Chap 23 (p4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tụi nó vừa đi xung quanh vừa ngắm nhìn cảnh vật của ngôi nhà thì bỗng dưng có 2 bóng đen vụt qua nhắm thẳng vào Kris với Tao mà ra đòn. Chỉ 1 đòn đánh thôi nhưng những người đều mang võ như chúng nó đều có thể đọc được cái hiểm độc, và lực sát thương lớn trong đòn đánh đã chứng tỏ người đánh là 1 người mang trong mình võ thuật lâu năm, từng trải....

_Thầy à, con mới về mà. Sao thầy cứ dùng mãi cách này để đón con về vậy?_ Kris dơ tay đỡ đòn mà người hắn gọi là thầy, thở dài nhăn mặt nói 

_Mẹ, đừng có như vậy trước mặt bạn con chứ_ Tao nhanh chóng tránh đòn của người mà nó gọi là mẹ, nhăn nhó nói

_Gia huy nhà họ Hoàng là lúc nào cũng phải đề phòng kẻ địch, nghe chưa? _ Người mà nó gọi là mẹ và hắn gọi là thầy nghiêm giọng nói

_Haizzz, rồi rồi....._Nó với hắn cùng thở dài, hờ hững nói

_Cha mẹ, tụi con đã về rồi_ Kai cúi chào 2 người đó và cũng là cha mẹ của mình..... nhưng sao Kris lại gọi là thầy nhỉ?

_Ô! Con trai cưng của ta...... nhớ con quá _ Ông vừa thấy Tao đã đá luôn thằng đồ đệ sang 1 bên ôm trầm lấy đứa con trai mà ông hết mực cưng chiều

_ Ba..... ba.....nghẹt thở...._ Tao nhăn mặt

_Ba, bỏ Tử Thao ra nhanh _ Kai kéo ba ra khỏi nó, lừ mắt nhìn ba (láo quá) vì can tội cứ ôm ấp em cưng của mình

_Cái thằng này, mày láo nhỉ? Dám phá hủy tình cảm cha con của ta với Thao Nhi hả, đi ra chỗ khác_ Cha (cha ruột đấy ạ , tính như trẻ con ý, cưng 2 anh em Thao-Thù lắm nhưng cực ghét anh Chung Nhân vì anh luôn luôn không cho ông động vào 2 đứa nhất là Tử Thao)

_Xì, còn lâu đi _ anh Nhân lạnh lùng nhìn cha, kéo Tử Thao về phía mình

_Thôi được rồi, Nhân Nhân với Thao Thao mau giới thiệu cho ta biết những người bạn của các con đi _ Mẹ nó dịu dàng nói. Không biết mẹ của nó có ma lực gì mà mới nói vậy 2 cha con kia im luôn, khỏi nói câu nào

_Dạ, ba mẹ đây là Han, Hun, là người Nhật đấy ạ, mọi người gọi theo tên Việt là Lộc Hàm và Thế Huân; anh Chan, Baek là người Hàn ạ, tên Việt là Xán Liệt và Bạch Hiền; tên này là Kris..... ớ mà ba biết tên này sao, lúc nãy....._ Tử Thao giới thiệu tới đâu thì tụi nó cúi chào cha mẹ nó tới đó nhưng tới Kris thì mặt nó đần ra vì nhớ tới cách nói chuyện của hắn với ba nó lúc nãy.....

_Sao gọi là Kris chứ? Thằng nhóc này là người Việt mà, nó tên Phàm. Con đừng bảo với ta là con cũng quên không nhớ nó là ai nhé_ Ba Tử Thao nhíu mày nhìn thằng con trai là chúa hay quên

_ Con....._Tử Thao đang định nói thì 1 bóng người nữa từ nhà lao ra ôm trầm lấy nó

_Anh ba.....

Vâng, đó chính là cậu em trai song sinh của đồng chí Hoàng: Khánh Thù đang câu chặt lấy cổ anh trai mình đung đa đung đưa, khuôn mặt cực kì mừng rỡ, hớn hở vì được gặp lại mọi người.....

_Nhóc con, em lại bắt đầu giống ba rồi đó_ Tử Thao nhăn mặt cốc yêu thằng em

_Hi hi, tại em nhớ anh quá mà_ Khánh Thù cười toét, không quên cúi chào những người bạn đằng sau

_A! Nhà bác đông người, vui thật đó_ Baekhyun nhìn người nhà nó đoàn tụ không khỏi phấn khởi

_Ha, còn nhiều thứ lắm các cháu cứ ở đây chơi nhiều vào sẽ rõ_ Ba nó nghe vậy vui lắm

_Các cháu là bạn Thao Thao, Khánh Thù với thằng Chung Nhân nhà ta thì cũng như là người nhà ta vậy nên hãy cứ thoải mái đừng ngại nhé_ Mẹ Mỹ Hương nhẹ nhàng nói, cách ăn nói của bà dứt khoát nhưng lại rất trang nhã, nhẹ nhàng từ tốn

Luhan nhìn khuôn mặt, phong thái, cách ăn mặc của mẹ nó thấy khá lạ lạ, có gì đó không giống người Việt lắm nên quay lại hỏi nó:

_Thao, mẹ ông không phải là người Việt Nam đúng không?

_Ô! Sao biết hay vậy? Mẹ tui là người Nhật đó, ba là người Việt thôi nên tui là con lai à_ Tử Thao cười tít mắt

Có lẽ Luhan nhận ra mẹ nó không phải người Việt vì bà đang bận trên mình bộ yukata màu xanh nhạt, mái tóc nâu được búi gọn, và đặc biệt đôi mắt và gương mặt thì đích thị là của người Nhật rồi, nhất là phong thái bà toát ra dịu dàng, nhẹ nhàng y như gái nhật hồi xưa. Dù thời gian đã tàn phá ít nhiều nhan sắc của bà nhưng nét đẹp truyền thống của 1 cô gái Nhật ngày xưa thì vẫn còn lưu giữ mãi trên khuôn mặt đó....

_Ba anh lấy mẹ anh nên mẹ theo ba về Việt Nam. Sợ mẹ anh nhớ nhà, nhớ quê hương nên ba đã cho xây căn nhà này theo phong cách Nhật Bản đấy. Các em nhìn cũng thấy được nó được đan xen giữ Việt và Nhật đúng không?_ Kai giải thích

_Thảo nào, em thấy bước chân vào đây cứ như kiểu mình đang ở Nhật vậy _ Sehun gật gù

_Hihi, cả nhà em có mỗi anh Nhân là giống mẹ nhất, được thừa hưởng gen Nhật nhiều nhất từ tóc tới gương mặt chứ em với anh Thao chỉ hơi hơi giống chút thôi _Khánh Thù giải thích

Mọi người vui vẻ nói chuyện. Nói Luhan, Baekhyun, Chanyeol, Sehun là thiên tài chẳng ngoa chút nào khi trong thời gian ngắn vậy mà đã có thể học được Tiếng Việt đã đành mà đằng này con rất sõi là đằng khác nữa nữa, chẳng thua kém bất cứ người Việt Nam nào cả. Cách nói chuyện của 4 đứa khiến mẹ Tử Thao cực kì quý tụi nó cứ như kiểu là đã quen biết từ lâu rồi ý, không phải mới gặp lần đầu.... Và tụi nó thì khỏi nói, quý mẹ nó cực luôn, coi như mẹ ruột luôn rồi.....chậc....chậc... nên Tử Thao bị đá sang 1 bên.....

Cuộc nói chuyện bị gián đoạn khi cánh cổng lớn nhà họ Hoàng đột nhiên bật mở và hơn chục chiếc xe đủ các loại đời mới nhất tiến vào và nhanh chóng trước ánh mắt ngạc nhiên đến khó hiểu của tụi nó.....

Bỗng con Bạch Hổ không biết sao lại từ trong nhà phóng ra đứng chắn trước nó dương ánh mắt tức giận, cổ họng gầm gừ những tiếng ghê sợ hướng về đoàn xe kia....

_Bạch Hổ bị sao vậy?_ Baekhyun cũng như tụi kia rất ngạc nhiên trước thái độ của Bạch Hổ

Tuy Bach Hổ là con thú hoang, vốn được mang từ ngoài hoang dã về nhưng ở đây hay ở Nhật Bản nó đểu rất hiền và chỉ quanh quẩn bên Tử Thao thôi chứ chẳng theo ai cả mặc dù người ta động vào nó thì vẫn được. Lần duy nhất nó tỏ ra dữ tợn vậy chính là lúc nó tới gặp Tử Thao và cũng là lúc Thao đang bị cả lũ con gái vây đánh vì 1 lí do vớ vẩn.....

_Bạch Hổ.... mày..... không lẽ họ tới....._ Tử Thao nhìn Bạch Hổ lo lắng

_Chậc, nhanh vậy sao?_ Anh Chung Nhân hơi nhíu mày

Mấy chiếc xe dừng lại, đỗ thành 1 hàng dài trong sân nhà nó. Từ những chiếc xe phía sau là 1 hàng những tên mặc đồ đen tới dàn 1 hàng dài đứng trước cửa của những chiếc xe đặc biệt xịn và đắt tiền hơn hẳn kia mở cửa cho những vị chủ nhân ngồi trên xe bước xuống..... Và bước xuống đầu tiên không ai khác, là những gương mặt mà chúng nó không phải là không quen mà có khi đều nhờn cả rồi ý chứ.... Đó chính là 10 người chồng hờ của đồng chí Thao Thao, ở phía sau là 10 người cha nuôi kính yêu của nó..... quá đông đủ những gương mặt điển hình....

Thấy mặt mấy tên này, Bạch Hổ càng tỏ ra dữ tợn hơn bao giờ hết....có vẻ như nó cũng không ưa gì mấy tên chồng này của Tử Thao lắm thì phải, có khi còn coi như kẻ thù luôn.....

    Còn mấy tên đó thì ai cũng anh tuấn, tài hoa, rạngngời cả nhưng cứ vừa nhìn thấy Thao Thao nhà ta cái là phong độ chẳng còn chútnào, cứ như trúng phải bùa mê của nó mà biến thành sói đói cả lượt vậy và nhìncon nai - là bạn trẻ Tử Thao bằng ánh mắt không thể nào đắm đuối, thèm muốn hơnđược khiến cho nó sởn hết cả da gà da cóc lên mà núp sau anh hai.....

_Vợ ơi.....

_Bà xã........

_Em yêu......

_Thao Thao......

_Tình yêu ơi......(ặc =x=)

......

Mấy tên thấy nó liền chạy lại như kiểu nó và mấy tên đó có lực hút của nam châm trái dấu vậy.... Nhưng tiến được tới gần bạn trẻ nào đó cách còn đúng 1m thì 10 tên đó phả phanh gấp lại luôn nếu không muốn mất mạng, vì.......

_G RỪ.....GỪ.......

_Anh rể hờ, mấy anh tiến 1 bước nữa là mấy anh tự rút ra khỏi trò chơi này nhé_Anh Chung Nhân chỉ đứng đấy khoanh tay nhìn mấy tên đó mỉm cười mà làm cho mấy thằng sợ chết khiếp

"CHÁT....... RẦM...."

_Tụi bây liệu hồn đấy_ 1 người con trai với mái tóc đỏ, da ngăm đen, ánh mắt dữ tợn, thân hình to lớn vạm vỡ quất 1 đường roi chan chát xuống nền gạch

"KENG...."

_Muốn chết sớm thì cứ bước lại đây....._ Người con trai có mái tóc màu đen, mắt xanh lá, khuôn người cũng cao to vạm vỡ rút thanh kiếm cuốn quanh cổ tay ra... ánh kiếm loang loáng dưới ánh nắng mặt trời

"CỘP"

1 người con trai nữa, tóc bạch kim, mắt vàng, khuôn mặt vuông vắn, nước da hơi ngăm, ánh mắt lạnh lùng, bước chân uy vũ bước tới không nói gì cũng không hành động gì chỉ trừng mắt nhìn tụi kia. Từ người của anh tỏa ra 1 hàn khí lạnh ngang ngửa với anh Chung Nhân quét ánh mắt đi 1 đường khắp 10 chàng trai đấy thôi mà đã khiến tụi hắn lạnh sống lưng

"ỰC"

10 tên chồng của nó nuốt nước bọt cái "ực", mặt nhỏ đầy mồ hôi hột đứng chăn chối nhìn hàng rào bảo vệ đang bừng bừng lửa kia đứng chắn trước mặt vợ tương lai yêu quý của mình mà không khỏi hoảng hồn....

_Ơ.... Nhất Phong, Nhị Hỏa, Độc Tam _Tử Thao không khỏi ngạc nhiên trước sự xuất hiện của 3 người này

_Tiểu Thao, anh tới kịp lúc ghê ha_ Độc Tam quay lại mỉm cười với nó rồi xoa đầu nó

_Hì, anh làm em ngạc nhiên quá à, em cứ tưởng anh sẽ chạy mất cơ đó. Về làm osin cao cấp cho em thì tốt quá rồi_ Tử Thao cười toe toét còn mặt Độc Tam, Nhị Hỏa, Nhất Phong tối sầm lại

Nhất Phong và Nhị Hỏa đồng loạt lườm Độc Tam vì ai bảo đi hứa với nó cái điều kiện vớ vẩn mà mất mặt đó.... Thật đúng là.... Làm cho 2 tên này thấy mất mặt theo....

_Thao, 3 người này à....._Mẹ nó nhìn 3 người hỏi

_ Dạ, là 3 người anh kết nghĩa của con lúc còn làm điệp viên đó mẹ. Họ đều rất tài giỏi nên mẹ với ba cứ tùy ý sử dụng ạ. Osin của con mà_ Tử Thao vẫn trưng cái mặt cực kì hớn hở và không quên nhấn mạnh câu cuối

_Này, anh tới đây không phải để làm osin cho em đâu nhé_ Độc Tam cốc nhẹ lên đầu Tử Thao 1 cái rồi tiến tới chỗ cha mẹ của nó cúi đầu chào, nói:

_Chào bác ạ, cháu là Độc Tam. Vì mắc nợ Tiểu Thao đời này 1 cái mạng nên tụi cháu tới đây để trả ơn Hoàng Gia, có gì cần sai bảo bác cứ nói với tụi cháu

_Cháu là Nhất Phong _ Nhất Phong cung kính chào hỏi

_Còn cháu là Nhị Hỏa _ Nhị Hỏa khẽ cúi đầu chào

_Ồ! 3 đứa lại bị Thao Thao nhà ta nó thuần rồi sao? Thao à, con thật là có duyên với các chàng trai đó_ Mẹ nó nhìn con trai mình cười đầy ẩn ý

_Đâu có, mẹ quá khen rồi_ Tử Thao cười tinh nghịch

_Nhất Phong, Nhị Hỏa, Độc Tam đâu phải là tên. Các con không có cái tên thật sao?_ Cha nó nhìn 3 tên đó khẽ nhíu mày

_Tụi cháu....._Nhất Phong đang định nói gì đó thì anh Chung Nhân chen vào ngắt lời

_Cha, người này là trẻ mồ côi được "W" mang về nuôi dưỡng, dạy dỗ và đào tạo thành điệp viên từ lúc còn bé nên không có tên thật đâu ạ, chỉ có mật danh thôi _ Chung Nhân giải thích

_Ồ! Vậy sao? Từ giờ hãy làm con nhà họ Hoàng đi, được chứ?_ Cha nó mỉm cười, vỗ vai Nhất Phong

_Nhưng mà......_Nhất Phong định khước từ lời đề nghị này. Đối với 3 người thì nó quá lớn lao, không thể nhận được thì mẹ nó chen vào:

_Hoàng Anh Phong, Hoàng Thiên Vương, Hoàng Vũ Phương là tên của 3 các con, giờ các con là người nhà họ Hoàng. Hãy bỏ đi quá khứ trước kia để 1 lòng theo Hoàng Gia nhà ta, nếu các con thấy không xứng thì hãy dốc sức vì Hoàng Gia nhà ta, được chứ?_ Mẹ nó nhẹ nhàng nắm tay 3 tên, đặt từng cái tên lên cho Nhất Phong, Nhị Hỏa, Độc Tam; và họ đều là họ Hoàng....có nghĩa là từ giờ 3 người đã thành con của cha mẹ Tử Thao như Tứ Quỷ

_Tui....tụi con cám ơn.....cha mẹ_ 3 tên xúc động ôm trầm lấy cha mẹ nó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro