78->84

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 78

Bà mẹ sâu sắc nói chuyện với con gái, "Từ nhỏ con đã không thông minh, mệt sống mệt chết mới thi đậu đại học, sau khi tốt nghiệp còn không tìm được công việc, hiện tại lái xe cần nam, biên tập cần nam, kế toán cần nam, ngay cả thư kí cũng quy định phải là nam, mẹ thật sự là vì con mà lo lắng đến đau tim."

Con gái, "555555....."

Bà mẹ thay đổi sắc mặt, kiên định nói: "Cho nên tranh thủ hiện tại vợ còn có thể là phụ nữ, nhanh nhanh kiếm, nếu không hai năm nữa..."

♡ 79

"Họ Trương kia! Tôi kháng nghị! Cậu làm lớp trưởng lợi dụng chức quyền! Vì sao mỗi ngày đều bắt tôi ở lại? Mỗi lần có khóa đề, hay trực nhật, rõ ràng cậu một mình cũng có thể hoàn thành tốt? Tôi chịu cậu đủ rồi! Đừng có nghĩ đến việc lợi dụng tôi nữa, tôi mặc kệ, cậu là đồ đểu đoạn tử tuyệt tôn!"

Hắn vung tay ra nắm được tay cậu, cười cưng chiều hôn lên mu bàn tay cậu, "Tốt, chúng ta cùng nhau đoạn tử tuyệt tôn đi!"

♡ 80

Trong một căn phòng sang trọng có cửa sổ thật lớn, đèn thủy tinh lấp lánh, một người đàn ông tuấn tú nửa quỳ, trong tay là một chiếc nhẫn kim cương: "Lấy anh nhé!", trong mắt hiện lên ôn nhu, ngọn đèn trên đầu bỗng lóe lên nhất thời tạo thành một cảnh tượng đoạt cả hồn người, cô gái không khỏi nước mắt vui mừng: "Em đồng ý!"

"Cắt!"

Đạo diễn tuyên bố kết thúc công việc...

"Hừ, một màn cầu hôn kia diễn thật nhập tâm nha!" Đạo diễn trẻ tuổi tay ở trong vạt áo của nam tử âm thầm ra sức véo.

"Đáng ghét, còn không phải bởi vì em đang ở đối diện ~~"

♡ 81

Hắn hỏi cậu: "Cậu đang đợi cái gì thế?"

"Siêu nhân"

"Chờ anh ta làm cái gì?"

"Cứu tôi."

Trong một góc công viên trên một chiếc ghế dài, cậu ngồi, hắn đứng.

Người đứng sau khi hỏi xong liền bỏ đi, người ngồi vẫn như cũ nhìn trời đến phát ngốc.

Cứ như vậy giằng co được nửa năm, có một ngày, hắn đi đến trước mặt cậu, cậu ngồi trên băng ghế dài hai mắt trừng lớn nhìn người đang mặc quần lót bên ngoài trước mặt.

"Anh..." Cậu đỏ mặt.

"Tôi muốn làm siêu nhân của cậu."

"Ngưu X" (牛X = Fucking awesome!)

♡ 82

Bên ngoài đường mưa phùn rả rích, nội đường nến đỏ thành đôi, hai người vừa bái thiên địa chuẩn bị hành lễ. Đột nhiên, một nam tử mặc hắc y cả người ướt sũng cầm trường kiếm vọt vào.

"Ngươi... Vì sao lại đến?"

Tân nương chậm rãi đứng dậy, cả người run rẩy, ánh mắt bi ai nhìn thẳng hắn:

"Ngươi... Vì sao không chịu buông tha ta?"

Nam tử mặc hắc y dùng trường kiếm một phát đâm nữ tử kia: "Vì sao? À... Chỉ vì chúng ta đều đã yêu cùng một người nam nhân."

♡ 83

12 năm trước, cậu gặp được hắn, khi người khác đều nói cậu xấu, chỉ có hắn nói cậu đáng yêu.

9 năm trước, bọn họ được sắp xếp vào cùng một đội, cùng vì một mục tiêu chung mà cố gắng.

4 năm trước, bọn họ trải qua đủ khó khăn, cuối cùng cũng thực hiện được mục tiêu, nhưng mà hắn lại rời khỏi cậu quá xa, cũng may là hắn cuối cùng vẫn trở lại.

Hiện tại, 12 năm đã trôi qua, hắn lại một lần nữa lựa chọn ra đi, hắn nói đây là vì để bọn họ sau này có thể quang minh chính đại ở bên nhau. Cho nên, cậu nguyện ý chờ đợi.

♡ 84

Trong nhà trẻ, cô giáo bảo các bé giới thiệu bản thân với các bạn mới.

"Xin chào, tớ tên là Trịnh Trí Luật." (Jung Ji Yool)

"Xin chào, tớ tên là Kim Niệm Duẫn." (Kim Nhớ Yun)

"Cậu có thể gọi tớ bằng nhũ danh, ba ba của tớ gọi tớ khi đáng yêu là Tiểu Tại."

Bé trai hơi hơi hạ miệng: "Cậu còn có nhũ danh, ba ba của tớ mỗi khi thất thần sẽ nhìn tớ gọi Trịnh Niệm Duẫn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro