Chap 24 (p2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy đứa cứ gọi là sáng mắt cả lên khi nhìn ngắm khung cảnh xung quanh với 1 màu xanh rì của lá cây mọc đan xen nhau và 1 màu nâu của đất của thân cây cổ thụ lâu đời. Những cây cổ thục vươn mình lên cao xòe những tán lá râm mát cho chúng nó, lọc cho chúng nó 1 bầu không khí cực kì trong lành, tinh khiết; cái nắng gắt của mùa hè dường như không thể xuyên thủng được những tầng lá kia để mang cái oi bức vào trong này....
Khắp dọc đường đi, chúng nó được biết thêm rất nhiều loại cây lạ, những loại cây cổ thụ chúng nó chưa từng biết tới tên hay nghe qua bao giờ cả nên càng khiến chúng nó thích thú hơn.......Cái màu xanh đó cũng chẳng khiến tụi nó cảm thấy nhàm chán chút nào mà ngược lại là cảm thấy rất thú vị, kích thích trí ham học hỏi muốn khám phá của tụi nó....
Mặc dù thời tiết hôm nay rất đẹp rất ủng hộ chúng nó nhưng tụi nó lại toàn là 1 lũ công tử con nhà giàu nên leo lên được tới đền Hạ là cực kì vất vả luôn ạ.....
_Mệt.....mệt chết được_ Baekhyun chống tay vào eo, thở gấp
_Ở đây có bao nhiêu bậc tất cả vậy, thật kinh khủng quá. Đây mới là 1 cái đền thôi sao, vậy còn mấy cái nữa cũng thế này thì sống thế nào được?_Luhan nhăn nhó nhìn những bậc thang phía trên
_Hì, leo đền này là nhiều bậc nhất đấy. Mấy đứa vừa mới leo 225 bậc thang đó_ Chung Nhân nhìn tụi nó thở lên thở xuống mà mỉm cười (ảnh này thì chẳng thấy có mệt mỏi gì cả, mồ hôi cũng không thấy nhỏ giọt nào luôn =.= ghê thật)
_225 bậc á......Ôi! Mình quả là vĩ đại, phải ghi ngay vào kỉ lục thế giới quá mất!_ Sehun lắp bắp rồi tự dưng ôm ngực tự hào vì thành tích của mình
_Xì, tự sướng ít thôi cha nội, thế mà cũng khoe khoang_ Tử Thao bĩu môi
_Ầy, sao lại không chứ? Bình thường tui leo cầu thang nhà tui có mấy chục bậc đã là oải lắm rồi đó, giờ leo tới 225 bậc thang thì đây chẳng phải là 1 kì tích còn gì nữa, đáng tự hào quá chứ lị _ Sehun vẫn tự sướng về bản thân
_Cái đồ tham ăn lười lao động còn khoe mẽ_ Nó lẩm bẩm, nhìn tên Sehun bằng ánh mắt cực kì chế diễu
_Ế, nói gì đó hả?_ Sehun nhíu mày nhìn Thao nhăn mặt
_Ta bảo mi là cái đồ lười vận động_ Nó lè lưỡi trêu ngươi hắn
_Mi....Mi muốn chết hả? _ Sehun sắn tay áo, lườm nó

_Thôi được rồi, 2 đứa đừng đùa nữa, 2 đứa mà đánh nhau ngã lăn xuống dưới là mất xác luôn đó_Anh Chung Nhân vào can 2 đứa đang sắn quần sắn áo cầm dép chuẩn bị đánh nhau kia (=~=)
_Anh Chung Nhân này, đền này thờ ai vậy?_ Chanyeol lên tiếng hỏi
_ Ừ, em cũng muốn biết_ Luhan đồng tình, quay sang hỏi Chung Nhân

_Nơi đây tương truyền là nơi Âu Cơ sinh ra bọc trăm trứng, nở thành trămngười con đấy_ Chung Nhân nhìn ngôi đền nói

_Cái gì cơ? 1 bọc trắm trứng, 100 người con cơ á?_Baekhyun mồm há hốc
_Uầy, mắn đẻ dữ vậy? _ Sehun chen vô, mồm tacũng không kém nhưng tên này được cái là phát biểu linh tinh thôi
"BỐP"
_Im lặng giùm coi _ Luhan thẳng tay đánh Sehunkhông thương tiếc
_Hixx....đau quá, đúng thế còn gì nữa!_ Sehun ômđầu lầm bẩm
_Hihi, đấy là câu chuyện từ thời xa xưa rồi ýmà. Đây cũng chính là lúc bắt đầu lịch sử dựng nước và giữ nước sau nay của dântộc Việt Nam đấy ạ _ Khánh Thù cười khúc khích giải thích
_Ồ! Vậy sao? Muốn biết quá à_Baekhyun bị lịchsử, những câu truyện cổ tích của Việt Nam cuốn hút mất rồi
_Hì, nhà em có đấy, anh thích về em sẽ cho anhmượn đọc _ Khánh Thù cười hiền
_Thế thì quá tuyệt luôn. Cám ơn Tiểu Khánh trướcnha_ Baekhyun reo lên vui mừng, ôm trầm lấy Khánh Thù
Nghỉ 1 chút rồi tụi nó vào chùa thắp hương khấnvái, đặt tiền lễ rồi lại tiếp tục leo lên đền tiếp theo - Đền Trung
Leo hết 168 bậc thì tụi nó cũng đặt chân lên đếnđền Trung: tương truyền đây chính là nơi các Vua Hùng cùng các Lạc Hầu du ngoạnngắm cảnh non nước, thiên nhiên. Và đây cũng chính là nơi Vua Hùng thứ 6 đãnhừng ngôi cho con trai là Lang Liêu - người con hiếu thảo vì đã có công làm rabánh chưng bánh dày ngày nay.....
Từ đền Trung leo tiếp thêm 102 bậc thang nữa làlên đến đền Thượng: đây là nơi các vị Vua Hùng làm lễ tế Trời Đất, Thần Núi vàThần Lửa. Ở đây tương truyền rằng vào thời Hừng Vương, Vua Hùng thường lên ngọnnúi Nghĩa Lĩnh này để tiến hành nghi lễ tín ngưỡng của cư dân nông nghiệp thờtrời đất, thờ thần lúa, cầu mong mưa thuận gió hòa, mùa màng tươi tốt....

Mặc dù theo thang đúng là mệt thật nhưng nhờ có anh Chung Nhân và Khánh Thù kể rất nhiều về lịch sử Việt Nam, những câu chuyện được truyền nhau bằng phương thức truyền miệng từ đời này qua đời khác, hàng mấy thế kỉ liền rất cuốn hút và thú vị khiến cho chúng nó quên mất cả mệt mỏi, đứa nào cũng nghe chăm chú mà nhờ vậy mà dù không nhiều lắm nhưng cũng đủ biết về Việt Nam đã phát triển như thế nào.....và đây cũng là 1 mảnh đất với rất nhiều anh tài võ tướng cùng với những vị vua anh minh yêu dân như con.....    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro