu lúc trước chúng ta dũng cảm thêm một chút, thì cũng không có chuyện gì của hai tiểu tử này."

Y cười cười: "Hậu sinh khả úy."

♡ 272

Ngày 9 tháng 11 ấy, anh gửi cho cậu một cái mail, nói cậu đừng kết hôn, ba ngày sau, anh sẽ quay về.

Ba ngày sau anh quay về, lại thấy cậu đang nắm tay vợ mới, "Anh gửi mail cho tôi á? Mấy ngày nay tôi chỉ lên mạng, nhưng không mở hòm thư... Tôi không thấy gì."

Anh trầm mặc, chỉ trễ mấy ngày, liền mất đi cả đời, mà đến tột cùng là lỗi của ai?

♡ 273

Hừ hừ, tôi nghĩ cả rồi, tôi sẽ sinh đứa bé này, tuy rằng anh ấy với mẹ tôi không đồng ý, nhưng tôi thật sự muốn làm điều gì đó cho anh ấy, chẳng lẽ học sinh trung học thì không có quyền sinh hay sao?! Cho dù anh ấy không phụ trách, không nuôi con, tôi, một nam tử hán cũng không tin không nuôi nổi con tôi!

♡ 274

Buổi tối, anh lật lật tạp chí F1, người bên cạnh ôm con chihuahua nhỏ hôn hôn.

"Anh cảm thấy bây giờ đặc biệt hạnh phúc."

Người nọ vẻ mặt không hiểu.

"Có trai, có gái, thật là hoàn hảo."

"Cút, con gái anh là con gái anh, con trai em là con trai em!"

Nói xong tiếp tục gãi gãi bụng con chihuahua.

Anh một phen ôm chầm lấy người ấy.

"Em cũng là của anh rồi, con của em còn không phải là con của anh hay sao."

Người nằm trên mặt đất trở mình một cái, đầu cũng không thèm nhấc lên.

♡ 275

Gần đến nửa đêm, người đàn ông đứng trước cửa phòng, tay phải còn quấn thạch cao, đặt trên tường, tay trái nhẹ nhàng đẩy cửa thành một khe hở, nhìn thấy người ở trên phòng đã đi nằm rồi, ánh trăng rơi tản nhẹ trên khuôn mặt người ấy, ánh lên giọt nước mắt còn mơ hồ.

Mấy cái hộp dưới chân giường mới sắp xếp được một nửa, anh đi vào, dùng tay trái thong thả cẩn thận đem quần áo cậu xếp vào hộp, rồi mới đi đến bên giường, khẽ chạm vào mặt cậu đang ngủ, nói:

"Đừng đi quá lâu, anh sẽ chờ em, nhưng anh không thích không có em bên cạnh."

♡ 276

Hắn cùng cô dâu đứng trong lễ đường.

Linh mục: "Hai người đồng ý không?"

Phù rể ở một bên mắt nhìn hắn, cúi đầu mấp máy khóe miệng: "Tôi đồng ý."

...

Hôn lễ kết thúc, phù rể đỡ hắn đã say bí tỉ vào phòng.

"Tôi diễn thế được rồi chứ, nếu không phải thấy hai người yêu nhau đã 10 năm, tôi mới không bỏ lại bà xã mình đến chỗ này giúp diễn kịch." Cô dâu vừa nói vừa cởi áo cưới đi ra khỏi phòng.

Hắn vẫn đang rất say đột nhiên xoay người đè phù rể xuống.

"Bảo bối, bây giờ là thời gian động phòng của chúng ta."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro