Chap 12: Ghen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 12: Ghen ~~~

 tg: ra chap đúng ngày mồng một để lấy hên ấy mòa, chúc mọi người có một năm đầy thành công và nhiều hạnh phúc nhé ^^. Happy New Year ~

Vài ngày sau, Vương Nguyên một mình quay về Mĩ để xử lí công việc . Để lại bốn con người là Hoành, Tỉ, Khải , Bi ở lại trong sự nhàm chán. Tuy nhìn bề ngoài nhìn vào cứ như Vương Nguyên là một người vô hình , ít nói càng hiếm ba cái chuyện cười đùa nhưng mọi người không biết rằng đối với họ Nguyên Ca quan trọng như thế nào . Vương Nguyên luôn quan tâm mọi người , luôn dành những tình cảm và sự quan tâm thầm lặng đến những người xung quanh . Điều này là do tính chất của cung thiên yết là vậy hay do chính con người của cậu vốn dĩ đã rất quan tâm đến bạn bè và gia đình? Nhiệt tình , sâu sắc và quyết đoán ... Tất cả những đặc điểm ấy đều hội tụ lên con người cậu, cậu nhiệt tình một cách thầm kín nhưng tinh tế, sâu sắc trong mối quan hệ với những người mà cậu yêu thương và quyết đoán với kẻ thù và những con người dám làm hại đến bạn bè xung quanh cậu... Là đây, Vương Nguyên vốn dĩ là một con người có trái tim ấm áp nhất nhưng nó đã bị che khuất dưới tấm mặt nạ lạnh lùng do chính cậu tạo nên , ẩn sau dưới bức tường lạnh băng kia là một con người hoạt bát mà không ai có thể biết được. Có lẽ , cậu đã tạo nên tấm màng ngăn cách này quá lâu, lâu đến nỗi cậu không còn nhận ra đâu mới là con người thật của chính mình nữa...

Mấy ngày hôm nay thì Tỉ ca, Khải ca và Bi ca đã chuyển đến căn biệt thự đen của Vương Nguyên để sống . Có thể nói ,họ đã gắn kết với nhau một cách vô hình từ lúc nào không hay biết . Hôm nay Khải ca cứ thấy trong người bồn chồn, lo lắng , trái tim anh như có một tảng đá đang đè nặng lên trên , Bỗng dưng, từ trên trời có một âm thanh khác lạ , nhìn lên thì thấy một vật thể màu đen đang từ từ tiến đến sân thượng của căn biệt thự đen. Không sai , đó chính là trực thăng. Cả đám nghe tiếng , chạy lên hóng hớt ^^.. Từ trên trực thăng bước xuống hai người là Nguyên ca và một .. ừm... “cô gái “ đang trong bộ đồ da rất cá tính , nhìn sắc mặt Nguyên ca không được tốt lắm, cậu chỉ nhìn mọi người gật đầu một cái rồi đi vào trong biệt thự, “cô gái” ấy nhìn như vậy cũng đi theo , trước khi đi còn không quên gật đầu tỏ ý chào Hoành Nhi...

# Biệt thự đen* Phòng sách

Cạch... Viên đạn chạm vào khay sắt phát ra âm thanh thật ghê người. Nhưng cái con người mà một phút trước còn bị viên đạn ghim vào bên hông lại tỏ ra thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra ... Thái độ của cậu cứ như là người bị trúng đạn không phải là cậu vậy. Đúng vậy, cậu bị trúng đạn . Lần này cậu sang Mĩ là để đột nhập vào tổ  chức buôn lậu của ông Hoàng Sơn (mn có thể tìm thấy lí lịch của ông này ở chap 8 ^^) . Nhưng không may bị phát hiện, cậu bị vây bắt và trúng đạn... Nhưng vì cậu mặc áo da màu đen nên không ai biết rằng cậu bị thương . Trong lúc băng bó, cậu ngủ lúc nào không hay. Có lẽ cậu cảm giác yên tâm và an toàn hơn khi về nhà nên cậu có thể ngủ ngon lành ngay lập tức như vậy. Nhìn cái con người khuôn mặt luôn lãnh khốc như tảng băng kia mà giờ dang nằm ngủ một cách yên bình . Chắc mọi người không bao giờ ngờ đến một Vương Nguyên lạnh lùng mà lại có một vẻ mặt ôn hòa đến như vậy . Băng bó xong , nhìn lại thấy cậu đã ngủ rất say từ lúc nào. Khẽ thở dài “cô gái” ấy bế bổng cậu lên và đi về phía phòng ngủ của cậu. Lúc này có bốn con người đang thực thi nhiệm vụ... nghe lén .. ở bên ngoài phòng sách . Nhưng tất cả đều biết rằng sẽ không nghe được gì cả vì đây là phòng được xây dựng cách âm đặc biệt dùng để nghị sự. Hic. Vậy mà mấy con người cố chấp ở đây vẫn không quan tâm . Họ đang rất tò mò cộng với sự lo lắng không hề nhẹ. Chả là lúc nãy thần sắc Nguyên Nhi không được tốt lắm ấy. Cửa mở, một người “con gái” đang bế một người con trai gầy guộc ra ngoài. Trông thì có vẻ hơi kì lạ vì con gái mà bế con trai, nhưng mà lúc này nhìn hai người này rất thân mật và tình tứ , làm cho ai kia có một cảm giác “chua chua” ở trong lòng. “ Sao hai người lại có thể ... “ Một ngỗi tức giận đang bủa vây lấy trái tim anh. Sao một cô gái kìa lạ lại có quan hệ đặc biệt với Vương Nguyên đến thế . Còn Hoành Nhi , khi nhìn khuôn mặt và biểu hiện của Khải ca lúc này thì đầu tiên là ngạc nhiên, tiếp ngay sau đó là ánh mắt gian xảo lấp lánh như chú mèo con vớ được cuộn len vậy.. Cậu bước đến nói một cách nhẹ nhàng nhưng lém lỉnh mà không ai nhận ra:

-          Bo, Nguyên Nhi bị làm sao vậy ~

-          Không sao chỉ là hơi mệt, đang ngủ một chút thôi – Trong khi nói ánh mắt của Bo nhìn về Nguyên Nhi lại càng dịu dàng, ít nhất trong mắt Khải ca là như vậy , khiến cho cơn giận của ai kia càng lên cao ^^

Sau đó , Bo bế Nguyên nhi về phòng. Để lại mấy người ở đây, mỗi người một tâm trạng ..

-          Hoành nhi, cô gái tên Bo ấy là ai vậy?

Ở đây có ba con người thắc mắc. Không , phải nói là chỉ có một người thắc mắc, một người tức giận , một người cảm thấy thú vị thì đúng hơn (tg: Mn bk có đoán đc là ai hem ? -_^ ) . Khẽ mỉm cười, cậu nói:

-          Đó là Bo, là thư kí, là cánh tay đắc lực của Nguyên Nhi ở bên Mĩ. Úi cha, Tiểu Nguyên Nguyên đối xử với Bo rất tốt nha ~ chỉ cần Bo bị thương một chút là ổng bắt đầu quýnh lên á ~~~

Câu đầu tiên thì đúng là thật nhưng hai câu sau thì lại không như thế . Cậu muốn thử nhìn xem tình cảm của Khải ca đối với Nguyên Nhi như thế nào.Nếu tình cảm ấy không chân thành như những tình cảm của cậu ta trước đây thì cậu sẽ không bao giờ để cho cậu ta đến gần Nguyên Nhi của cậu đâu, Nguyên nhi đã chịu đủ mọi đau đớn rồi, không đủ sức để chịu đựng thêm một cú sốc nữa đâu, nếu vậy, cậu sợ cậu sẽ thật sự mất đi người bạn thân yêu nhất trên đời này... Quả đúng như dự đoán , ánh mắt Khải ca dần trở nên nguy hiểm và hung ác . Hic , cơn giận lan tỏa, mùi dấm chua từ đâu cũng nồng nặc hơn. Cậu từ từ tiến lại phòng của Nguyên nhi mà đâu hay biết rằng sau lưng có ba con cáo già cũng đang cười một cách ... ưm.. nham hiểm. Chả là Hoành ca đã lôi kéo được Tỉ ca và Bi ca,tất cả đều rất thông minh, chỉ có một con người bị tình cảm che mất lí trí nên sa vào bẫy của con cáo nhỏ dễ thương kia thôi... Lúc này ,cậu thực sự rất tức giận. Cơn giận gần như đã lên đến đỉnh điểm là sắp sủa bùng nổ ... Nghĩ lại ánh mắt của Bo khi nhìn về phía Nguyên Nhi cậu càng tức giận thêm. Cậu bước đến phòng Vương Nguyên, đẩy cửa cái rầm như muốn trút giận lên cánh cửa vậy. Nhưng khi nhìn vào phòng thì.. BÙM ~ cơn giận bùng nổ. Chả là cậu nhìn thấy hai con người nào đó nằm ôm nhau ngủ.. (tg: hic) .. Toàn cảnh sự việc là sau khi bế Vương Nguyên về phòng, Bo bùn ngủ quá nên ngủ lúc nào không hay, một hồi thì hai người này ôm nhau ngủ từ lúc nào (tg: Nguyên Nhi khi ngủ đáng iêu qtqđ ) . Vốn dĩ đã nổi cơn ghen từ lúc nãy rồi mà bây giờ lại nhìn thấy tình cảnh như vậy nữa nên... chậc chậc... Cậu phóng đến , chụp cổ áo Vương Nguyên lôi ổng dậy . Ổng này đang ngủ rất say thì bị đánh thức từ... cơn đau từ vết thương. Cậu mở mắt, ánh mắt mang theo sự lạnh lùng băng giá. Vậy mà cái ông Khải đao đần ấy lại như không thấy mà còn lên giọng chất vấn:

-          Cậu nói đi, cô gái này là ai? Sao cậu lại đối xử tốt với cô ta như vậy?

-          Buông tay! – chất giọng đậm chất tảng băng của Nguyên Nhi vang lên

Lúc này cái người tên Bo kia bị tiếng hét của Khải Ca mà thức dậy. Nhìn thấy “cấp trên” của mình đang bị ai đó xách cổ . Nhớ tới việc Nguyên Nhi còn đang bị thương, cậu tức giận, xông vào đấm cho Khải Ca một cú. Sau đó đỡ Vương Nguyên dậy, hỏi một cách đầy lo lắng:

-          Nguyên Nguyên , cậu không sao chứ ?

Khẽ gật đầu thay cho câu trả lời, cậu liếc khải ca một cái sắc lạnh sau đó bỏ ra ngoài... Để lại hai con người trong phòng mắt to trừng mắt nhỏ. Bỏ lại một câu : ” Đồ ngốc” Bo cũng bỏ ra ngoài... Lúc này Khải Ca lại đang ngồi ngẫm nghĩ lại những điều xảy ra hôm nay. Mọi thứ giống như có một sự thay đổi lớn khi mà cậu nhìn thấy Vương Nguyên ở bên người khác.. Lẽ nào cậu thật sự..... như vậy sao? (mn bk như vầy là như nào hông ^^)

Casting nv mới:

# La Đình Tín (Bo) : 16t , là cánh tay phải đắc lực của Vương Nguyên ở Mĩ. Giúp đỡ Trôi nhi trong mọi công việc.. Thương Nguyên Nhi , tuy bằng tuổi nhưng chăm sóc Nguyên Nhi như một người anh vậy (tg: ông cụ non thì đúng hơn ). Ông này cũng là vị quản gia trẻ tuổi của Biệt Thự đen bên Mĩ.. Là một người đa tài, đai đen karate, giỏi nhu đạo. Vũ khí là súng ống do Nguyên Nhi chế tạo. Quý tử của tập đoàn nổi tiếng trên thế giới . Tốt nghiệp bằng tiến sĩ vào năm 15t . Đặc biệt, có một ngoại hình rất xì tin dâu nên hay bị coi là bánh bèo (tg: thảm ds).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro