277->279

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 277

Năm ấy y thi vào đại học không thành, người ấy ở đó;

Y chơi bóng bị thương, người ấy ở đó;

Y thất tình, người ấy ở đó;

Y ôm lấy người ấy khóc, nói, "Anh là huynh đệ tốt cả đời của tôi."

Người ấy lại đột nhiên lắc đầu.

Hiện tại cầm trong tay thiệp cưới được gửi bằng đường hàng không tới, y đột nhiên hiểu được vì sao người ấy lắc đầu.

Khi y dùng thời gian ngắn nhất làm xong thủ tục xuất ngoại, chạy đến lễ đường, y nhìn thấy người ấy mặc lễ phục chú rể, cười xoay người đưa tay về phía y. "Không có cô dâu, anh đang đợi em."

♡ 278

Người ấy nhảy từ tầng hai tư xuống, khi rơi đến một cửa sổ nhìn thấy hắn hôn môi một cô gái.

Mà hắn ở bên trong qua cửa sổ, nhìn thấy rõ ràng người ấy cười trong nước mắt.

Nhiều năm sau, hắn nhớ đến người ấy.

"Người mà cả đời tôi yêu nhất, câu cuối cùng nói với tôi khi sắp chết là, đừng bao giờ yêu cầu em tha thứ cho anh nữa."

♡ 279

Trên sân bóng rổ, một nam sinh vượt qua mọi phòng thủ, nhảy lấy đà ném bóng vào rồ, cả người đang bay lên đột nhiên lung lay hai cái rồi ngã xuống.

Người trong đội bóng rổ sợ hãi vây quanh, cậu người chạy nhanh nhất xông lên cõng nam sinh đó đến phòng y tế trường, nhưng bác sĩ lại không có ở đó, cậu đầu đầy mồ hôi, vừa ấn ấn huyệt nhân trung(huyệt giữa mũi và miệng) vừa hô to "Sư huynh, anh làm sao vậy? Tỉnh lại, tỉnh lại đi!" mà không thấy phản ứng gì, cắn răng một cái, phải hô hấp nhân tạo thôi!

Bỗng nhiên cảm giác được cổ mình đột nhiên bị ôm lấy, bên tai có người nói: "Chỉ là nhớ em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro