Chap 25 (p10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


TẠI HOÀNG GIA:

Tử Thao cùng Tứ Quỷ và Tam ca đi vào. Nó khoác áo da của Dương lên người để che đi vết thương ở cánh tay không cho Chung Nhân biết nhưng khi cả lũ vừa đặt chân vào sân nhà chính của Hoàng Gia đã thấy anh Chung Nhân và tụi nó đợi ở đấy rồi...... Nuốt nước bọt cái "ực" nó tiến lại chỗ anh trai mình, khẽ nói:

_Anh hai....

_Còn coi tôi là anh sao, không dám_Chung Nhân lạnh lùng quay mặt đi

_Hai à...._ Nó nhìn anh trai

Chung Nhân không nói gì, lạnh lùng ngồi uống trà. Tụi kia nhìn nó đầy thông cảm nhưng giờ thì chịu cũng không giúp được gì, nhìn anh thế kia cũng đủ biết động vào là chết bất đắc kì tử

_Hixxx....hai à, tại em thấy anh dạo này bận rộn công việc bên công ty quá nên mới giúp anh thôi mà, đừng giận em mà tội nghiệp lắm. Em có sao đâu, vẫn lành lặn khỏe mạnh trở về bên anh đây còn gì....Hai à........_ Tử Thao cười trừ, giải thích + ỉ ôi ông anh trai đừng giận

_Hình phạt, tự nói đi_ Chung Nhân nói nhưng không thèm nhìn mặt nó

_Dạ, phạt: 1 tuần không đi chơi, 1 tuần ngồi tự kỉ trong võ đường, 1 tuần không được nói chuyện với anh, 1 tuần về phòng ngủ ạ _ Tử Thao tiu nghỉu nói và không quên quay lại lẩm bẩm : " Điều kiện ác ma, biến thái, quái dị"

_Đấy là đi chơi không nói với anh thôi, còn đây là nhận nhiệm vụ không nói với anh mà còn là nhiệm vụ nguy hiểm không báo với anh, sao nhẹ thế được chứ hả? Phạt 1 tháng không được ra ngoài, 1 tháng ăn cơm trắng, 1 tháng ngồi võ đường kiểm điểm, 1 tháng ngủ ở võ đường, cấm đọc truyện tranh, xem tivi, nghe nhac 1 tháng. Rõ chưa?_ Chung Nhân đanh mắt nhìn Tử Thao

Quả thực thì anh vô cùng tức giận nó vì dám nhận nhiệm vụ nguy hiểm như thế mà không bảo anh 1 tiếng nào, nó có biết là chỉ cần nó bị sao thôi là anh sẽ phát điên không? Nhưng hơn cả sự tức giận dành cho nó là sự lo lắng tột cùng, anh ngồi đây có vẻ bình thản nhưng thật ra anh như ngồi trên đống lửa vậy, anh sợ nó chỉ cần sơ sảy 1 cái mà mất mạng thì không biết lúc nó anh phát điên đến mức nào luôn nữa.....Giờ nó trở về bình anh là may mắn lắm rồi, nhìn nó vậy thì dù anh muốn giận nó nữa cũng không được vì nhóc em tiểu yêu này quá quan trọng với anh, anh quá thương yêu nó......

_Hơ, hixx.....dạ, tuân lệnh sếp ạ. Em vào thay đồ đây_ Tử Thao mặt méo xệch, lết từng bước vào phòng

Hình phạt lần này còn kinh khủng hơn hình phạt nó nói, và biến thái kinh hồn. Nó đây 1 ngày không có truyện tranh thì không sống được rồi huống hồ 1 tháng; đã vậy còn không được ngủ với anh trai thì 1 tháng sau nó bước ra sẽ còn là cái thây ma biết đi quá......

Nó đang định bước đi vào phòng thì Chung Nhân nhận thấy có cái gì đó không ổn lắm, nhìn mặt Tứ Quỷ và Tam ca càng thấy không ổn nên liền kéo tay nó kéo lại:

_Khoan, đứng lại đã!

_A......_Nó nhăn mặt kêu lên vì bị anh túm đúng tay bị thương

_Biết ngay mà_ Chung Nhân kéo nó vào sát lại mình, giữ chặt người nó không cho động đậy cùng cánh tay đau và thẳng tay lột cái áo khoác nó đang khoác bên ngoài kia ra.....

Hiện ra trước mắt Chung Nhân và tụi nó là cánh tay bị thương không hề nhẹ tý nào của Tử Thao. Dù đã được anh Phong quấn rất nhiều lớp vải dày nhưng máu vẫn chảy và tràn ra thấm đỏ cả băng quấn chứng tỏ rằng vết thương của nó đã bị hở miệng rồi và hiện tại vết thương không còn nhẹ chút nào nữa cả......

Lúc này thì Chung Nhân tức giận thật rồi, mặt mũi tối sầm lại, bàn tay siết chặt lấy nhau cố kìm nén sự tức giận để không quạt cho thằng nhóc này 1 trận nên thân.... Tứ Quỷ nhà ta nhìn cảnh tượng này cùng sát khí phừng phừng u ám vây quanh đây dày đặc của anh mà mặt mũi đứa nào đứa nấy cũng xanh lét như tầu lá chuốt chỉ còn biết ôm đầu thở dài lẩm bẩm buông 1 câu : "Chết chắc rồi"

_Trời ơi! Thao bị thương rồi_ Baekhyun định chạy lại chỗ nó thì Chanyeol ngăn lại

_Lúc này tốt nhất là không nên chen vào, cứ để anh Chung Nhân giải quyết chuyện của Thao thì tốt hơn......

_HOÀNG - TỬ - THAO! _ Chung Nhân gắt lên từng tiếng

_Hì, em không sao đâu mà. Tại lúc bảo vệ cha bị đạn của lũ sát thủ xoẹt qua tí thôi, chỉ chầy tí thôi ý mà. Với lại Bạch Hổ cũng trả thù cho em rồi, nó phế 1 tay với 1 chân của thằng đó rồi mà, không sao đâu_ Tử Thao cười cười giải thích cho hai nó nghe, cố làm hai nó hạ hỏa

Chung Nhân không nói gì, bế thốc nó lên quay lại nói:

_Baek, Han, nhờ 2 em đem giúp anh hộp thuốc vào phòng

Nói rồi anh bế nó đi thẳng vào phòng, tụi kia chỉ còn biết ngồi cầu nguyện cho nó được an lành, sống sót quay về trong trận bão táp của anh trai.....

Sau đó thì thực ra nhìn thấy nó vậy rồi anh xót có dám mắng nó câu nào đâu, anh hàng ngày đều đích thân thay bông băng với thuốc cho nó và bắt nó ăn rất nhiều đồ ăn bổ để bù lại lượng máu đã mất. Nó mặc dù không bị anh đá qua phòng xám hối hay thực hiện hình phạt 1 tháng kia nhưng tuyệt nhiên anh cũng không cho nó bước ra khỏi phòng nửa bước đến khi nào cánh hay lành lặn hẳn lại và lên da non mới thôi. Còn Tứ Quỷ nhà ta là khổ nhất, vì bị nó uy hiếp thôi nhưng can tội dám giấu anh Chung Nhân mà bị phạt ở võ đường tự kiểm điểm, xám hối 1 tuần liền.....

Và cũng trong những ngày đó, Diệc Phàm ngày nào cũng lui tới Hoàng Gia xin gặp Tử Thao nhưng tuyệt nhiên nó không thèm đoái hoài gì hắn cả. Hắn cũng biết rằng sự việc lần này nó sẽ chẳng dễ dàng gì tha thứ cho mình nên ngày nào cũng ngồi trước cửa phòng nó từ sáng đến tối mịt, mặc kệ là ngày nắng hay là mưa đều ngồi trước cửa phòng nó đợi nó bước ra...hay là chỉ đợi 1 cái gật đầu đồng ý nói chuyện từ nó mà thôi....

................

1 tuần sau đó nó được Chung Nhân thả cho tự do ra ngoài vì vết thương cũng đã gần khỏi và lên da non rồi nhưng chủ yếu là vì đội khách VIP của cha Ngô mà nó đã bảo vệ đấy mở tiệc chúc mừng cuộc hợp tác thành công của các bên và rất muốn Tử Thao cũng như các vệ sĩ đặc biệt bảo vệ họ bên Hoàng Gia tham gia để cảm ơn nó và mọi người đã cứu sống mình. Hơn nữa, nhờ có Tử Thao mà họ đã truy ra tung tích của người muốn ám sát đó để quét gọn 1 mẻ tất cả bọn đấy luôn.

Chính vì vậy mà tại nhà hàng nổi lớn nhất ở Hà Nội này, nhà hàng "Love Song" trực thuộc quyền quản lý của Ngô Gia là địa điểm được chọn tốt chức bữa tiệc lớn và quan trọng nên tất cả các nhân công bình thường làm trong nhà hàng đều được thay thế toàn bộ bằng người nhà Hoàng Gia để đảm bảo an toàn; từ đầu bếp đến bồi bàn, phục vụ đều là các vệ sĩ cấp cao nhà họ Hoàng mang tới. Lần này không chỉ có Tứ Quỷ và Tam ca nhất định phải tham gia vào đội ngũ bảo vệ mà còn có cả Chanyeol, Sehun, Baekhyun, Luhan cũng tới giúp sức; không chỉ là để đảm bảo an toàn cho khách VIP mà cha Tử Thao rất khuyến khích chúng nó đi lần này để tụi nó có dịp được học hỏi từ những con người dày dặn kinh nghiệm về những bài học quý giá trong kinh doanh cũng như để họ biết mặt tụi nó - những người được Hoàng Gia và Ngô Gia bảo hộ....

Tới tối hôm nay, sau những ngày bận rộn chuẩn bị tiệc này thì đêm tiệc dạ hội trên nhà hàng nổi "Love Song" cũng đã được bắt đầu. Bên ngoài nhà hàng được bố trí tới 2 hàng rào vệ sĩ cấp cao chắc chắn; bên trong là 1 hàng rào vệ sĩ nữa đứng xung quanh 4 bức tường nhà hàng bao quát tất cả; còn chưa kể tới còn có các nhân viên phục vụ, đầu bếp từ trong ra ngoài và Tứ Quỷ, Tam ca thêm cả tụi nó là những khách mời vinh dự vừa là những người bao quát chỉ huy chung cả đêm tiệc này....

Phòng tiệc được trang trí rất đẹp và sang trọng với tiệc đứng: các món ăn đều là những món ăn đặc sản của Việt Nam là chủ yếu nhưng cũng có cả 1 số món ăn nước ngoài để cho mọi người thưởng thức trong ánh đèn vàng ấm cúng. Màu trắng tinh khiết và thuần túy của giới quý tộc dù chỉ mà 1 màu sắc đơn thuần nếu không muốn nói là vô sắc giờ đây lại cực kì đẹp, lộng lẫy, sang trọng khi nổi lên trên nền thảm lông đỏ sẫm của nhà khiến nó vẫn sang trọng mà không quá phô trương, khiến người ra vừa bước vào đã cảm thấy rất hài lòng bởi sự ấm cúng, thanh khiết nơi này....

Ở đây, ai ai cũng khoác lên mình những bộ đồ đắt tiền, bạc triệu, những bộ vest những bộ đầm khẳng định đẳng cấp trong giới quý tộc của mỗi con người hiện hữu trong buổi tiệc này. Và tụi nó cũng không nằm trong ngoại lệ đó và nhất là khi ngoại hình của chúng nó đã rất nổi bật rồi thì khi khoác trên mình những bộ cánh dù đơn giản hay cầu kì cũng khiến cho tụi nó tỏa ra 1 sức hấp dẫn tới kì lạ.....

Tụi nó còn rất ngạc nhiên khi 2 cái tên Park Bang và Byun Bang cực kì nổi tiếng trong giới kinh doanh này; dù biết cha mẹ của chúng nó đều là những người đặc biệt nhưng chúng nó không ngờ rằng cha mẹ mình lại nổi tiếng tới mức vậy. Và 2 cái tên Byun Baekhyun - con trai của ông trùm thế giới đã làm không biết bao người chết vì sắc đẹp kiều diễm của mình nhưng lại là con cưng của ông Byun và Park Chanyeol thông minh, tài năng, quyết đoán đã là người được ấn định thừa kế cả tập đoàn CIA sau này cũng không hề lạ lẫm gì với họ. Nhưng còn ngạc nhiên hơn nữa khi nhắc tới 3 cái tên Park Chanyeol, Kris Wu hay Ngô Diệc Phàm, Oh Sehun thì mới biết được đây là 3 chàng trai trẻ nhất trong giới kinh doanh này thì không ai là không rõ mặc họ dù chưa chính thức bước vào thế giới của những người kinh doanh nhưng lại nắm trong tay không biết bao nhiêu các quán bar, vũ trường lớn nhỏ ở các thành phố rồi......Đặc biệt cái tên Kim Jong In hay Hoàng Chung Nhân lại còn khiến họ cực kì nể phục khi mới chỉ có 23 tuổi nhưng đã tự lập cho mình 1 công ty riêng không cần bất cứ ai giúp đỡ, đã đưa công ty đó vượt mặt hẳn những công ty lão thành hơn thế để đứng trong vị trí top 100 công ty mạnh nhất toàn thế giới. Và hôm nay họ còn biết thêm và được diện kiến chàng trai vàng của Nhật Bản Xiao Luhan, tài sắc đều vẹn toàn; cùng chàng trai thiên tài, dũng cảm, mưu trí – Huang Zi Tao hay Hoàng Tử Thao đã 1 mình chỉ huy cả 1 đội quân vệ sĩ cùng tài bắn súng thiện xạ đã khiến họ rất khâm phục..... tất cả đều là những cái tên họ muốn khắc ghi, muốn quen và muốn hợp tác sau này......

Những con người không chỉ có sắc mà còn có tài này đã khiến những vị tiền bối lão thành ở đây rất quý mến không phải đơn giản tụi nó đều mang trên mình 1 cái họ quá có tiếng mà bởi vì chúng nó còn mang trong mình những kiến thức uyên thâm, 1 cách giao tiếp quá tốt đã khiến cho chúng nó ghi được 1 số điểm rất lớn đối với các vị khách này. Tất cả khi gặp tụi nó đều muốn bắt tay và mong được hợp tác với chúng nó sau này dù hiện tại chúng nó chưa có 1 công ty riêng nào của mình ngoại trừ Chung Nhân.

Và cuối cùng thì nhân vật chính của chúng ta, là 1 trong số những lý do có buổi tiệc này sau khi sắp xếp xong tất cả mọi việc ổn thỏa thì cũng đã xuất hiện bên cạnh anh trai mình.....Tử Thao khi xuất hiện đã khiến cho rất nhiều người ngạc nhiên. Nó không giống bất cứ ai ở đây khi nó không hề khoác trên mình bất kì bộ cánh lộng lẫy nào cả mà bộ đồ nó khoác trên mình là bộ quần áo truyền thống của người Việt Nam. Dù bộ đồ khá đơn giản, không cầu kì nhưng chiếc áo dài nam cách tân lại là điểm nhấn mạnh cho nó khi ai ai cũng bị nó hút hồn bởi vẻ đẹp đậm chất Việt Nam lại quyến rũ đến chết người. Chỉ với bộ đồ này nó đã lại mang vào trong lòng những người nước ngoài kia 1 nét đẹp văn hóa Việt Nam của mình 1 cách sâu sắc.

Bữa tiệc diễn ra rất vui, ai cũng ăn uống rất vui vẻ, cười nói rất thoải mái khi họ được những con người trẻ này đưa vào những câu chuyện mộc mạc, đời sống đơn giản hơn chứ không phải là những mưu mô, tính toán như ở thế giới kinh doanh kia.....họ dường như đã quên luôn cả công việc, mệt nhọc ngày thường lúc nào không hay......

Còn hắn – Diệc Phàm, hắn đợi nó bao nhiêu ngày qua cũng chỉ đợi tới lúc nó bước ra khỏi phòng để nói với nó 1 câu xin lỗi và mong nó tha thứ cho hắn. Đợi mãi mới được lúc thấy nó đi 1 mình, hắn vội vàng chạy tay nó lôi tới kéo nó ra 1 góc phòng ít người qua lại, còn chẳng để nó kịp hiểu ra cái gì đã lôi tuột nó đi.......

_Đồ điên, làm cái quái gì vậy?_ Tử Thao gắt

_ Tôi muốn nói chuyện. Thao, em đừng tránh mặt tôi nữa được không?_ Hắn nhìn nó, tay nắm chặt lấy tay nó như sợ nó chạy mất vậy

_Chuyện gì? Tôi nhớ là mọi chuyện đã rõ ràng cả rồi mà, có gì để nói nữa đâu_ Tử Thao cười nhạt

_Tui xin lỗi, tôi biết tôi sai rồi, tôi xin lỗi vì đã không tin em. Làm ơn đừng giận tôi nữa được không?_ Hắn năn nỉ xin lỗi nó rối rít

_Chẳng giống Ngô Diệc Phàm chút nào nhỉ? _Tử Thao nghiêng đầu nhìn hắn

_Thao à......_Diệc Phàm nhìn nó bằng ánh mắt đau khổ. Người khiến hắn thay đổi, người làm cho hắn trở thành con người khác chẳng phải là nó sao, cứ ở bên cạnh nó thì hắn chẳng bao giờ còn là hắn nữa.....

_Ngô Diệc Phàm, có lẽ cả anh và tôi để đã quên mất 1 điều rằng tôi chúa ghét những kẻ lăng nhăng bội bạc. Vậy anh đã ngủ với bao nhiêu đứa con gái rồi? Và hơn hết đôi môi này của anh đã hôn biết bao nhiêu cô gái trong tay anh rồi vậy? Nó không còn là của tôi nữa rồi...._ Nó nhìn hắn, giọng nói lạnh như đá, bàn tay khẽ miết nhẹ lên môi hắn cười đầy mỉa mai, đau đớn rồi bước đi nhưng trong nụ cười đó còn có gì chua xót lắm...

Còn Diệc Phàm, hắn chết sững người, đứng chôn chân tại đó vì những gì nó nói đau quá nhưng cũng đúng mà cũng sai.......Nhưng hắn không biết phải lý giải cho nó như thế nào khi mà đôi mắt long lanh lạnh lùng đó của nó nhìn thẳng vào mắt hắn trong 1 giây, bàn tay ấm nóng chạm vào môi hắn, giọng nói lạnh như nước đá đó phát ra thì trái tim hắn như ngưng đập rồi..... .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro