64->70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 64

"Anh với người nhà quan hệ vẫn tốt chứ?"

"Anh khi làm việc có gặp phiền toái gì không?"

"Anh có bạn tri kỷ không?"

"Anh cảm thấy sống thế này có mệt mỏi không?"

.........

"Này các em gái, kỳ thật ngoại trừ việc tôi và vợ tôi đều là đàn ông ra, còn lại mọi chuyện khác của chúng tôi vẫn giống như những người bình thường."

♡ 65

Thợ may đệ nhất kinh thành có một đôi bàn tay vô cùng khéo léo, mỗi cô nương khi xuất giá đều lấy việc có thể mặc hỉ phục do y may làm điều kiêu ngạo. Đáng tiếc nhất chính là bàn tay khéo léo ấy của kinh thành lại không hề có một đứa con. Người đời đều nói, nếu y có nhi nữ(con gái), vậy y nhất định sẽ làm ra được những hỉ phục hoàn mỹ nhất.

Hậu thính (phòng sau) của cửa hàng may: "Lúc trước nếu ngươi không đi theo ta, có lẽ ngươi cũng đã có nhi nữ rồi".

"Ngươi, đồ quỷ này, đã một đống tuổi mà vẫn còn ăn nói kiểu này."

"Lão bà, ta sai rồi ~~~"

♡ 66

"Anh hai, nghe nói trong trường đại học có rất nhiều ví dụ về nam nam yêu nhau a"

"Đúng vậy, buổi tối mỗi ngày đều bị hai cái người nằm ở giường bên trên lay động, ngủ cũng không yên."

♡ 67

Y ngay từ khi bắt đầu đã không thể theo kịp bước chân của hắn.

Khi y còn đang học nói thì hắn đã ở ngoài đường xưng tiểu bá vương.

Khi y mới nhận được mặt chữ, hắn đã vào trung học.

Khi y thi lên đại học, hắn kết hôn.

Sau đó, hắn có con.

Chỉ thấy hắn đi đến bên cạnh y, nói nhỏ: "Như vậy, chúng ta đã có con."

♡ 68

Buổi tối trước khi rời đi sau tốt nghiệp, tập thể mọi người trong ký túc xá đi ra ngoài uống rượu, có người say, có người tỉnh.

Ngay hôm sau, ký túc xá dĩ nhiên trống không, chỉ còn lại hai người bọn họ.

Cậu nằm nghiêng ở trên giường, quay mắt về phía tường, giống như còn đang ngủ.

Hắn đem hành lý đặt ở cửa, cẩn thận tiến sát đến giường của cậu, hai tay làm ra tư thế ôm, chẳng qua ôm lấy chính là hư không, nhẹ giọng nói, "Tạm biệt", sau đó rời đi.

Nhưng lại không biết rằng, người trên giường đã sớm lệ rơi đầy mặt.

♡ 69

Buổi sáng.

Xe buýt phóng như bay qua, anh cười khổ cầm lấy di động: "Em yêu, hôm nay anh lại ngủ quên, lỡ xe buýt rồi."

Buổi trưa.

Anh từ cửa hàng hoa đi ra, mở di động ra cười ngọt ngào: "Em yêu, hôm nay là sinh nhật em, xế chiều anh đến thăm em nhé?"

Buổi chiều.

Trước bia mộ, anh dừng lại nhìn tấm hình đen trắng chụp một chàng trai thanh tú, vành mắt đỏ lên, mỉm cười: "Em yêui, anh thực sự rất nhớ em."

Trên bầu trời, một con chim bay vụt qua, không dấu vết.

♡ 70

Khi hắn ra đi, nói với vợ: "Phải cười chờ anh trở về!"

Nhiều năm sau, khi đồng đội của hắn đưa hắn trở về.

Trong đám người đang khóc nức nở ở sân bay, có một người phụ nữ bỗng nhiên cười, những người đàn ông kia khóc.

"Đội trưởng nói, trong những người tới đón anh ấy, người cười chính là vợ của anh ấy."

Người phụ nữ cuối cùng cũng rơi lệ.

"Em trai của tôi cả đời cũng không đợi được người yêu của nó, nhưng nó lại vì người ấy mà nở nụ cười cả đời! Hiện tại, bọn họ cuối cùng cũng được ở bên nhau!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro