71->77

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 71

Hắn nửa năm trước đã yêu một người.

Hôm nay, hắn gõ cửa nhà người ấy, mở cửa là một cô gái, cô ta cắt tóc rất ngắn.

Hắn có chút hoảng hốt, đưa tay định vuốt ve khuôn mặt của cô ta, nhưng lập tức khóc to chạy đi.

Cô gái nhìn mình trong gương mặc tây trang của đàn ông, sau đó dùng hai tay mấy tháng trước đã dính đầy máu của chính anh trai mình ôm mặt khóc nức nở.

Hóa ra cho dù bề ngoài giống nhau, nàng cũng không thể thay thế được vị trí của anh trai trong lòng hắn.

♡ 72

"Ông lão ở giường số 23 rất đáng thương, nghe nói khi ông ấy trung niên đã mất vợ, đứa con trong lúc làm nhiệm vụ đã hi sinh, ông ấy không chịu nổi đả kích phải vào viện, vợ cũng đi luôn. Nhưng ông lão cũng có số tốt, đứa con trai vẫn ngày ngày túc trực bên giường chăm sóc ông không mệt mỏi."

Nghe tiểu hộ lí ở ngoài cửa nói chuyện, ông lão nhìn chàng trai ở bên cạnh giường thở dài nói:

"Nếu năm ấy ta không bắt con rời xa nó thì tốt rồi."

"Không sao, con đã sớm coi mình là con trai của cha rồi."

♡ 73

Trung học hắn nói: "Nhanh tìm một cô gái cưới đi, nếu không lão tử lại muốn tặng ngươi áo tắm."

Đại học hắn nói: "Nhanh tìm một cô gái cưới đi, các cô gái đều nhìm chằm chằm kìa."

Tốt nghiệp hắn nói: "Nhanh tìm một cô gái cưới đi, đừng khiến cho mẹ ta lo lắng nữa."

Già rồi hắn nói: "Nhanh tìm một cô gái cưới đi, đừng có theo ta đi đánh lưu manh."

Lâm chung hắn nói: "Nhanh tìm..."

"Đáng ghét, không phải ta đã gả cho ngươi rồi sao?"

♡ 74

Thuở khai sơ, trên Trái Đất chỉ có 3 người, hai nam một nữ, anh ấy với anh ấy ở bên nhau, cô ấy yên lặng YY.

♡ 75

Sau khi cha mất, hai anh em nhìn di chúc cha để lại, chỉ thấy cha viết như sau:

Một, tất cả tiền đều thuộc sở hữu của em trai.

Hai, tất cả bất động sản đều thuộc sở hữu của em trai.

Ba, tất cả các thiết bị gia dụng trong bất động sản đều thuộc sở hữu của em trai...

Nhìn thấy những dòng này, người anh nổi giận, muốn xé luôn di chúc.

Anh không thể hiểu, khi cha bệnh nặng là anh luôn luôn ở bên chăm sóc, tại sao tất cả tài sản đều để cho em trai anh, còn anh một đồng cũng không được.

Người em bình tĩnh đọc dòng cuối của di chúc: Anh trai, thuộc về em trai.

♡ 76

Năm đó, khi y quyết định ra đi, hỏi hắn có muốn cùng nhau đi không, hắn lắc đầu nói không.

Y thất vọng hỏi hắn, không phải đã nói sau này sẽ luôn ở bên nhau sao, hắn vẫn không nói không rằng.

Nhiều năm sau, y cố gắng làm việc đến mệt mỏi, quay lại thành phố khi xưa, phát hiện hắn vẫn ở đó, lẻ loi một mình.

Dĩ nhiên đến hỏi hắn, tại sao năm đó không cùng nhau đi.

Chỉ thấy hắn nở nụ cười, nói:

Tôi chỉ không muốn lúc cậu trở về, không có một nơi có thể cho cậu một cái ôm yên bình và ấm áp...

♡ 77

Người yêu kết hôn, chú rể không phải hắn, bởi vì người nhà đối phương kiêng kị, ngay cả phù rể cũng là nhờ bạn bè.

Hắn leo lên tầng thượng của khách sạn, lại gặp phù rể vốn giờ này nên ở phía dưới, hai người nhìn nhau cười, tán gẫu từ giấc mộng nhân sinh đến thơ từ ca phú.

Hắn vỗ vai đối phương, đi xuống đi, chắc bọn họ đang sốt ruột chờ...

Phù rể cầm tay hắn không nói một lời nào. Hắn cười quay lại cầm tay đối phương, một giờ trước tôi nghĩ từ nơi này nhảy xuống.

Hiện tại, tôi muốn làm lại từ đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro