Chap 23 (p5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Và vậy là Hoàng Gia lại đông lên, Thao nhà ta lại có thêm 3 ông anh trai cực kì tuyệt vời yêu em trai hết sảy. Nhưng với tình hình này thì nguy cơ 10 tên chồng hờ của nó đến với cái mục tiêu làm rể nhà Hoàng Gia là ngày càng xa vời.....

Mọi người ai cũng vui vẻ đặc biệt là Tử Thao thì phải gọi là vui hết biết khi lại có thêm không chỉ 1 mà tới 3 ông anh trai cực kì tuyệt vời, báo hiệu cho sự quậy phá của nó sau này không giảm mà còn tăng lên theo cấp số nhân. Lúc này Chung Nhân cũng vui không kém vì có thêm đồng minh triệt hạ 10 tên chồng hờ kia cứ bám lấy em trai mình như đỉa đói nên đánh mắt nhìn 10 tên đó cười cực kỳ đểu làm 10 thằng ức lắm nhưng không nói gì được.....

Trong không gian cực kì vui vẻ đó, từ phía sau xuất hiện 1 người đàn ông mái tóc đen được cắt tỉa gọn gàng lịch lãm nhưng vẫn mang vẻ phong trần, khuôn mặt đã thấm nhuần cái khắc nghiệt của thời gian nhưng vẫn cho ta nhìn thấy được nét điển trai của ông, đôi mắt hơi đục màu thời gian nhưng vẫn sắc lạnh tinh anh của 1 chú đại bàng lớn và đôi mắt này khiến ai đó thấy quen lắm, dường như đã từng gặp ở đâu đó......Ông vận trên mình bộ vest đen đắt tiền, phong trái trang nghiêm, bệ vệ đầy uy quyền

Và đi phía sau bảo vệ cho ông không ai khác, 4 gương mặt rất quen mà từ nãy tới giờ ta chưa thấy xuất hiện.... chính là Tứ Quỷ.

Người đàn ông trung niên này chỉ vừa mới xuất hiện từ đằng xa thôi mà đã khiến cho Tử Thao dừng mọi hoạt động quá khích của mình lại, ánh mắt nhìn người đó chứa đựng 1 tình cảm yêu thương sâu sắc, đôi mắt long lanh to tròn trong ánh nắng nay còn rạng ngời hơn, khóe miệng nó vẽ nên nụ cười nhẹ nhưng đầy hạnh phúc, bàn chân bước chầm chậm tới chỗ người đó rồi từ từ chuyển sang nhanh dần và rồi chạy tới ôm chầm lấy người đàn ông đó. Nụ cười rạng rỡ như đóa hoa mặt trời tỏa sáng trên môi nó khiến cho những người ngoài cuộc như tụi nó không biết phải hiểu như thế nào cho tới khi Tử Thao reo lên:

_Cha, con đã về rồi nè..... Thao Thao nhớ cha quá......

_Haha, con trai ngoan, lớn quá rồi, đẹp trai hơn nhiều rồi_ Ông mỉm cười vuốt tóc nó

Chỉ vừa nhìn thấy Tử Thao là cái khí chất phi phàm đó của ông đã biến mất hoàn , để lại cho chúng nó thấy là 1 người cha dịu dàng và có thể thấy trong ánh mắt của ông 1 sự yêu thương, cưng chiều hết mực với đứa con này.....

_Hì, đâu có đâu. Xa ba con không được ba cưng nên bị gầy đi đây nè_ Tử Thao nhõng nhẽo

Tụi nó nhìn hoài nãy giờ không thể nhìn ra được 1 " Zi Tao siêu quậy" trước kia, 1 Hoàng Tử Thao lừng lẫy các quán bar trên đất Hà thành đều hoàn toàn không còn.... Mà nó giờ đây như 1 chú cún con quấn lấy chủ của mình mà vẫy đuôi mừng rỡ vậy......

Tử Thao ôm tay người đàn ông đó cùng bước vào chào mọi người, theo sau là Tứ Quỷ..... có lẽ Tứ Quỷ xuất hiện bên cạnh người đàn ông này là do có người bảo trước, 1 người đủ khả năng sai bảo Tứ Quỷ chứ trước tới giờ Tứ Quỷ sẽ không bao giờ rời Thao nửa bước nếu như không có 1 lí do chính đáng hoặc 1 người khiến Tứ Quỷ phải nghe lời

_Mọi người, giới thiệu với mọi người đây là ba tui cũng là người đứng đầu nhà họ Ngô hiện giờ đó_ Tử Thao cười tít mắt

_Ngô hả? Ngô ......hình như nghe thấy cái tên này ở đâu rồi _ Chanyeol trầm ngâm

_ Đùa hả? Ba.... Nhưng ông ấy họ Ngô còn ông họ Hoàng cơ mà Thao?_Sehun nhăn mặt không hiểu

_Hơ hơ.... Thao, sao ông lắm ba vậy?_ Baekhyun chóng mặt luôn

_Hì, xin lỗi vì đã giấu không cho mọi người biết nhé, người này là ba tui, cũng có thể coi đây là 1 người ba đặc biệt cũng được vì ba chính là ba của chị Diệc Phi (Windy đó). 10 người cha nuôi với tui cũng là những người cha rất quan trọng và tuyệt vời nhưng đây là người cha đặc biệt của tui đó. Thân phận của cha quá lớn nên không cho phép tui được nói nên đã phải giấu mọi người tới giờ để đảm bảo an toàn cho cha _ Tử Thao cười trừ

_Đúng rồi, nhớ rồi.... Ngô Gia đúng không? Đó chẳng phải là tập đoàn giàu nhất thế giới hiện giờ sao?_ Chanyeol búng tay, hết sức ngạc nhiên nhìn người cha của nó

_Hì hì, chính đó đấy. Ba, giới thiệu với ba những người bạn này của con nhé: Park Chanyeol, Byun Baekhyun chắc ba cũng biết họ nhỉ? Con trai của Park Bang và Byun Bang đó. Xiao Luhan và Oh Sehun đều là những người nhà của tổng thống Nhật Bản trước đây, và Kris....._Giới thiệu tới Kris thì không hiểu sao nó lại dừng lại....

Bởi vì trong thoáng chốc nhìn Kris thì Tử Thao đã thấy cha mình trong đó, nhất là ánh mắt của hắn cực kì giống cha: lạnh nhưng uy quyền và cũng chứa đựng đầy tình cảm....ánh mắt khiến cho không 1 cô gái nào cưỡng lại được....

_Cha, con đã về _ Kris cúi chào cha nuôi nó và cũng chính là cha ruột của mình

_Cái gì? _Tử Thao sững người nhìn Kris, nó như không tin vào tai mình ....Những điều nó nghe thấy như đâm thẳng vào ngực nó vậy

_Ủa, Thao, con không nhận ra....._Cha Kris vừa định nói gì đó thì Chung Nhân chen vào

_Thao, tên thật của Kris là Ngô Diệc Phàm _ Anh Chung Nhân nhìn cậu em trai nhỏ đầy trừu mến

_Tên tôi có vấn đề gì sao?_ Diệc Phàm nhìn nó không hiểu

Giờ nó có nghe thấy gì nữa đâu, nó đang chết sững với cái tên mà anh Nhân vừa nói kia rồi....

Lúc này đây, Tử Thao đã bị cuốn vào hôi ức mất rồi..... cái hồi ức mà 1 đứa có trí nhớ ngắn hạn như nó chưa bao giờ quên được....

Khung cảnh trước mặt nó trắng xóa, 1 không gian rộng thênh thang không có điểm dừng.... rồi thấp thoáng 1 thằng nhóc với gương mặt tròn xoe, bầu bĩnh, nước da trắng hồng bận trên mình bộ quần áo gấu trúc rượt đuổi theo 1 tên con trai có gương mặt baby, mái tóc đen húi cua trông rất là ngốc nghếch..... cả 2 đều nhìn nhau cười tít mắt .....Và trong từng mảng kí ức cứ lần lượt hiện về đấy trong đầu nó đều là hình ảnh 2 cậu bé đó và hình ảnh nào cũng là gương mặt tươi cười của cả 2 với những trò nghịch ngợm mà tới ma phải sợ quỷ phải chạy. Hình ảnh cuối cùng là hình ảnh đứa con trai nhỏ chừng 5 tuổi kéo thằng nhóc cũng tầm tuổi đó lại cạnh mình và đặt lên đôi môi hồng hồng của thằng nhóc cao hơn cậu bé đó 1 chút nhưng cũng tầm tuổi đó 1 nụ hôn khờ dại, ngây thơ cùng với câu nói:

"................"

_Tiểu Thao

_Tiểu Thao ......

Tử Thao bị mọi người lôi lại về với hiện tại .....khóe mắt còn vương 1 giọt nước mắt, là giọt nước mắt của kí ức hay là giọt nước mắt của hiện tại đây.....

_Này, sao vậy? _ Baekhyun lo lắng

_Hì, không có gì _ Nó cười trừ, khẽ lắc đầu

Người hiểu chuyện gì đang xảy ra chỉ có mình anh Nhân và nó mà thôi.... Nhưng chẳng hiểu được rằng người anh trai của Tử Thao này đang suy nghĩ trong đầu cái gì nữa luôn mà thấy thằng em mặt bỗng dưng nghệt cả ra lại đứng đó khoanh tay nhìn nó mỉm cười nửa miệng đầy ẩn ý....

_Tiểu Thao, hôm nay lâu lắm rồi không đông đủ mọi người như vậy hay con có thể biểu diễn điệu vũ đó cho mọi người coi được không? Lâu lắm rồi ta không được xem_1 trong 10 người cha nuôi của Tử Thao lên tiếng

_Dạ..... HẢ?....Không được đâu, không được...._Tử Thao đần mặt ra 1 lúc vì chưa hiểu cha nuôi ám chỉ cái gì nhưng 1 lúc sau thì tá hỏa lắc đầu lia lịa không đồng tình khi hiểu cha nuôi muốn mình làm gì....

_Sao lại không chứ? Lâu lắm rồi mọi người cũng không sum họp đầy đủ vậy mà_Mẹ nó đồng tình

_Hô, mẹ à.... Mẹ đùa con sao? Mà đây là điệu vũ giao hảo 2 nhà mà, anh Nhân Nhân dù là rể nhà họ Ngô thì cũng không được đâu, giờ họp mặt toàn người trong gia đình mình vậy thì làm sao mà lấy anh Nhân làm người nhảy cùng con được. Mà Ngô Gia thì làm gì có......ớ, chết _Tử Thao đang hồ hởi nói để thoái lui thì vội bịt mồm lại vì....

_Haha, con trai ta mau quên quá. Trưởng nam nhà Ngô Gia đã về rồi đây thôi. Con và Diệc Phàm sẽ cùng nhảy với nhau là đúng rồi, coi như là lễ ra mắt của trưởng nam 2 bên đúng cách luôn đi _ Mẹ nó cười hiền, xoa đầu thằng con đang tự hận mình ngu kia

_Nhưng mà....._Tử Thao ấp úng nhìn mẹ mình bằng ánh mắt cún con đầy van nài

Quả thực cái điệu vũ ngớ ngẩn đó nó đã chẳng ưa gì rồi nếu không muốn nói là cực ghét rồi mà giờ lại còn bị bắt ép nhảy với tên Diệc Phàm - người mà nó không hề muốn nhìn mặt nhất bây giờ thì quả thực ngang mang nó đẩy đi ải cho xong.....Nó cực ghét người con trai mang họ Ngô tên Phàm kia....là hận là ghét hoặc là gì khác

_Thao à, con đi xa nhà cũng lâu rồi nên ta chưa được xem con trai tài giỏi của ta múa, lần này nhân dịp thằng Diệc Phàm nó về 2 đứa cùng diễn cho ta xem đi. Cho những vị thông gia này thấy uy vũ của 2 họ đi _Cha của Diệc Phàm nhẹ nhàng nói với nó

_Dạ _ Mặt nó tiu nghỉu

Ba nó đã nói vậy thì nó dù muốn dù không muốn cũng đành phải nghe lời thôi....đã bảo nó rất coi trọng lời nói của ba Ngô mà

_A! Hai, hay em với hai cùng diễn nhé. Trước cũng là vậy mà _Tử Thao cố vớt vát năn nỉ ỉ ôi anh trai. Thà bắt nó diễn với anh trai còn hơn là diễn với tên đáng ghét kia

_Nhóc con, em nghĩ đơn giản quá đấy. Thằng Phàm nó về rồi em nghĩ ba mẹ đồng ý cho em à? Mau vào thay đồ đi, lẹ lên_Anh Chung Nhân kéo nó vào bên trong

Tử Thao bị Chung Nhân lôi tuột vào trong , tên Diệc Phàm cũng đang ngơ ngơ ngác ngác chưa hiểu truyện gì thì bị Tứ Quỷ kéo luôn vào bên trong. Mấy đứa bạn kia thì chẳng hiểu những người lớn đang nói gì, ám chỉ cái gì nữa cả, cả lũ cứ ngơ ngơ như bò đội nón mà nhìn nhau, mặt mũi thì thộn cả ra. Chỉ có 10 tên chồng của đồng chí Hoàng hình như có hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng mặt mũi thì lại tỏ rõ vẻ khó chịu, xem chừng họ không thích cái này cho lắm, trong khi đó thì mấy ông bố bà mẹ cười khoái trá lắm....

_Ai giải thích với được không? Có chuyện gì vừa diễn ra vậy?_ Sehun nhìn mấy người lớn kia rồi nhìn bọn bạn càng nản hơn

_Hì, để em giải thích cho _ Khánh Thù lên tiếng

_Ừ, giải thích đi_ Sehun giục

_Cái điệu vũ mà mọi người vừa nói tới lúc nãy ý ạ là điệu vũ giao hảo giữa 2 nhà Hoàng Gia và Ngô Gia để nhằm khẳng định liên kết và mối giao hòa giữa 2 nhà mãi mãi bền vững. Nó mang ý nghĩa là sự bảo hộ của 2 gia đình cho nhau đó mà. Nó thường được biểu diễn vào những ngày trọng đại của 2 bên hay ngày lễ truyền thống hoặc 1 ngày vui nào đó đấy mà _ Khánh Thù giải thích

_Nhưng sao cứ phải là Thao với Diệc Phàm chứ?_ Luhan hỏi

_Hì, thực ra đáng nhẽ điệu vũ này phải do anh Nhân Nhân với chị Diệc Phi múa cơ, 2 người đó múa đẹp lắm ạ vì nó điệu vũ này chỉ dành cho trưởng nam trưởng nữ kế nhiệm 2 bên thôi. Nhưng sau này chị Diệc Phi mất nên anh ba và anh Phàm lên thay làm trưởng nam kế nhiệm bởi vì anh Nhân Nhân không ra ngoài nữa _ Khánh Thù giải thích tiếp, đôi mắt cậu đượm buồn khi nhắc chuyện cũ

_À! Vậy giờ Diệc Phàm là trưởng nam bên nhà Ngô Gia còn Thao nó thành thứ nam bên nhà Hoàng Gia nên 2 người này bắt buộc dù muốn dù không đều phải múa điệu vũ này với nhau phải không?_Baekhyun nghe 1 hồi xong đưa ra kết luận

_Phải rồi, điệu vũ này được gọi là " Long Phượng Tương Phùng" _Khánh Thù gật đầu

_Thú vị nhỉ?_ Bỗng dưng Luhan lại nhoẻn miệng nở 1 nụ cười thích thú

1 lúc sau Chung Nhân bước ra mời mọi người đi tới phía hồ sen lớn đối diện ngay nhà chính của Hoàng Gia. Mấy người lớn cứ bàn tán tười rôm rả càng khiến tụi nó tò mò không hiểu được là điệu vũ này như thế nào mà họ lại có vẻ thích thú tới vậy.....

Mọi người đến đủ, chọn cho mình 1 chỗ đứng thích hợp quanh hồ thì Tứ Quỷ cũng bước ra, trên tay 4 thằng đều cầm những nhạc cụ dân tộc của người Việt Nam: đàn bầu, đàn nhị, ..... 4 thằng diện trên mình 4 bộ yukata y như nhau màu đen không quá cầu kì kiểu cách nhưng lại rất đẹp và bắt đầu hòa tấu 1 bản nhạc du dương.....

Ở bên hồ sen tuyệt đẹp với 1 màu xanh lá hòa cùng sắc hồng của hoa sen đang nở rực rỡ trong ánh chiều kia có 1 chàng trai gương mặt anh tuấn vận trên mình bộ yukata màu xanh nhạt, trên bộ yukata đó có thêu hình con rồng bằng chỉ ánh vàng rực rỡ tuyệt đẹp, mỗi đường chỉ rất tỉ mỉ cho ta thấy được công sức, tâm huyết của người làm ra bộ yukata này. Chàng trai đứng bên chiếc đầu nhỏ bắc qua hồ đang nhắm mắt thưởng thức hương vị của trời đất ban cho và thổi cây sáo bạc của mình bên cầu..... 1 cảnh tượng tuyệt đẹp

Tiếng sáo hòa cùng với tiếng nhạc cụ của Tứ Quỷ tạo ra 1 bản nhạc tuyệt vời du dương bỗng chốc vút cao .....Và từ lúc nốt nhạc cao tới đỉnh điểm thì từ giữa hồ phun lên 1 cột nước lớn đưa theo 1 nam nhân vận y phục trắng....

Chàng trai bay lên cùng với cột nước đó vận trên mình bộ yukata mày trắng mỏng manh ôm sát người nhẹ tựa như gió, trên bộ yukata đó thêu hình phượng đang bay lượn bằng chỉ bạc lấp lánh ánh kim (bộ đồ này được may đặc biệt hơn nhờ 1 loại vải mỏng ôm khít lấy thân hình chàng trai và phần tay của bộ yukata cũng được may dài hơn nhiều để chàng trai có thể dùng nó múa).... . Ánh mắt cậu trai đen, to tròn long lanh trong nắng, làn da trắng mịn màng như tuyết, môi hồng đỏ như son khẽ mỉm cười, mái tóc đen dài chạm đất đang tung bay trong gió càng tôn lên vẻ đẹp mĩ miều của chàng trai.....

Trên trời thần thú làm chủ cả bầu trời đang vây quanh nó tạo thành 1 vòng tròn, dưới đất các thần thú làm chủ mặt đất đang vây quanh hồ hướng mắt về phía nó......

_Thần thú _Sehun ngỡ ngàng nhìn thần thú trong đó có cả thần thú của hắn cũng như tất cả của tụi nó

_Cái gì đây?_Chanyeol không khỏi ngạc nhiên

_Các thần thú mà trước đây mọi người được phát đều là do cha mẹ em huấn luyện ra đó, nên đó là lý do vì sao nó lại rất thân với người nhà em _Khánh Thù giải thích

_Đây là màn mở đầu: triệu hồi linh thú _ Anh Chung Nhân nói thêm

_Tuyệt quá_ Baekhyun thốt lên

Cột nước dứt, nó thả mình rơi tự do xuống dưới, chàng trai cũng dứt tiếng sáo bay người lên không và từ dưới hồ sen những cọc gỗ từ đâu tự động ngoi lên khỏi mặt nước cách mặt hồ chỉ tầm 5 phân....

2 người nhẹ nhàng đáp xuống, đặt chân lên cọc gỗ và đứng đối diện nhau, ánh mắt chỉ mới chạm nhau thôi trong chớp nhoáng đã lại bật mình bay lên không trung....

Những đường áo dài của nó bay phấp phới trong gió, những dải lụa trắng đấy được nó điều khiển quấn lấy bao bọc quanh thân hình của chàng trai kia rồi lại lướt nhẹ qua chàng trai như 1 ngọn gió thoảng qua....Mỗi cử động tay chân của nó lại tạo ra 1 điệu nhạc nhờ những chiếc lắc và chuông nhỏ được được đeo ở tay và chân đã góp phần cho bản nhạc lớn của chúng ta trở nên sinh động hơn bao giờ hết....

Chàng trai, trên tay cầm cây sáo bạc của mình, phía đuôi sáo có mảnh ngọc bội nhỏ màu trắng được tết nhờ sợi dây đỏ gắn vào chuôi cây sáo cũng nhẹ nhàng phối hợp với từng cử chỉ động tác của nó, ánh mắt đắm đuối không rời khỏi thân hình của nó. Những cái chạm tay nhẹ nhàng, những cái ôm siết chặt, những cái nhấc bổng,....tất cả những cử chỉ của chàng trai đều mang 1 vẻ mạnh mẽ nhưng cũng đầy nhẹ nhàng, yêu thương, dứt khoát và nóng bỏng khiến cho nó dù không muốn cũng bị cuốn chặt vào đó và bắt buộc phải đối diện với ánh mắt đa tình, quyến rũ mà sâu thăm thẳm như vực của chàng trai kia.......Đây cũng có lẽ là lí do vì sao mà 10 ông chồng hờ của Tử Thao tỏ ra khó chịu vì điệu vũ này quá ư là đụng chạm mà.....

Cả 2 cứ như vậy, 1 nam nhân mặc bộ đồ trắng, 1 nam nhân bận trên mình bộ đồ xanh nhạt như là bầu trời và những đám mây đang nhảy múa giữa hồ sen làm ta cảm giác như đang lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh vậy.... cả 2 đều quá đẹp, quá hoàn hảo đã kéo người ta vào 2 giấc mơ hạnh phúc, cho người ta nhìn thấy trong đó..... quá tuyệt...

_Tuyệt.....tuyệt quá_ Luhan thốt lên, ánh mắt không thể rời được 2 con người đang múa giữa hồ sen kia

_Đẹp quá đi à_ Baekhyun cũng không khỏi xúc động

Mọi người, ai 1 khi đã xem rồi thì không thể rời mắt được trước 2 con người kia. Ánh mắt như bị khóa chặt vào màn biểu diễn trước mặt, cảm xúc dạt dào, tim đập cực kì nhanh....

Và kết thúc là hình ảnh 2 chàng trai cùng nhau bay lên theo những cột nước trắng xóa và từ từ ôm nhau hạ xuống dưới hồ sen... Hình ảnh nam nhân áo trắng được chàng trai ôm trong vòng tay rộng lớn, mái tóc dài đen mượt rủ xuống khi đầu nó tựa nhẹ lên bờ ngực săn chắc của chàng trai, ánh mắt chàng trai nhìn nó đầy yêu thương, thắm thiết dần dần đáp xuống dưới.... cả 2 làm cho ta liên tưởng tới 2 vị thần tiên, 1 cặp tình nhân yêu nhau say đắm hạ trần vậy.....giống như tiên đồng ngọc nữ.......

"BỐP......BỐP.....BỐP............"

Tiếng vỗ tay của mọi người vang lên không ngớt dành cho 2 con người này.....

Hình ảnh cuối cùng là hình ảnh chàng trai nắm tay nó sánh bước bên nhau qua chiếc cầu đỏ bắc ở hồ sen bước về phía mọi người.......

_Oa, 2 người tuyệt quá, làm tui mê mẩn luôn nè_ Baekhyun tíu tít nắm tay Tử Thao khen lấy khen để

_Tui mà là con gái thì sẽ yêu ông chết luôn mất_Luhan cũng cười tít mắt

_Hì, cảm ơn mọi người_ Tử Thao mỉm cười

_Chậc, tụi này phải cám ơn ông mới phải à. Cho tụi này xem 1 màn biểu diễn quá tuyệt luôn à, càng ngày càng nể Thao luôn đó_Sehun chen vào nói, vỗ vai nó đầy cảm kích

_Phải đó, em rất đẹp đấy Thao _Chanyeol cũng đồng tình

_Hì, anh quá khen rồi_ Mặt Tử Thao hơi hồng 1 chút vì mọi người khen thiệt tình quá đâm ra cũng ngại

_Hi hi, anh ba em học mãi mới được cái này đấy. Điệu vũ này là thứ duy nhất anh ấy múa được _ Khánh Thù cười khúc khích nói chen vào

_Này nhóc, lại nói xấu anh rồi đó_ Nó cốc nhẹ lên đầu cậu em trai

.......

Đứng nói chuyện với mọi người 1 lúc rồi Tử Thao theo anh trai vào thay đồ vì bộ yukata và mớ tóc giả dài lòa xòa này vướng víu quá, không tiện cho đi lại của 1 đứa ưa vận động như nó....Phía sau, tên Diệc Phàm cũng lẽo đẽo theo vào nhà thay đồ vì đương nhiên là hắn cũng chẳng ưa mặc mấy cái này chút nào, không những di chuyển không quen mà còn mà màu sáng nên hắn cực kì ghét (mọi người để ý thấy thì đồ của hắn chỉ có đen, đen và đen thôi)

Vào nhà trong, khuất bóng mọi người bỗng dưng nó dừng lại, quay người hùng hổ tiến về phía hắn, trừng mắt nhìn hắn nói:

_Ngô Diệc Phàm, từ giờ có làm gì thì tránh cái mặt ta ra không đừng có trách ta đó, hiểu chưa? Ta ghét ngươi!!!

Tử Thao hét vào mặt hắn rồi bỏ đi 1 mạch để lại 1 tên với cái mặt sock đơ đang đứng trơ ra ở đó cùng 1 tên nhìn thằng ngốc đang đứng thất thần ở đấy mà khẽ lắc đầu chán nản rồi cùng bước đi vào trong theo cái dáng bé nhỏ của thằng em trai...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro