Chap 25 (p8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nói rồi Tử Thao đẩy cửa bước ra khỏi nhà Ngô Gia thì Tứ Quỷ và Tam Ca đã đứng đợi sẵn ở ngoài cổng rồi. Nó nhận đồ từ tay Leo: 2 khẩu súng lục dài bằng bạc cài ở 2 bên eo và rất nhiều băng đạn để thay được cài ở phía sau thắt lưng, và kính râm cùng mũ bảo hiểm.....

_Bạch Hổ đâu rồi?_ Nó hỏi, tay vừa đeo mang đồ lên người

_Nó được đưa lên ô tô cùng những vệ sĩ khác đi trước rồi ạ _ Leo trả lời

_ Um, vậy đi thôi _Nó khẽ gật đầu , bước lên chiếc xe phân khối lớn màu đen bóng loáng

_Thao, em bảo với Chung Nhân chưa? _ anh Phong hỏi

_Hì, rồi anh ấy cũng sẽ biết thôi _ Nó cười trừ

Tứ quỷ thì im lặng, tuyệt nhiên không dám hé răng nửa lời

Rồi tất cả xuất phát, địa điểm chính là sân bay Nội Bài hiện đang có 1 chiếc máy cá nhân trở 1 đoàn khách VIP đang tiến đến.....

........................

Còn lúc đó, tại phòng tập võ nhà Hoàng gia, anh Chung Nhân với tụi kia đang ngồi nói chuyện. Anh dạy cho Sehun với Chanyeol những cách kinh doanh tốt nhất, những mánh trong kinh doanh để tụi nó có thể tự lập nghiệp trên đôi tay mình và lúc này chúng nó hoàn toàn không biết gì về chuyện của Tử Thao.......

"RẦM....."

_Này, có Thao ở đây không? _ Diệc Phàm đẩy cửa cái "rầm" chạy vào

_Không, làm cái gì mà chạy như điên vậy?_ Chung Nhân nhíu mày nhìn tên Diệc Phàm đang đứng trước cửa thở hồng hộc, mồ hôi vã ra như tắm

_Thao không ở đây thì đi đâu nhỉ? Tui tìm khắp cả chỗ này rồi mà không thấy _ Hắn quyệt mồ hôi trên mặt

_ Cậu tìm Thao làm cái gì? Tìm để nói những lời làm đau lòng cậu ấy sao?_ Baekhyun gay gắt quát vào mặt hắn

_Tui....._Diệc Phàm ngập ngừng. Hắn không biết nên giải thích như thế nào nữa nhưng quả thật hắn đã khiến nó bị tổn thương quá nhiều rồi

_ Baek à, bình tĩnh đi đã_ Sehun lên tiếng can ngăn

_Sao mà bình tĩnh được chứ. Tại cái tên ngốc này mà Thao của tui nhốt mình trong phòng 1 tuần liền đấy, hắn cũng đâu thèm bén mảng tới hỏi coi Thao của tui có bị sao đâu.... Đồ tồi tệ_ Baekhyun không khỏi tức giận mà gắt lên

_Được rồi Baek, im cái coi nào. Tìm Thao có chuyện gì vậy, chắc không phải giờ muốn sang đòi nợ cho Nghệ Hưng chứ?_ Luhan bịt mồm Baekhyun đưa trả về chủ là Chanyeol rồi quay lại hỏi hắn bằng giọng cực kì châm biến

_À! Tui......tui......._ Không hiểu sao mà tên này cứ ấp a ấp úng như gà mắc tóc

_Nhận ra rồi hả? Tìm Thao là để xin lỗi phải không?_ Chanyeol lên tiếng nói hộ hắn

_Ừ.... _Diệc Phàm khẽ gật đầu

_Hử? Làm thế nào mà biết được? Chắc chắn không phải là tên Nghệ Hưng đó tự mình thú nhận rồi_ Baekhyun nhíu mày, nhăn mặt nói

_Là Thao. Cậu ấy tới gặp Nghệ Hưng để nói chuyện, giả vờ như là để hỏi chuyện nhưng thực chất là thu âm tất cả đoạn đối thoại giữa 2 người vào cùng lời thú nhận của Nghệ Hưng _ Hắn bật đoạn ghi âm trong điện thoại lúc Tử Thao đưa cho mình ra cho tụi nó nghe

Nghe xong, tụi Chanyeol với Sehun cũng phải gật đầu khâm phục cách giải quyết của nó quá thông minh mà cũng quá nham hiểm; quả thực còn gì hơn là tự lời người hại thú nhận mình là thủ phạm chứ? Còn lúc đó mặt Baekhyun với Luhan nhà ta tối sầm lại, ánh mắt hiện lên đầy tia tức giận, cả 2 cùng sắn quần sắn áo, rít lên từng tiếng :

_Tui đi giết chết thằng nhóc đấy

_ 2 đứa bình tĩnh cái đã. Ngô Diệc Phàm, mi tìm khắp nơi cũng không thấy Thao hả?_Anh Chung Nhân can 2 đứa tụi nó trước khi 2 đứa vác đao đi băm Nghệ Hưng

_Không_ Hắn khẽ lắc đầu

_Lạ thật, nó đi đâu được nhỉ? Đâu có thấy nó nói là ra ngoài đâu_ Chung Nhân trầm ngâm

_ Phải ha, từ sáng tới giờ chẳng thấy Thao đâu. Bình thường thì vẫn hay quanh quẩn ở võ đường mà, không thì lúc nào trả bám lấy anh Chung Nhân_ Sehun nói

_ Hay vẫn ở Ngô Gia?_ Chanyeol nói

_ Không, tui tìm rồi. Người làm ở nhà bảo thấy lúc bước ra khỏi phòng tui là Thao đi thẳng ra khỏi Ngô Gia luôn _ Diệc Phàm lắc đầu giải thích

_ Anh Nhân ơi! _ Giọng Khánh Thù từ ngoài cửa vọng vào

Khánh Thù hớt hải chạy vào võ đường. Không biết có chuyện gì mà khiến cho cậu bé bình thường lúc nào cũng đi đứng nhẹ nhàng, 1 người lúc nào cũng điểm tĩnh, hiền lành như vậy giờ lại phải chạy hụt hơi, vội vội vàng vàng thế này chẳng giống Khánh Thù chút nào......

_Tiểu Khánh, em dù có không còn bệnh nhưng cũng không được chạy như thế chứ _ Chung Nhân nhíu mày nhìn cậu căn dặn

_Đừng quan tâm em....có........có chuyện lớn xảy ra rồi........ _Khánh Thù xua tay, vừa thở dốc vừa nói

_Bình tĩnh đi rồi nói_ Baekhyun vỗ vai đưa nước cho cậu uống

Nghỉ 1 chút, lấy lại hơi, lau mồ hôi Khánh Thù tự dưng khuôn mặt biểu hiện đầy lo lắng nhìn anh Chung Nhân nói:

_Anh Nhân, lần này cha Ngô lại đón khách làm ăn sang đây nữa và cần 1 lượng lớn vệ sĩ, anh nghe chuyện này chưa?

_Vậy sao? Anh không nghe cha nói, chắc tại dạo này anh đang bận việc bên công ty nên không có thời gian nói chuyện với cha_ Anh Chung Nhân khẽ lắc đầu

_Vụ lần này quan trọng lắm vì người sang toàn là người có máu mặt trong giới kinh doanh thôi. Cha đã phải dùng tới cả Tứ Quỷ và Tam ca luôn_ Càng nói khuôn mặt Khánh Thù càng tỏ ra sợ hãi, lo lắng

_Thì sao đâu? Nếu là anh thì anh cũng dùng 7 người này_ Chung Nhân vẫn điềm tĩnh như không ngồi thưởng trà

_Nhưng vấn đề là ở chỗ: người chỉ huy của quân đoàn hơn trăm người đó không phải là Tam Ca, cũng không phải là Tứ Quỷ đâu. Anh biết là ai không? Là anh ba đấy ạ....._ Nói xong câu này Khánh Thù nhắm mắt chuẩn bị chờ phản ứng của anh trai

"CHOANG......"

Chén trà Chung Nhân đang cầm trong tay rơi xuống nền nhà gỗ vỡ tan tành, nước vung lênh láng ra sàn, ánh mắt anh từ bình thản chuyển sang ngạc nhiên rồi trong ánh mắt đó bừng bừng lửa giận nhìn Khánh Thù gằn lên từng tiếng:

_Em nói cái gì?

_Người chỉ huy cả đoàn quân cùng Tứ Quỷ và Tam Ca đi đón khách VIP là anh Tử Thao ạ _ Khánh Thù sợ hãi nói, không dám nhìn vào ánh mắt anh trai mình

_Khánh Thù, em chắc chứ?_ Diệc Phàm hỏi cậu bé. Hắn không tin là Tử Thao dám nhận nhiệm vụ này 1 mình

_Dạ, Dương (Leo) vừa nhắn tin cho em xong. 2h30 chiều này khách sẽ đến sân bay ạ_ Khánh Thù gật đầu quả quyết

_Có chuyện gì vậy? Vụ đó là sao?_ Luhan cảm nhận được bầu không khí cực kì căng thẳng ở xung quanh 3 người này nên lên tiếng hỏi

_Đấy là nhiệm vụ của những người trong Hoàng Gia, chỉ có những người thực sự có kinh nghiệm như Chung Nhân hay cha mẹ cậu ta làm thôi, đó là đi đón những khách làm ăn của Ngô Gia. Họ đều là những người rất giàu, có tài năng cũng đồng nghĩa với việc có rất nhiều kẻ thù. 1 lần đi như vậy có khi cần phải có 1000 vệ sĩ theo cơ. Nhất là Ngô Gia lúc nào cũng là mục tiêu hàng đầu của bọn sát thủ do các nơi khác cử đến tiêu diệt, đây là cuộc chiến trong giới kinh doanh. Vậy nên cần bảo vệ rất cẩn thận và gắt gao vì mục tiêu của chúng là khách VIP cùng như cha tui và đặc biệt là người chỉ huy sẽ bị nhắm đầu tiên _ Diệc Phàm giải thích, khuôn mặt hiện rõ chữ lo lắng

_Khách VIP với Ngô Gia thì rõ nhưng tại sao lại còn cả chỉ huy cũng là mục tiêu của bọn đấy được?_ Baekhyun hỏi

_ Giết được chỉ huy thì cả đội sẽ bị phân tán, dù hàng rào có là vệ sĩ cấp cao tới đâu thì mất chỉ huy chẳng khác gì rắn mất đầu. Vì chỉ cần 1 phút lơ là của chỉ huy thôi là tất cả sẽ phải chết_ Chung Nhân lạnh lùng nói

_HẢ???_cả bọn nghe xong há hốc mồm luôn

_Vậy....vậy Thao......_Baekhyun lắp bắp

_Chết tiệt, cậu ta bị điên rồi hay sao không biết được. Tui tới đó_ Hắn tức giận đấm mạnh vào tường

_Đứng lại. Cậu đi giờ cũng chẳng giải quyết được gì đâu, tới bây giờ sẽ làm Thao phân tâm hơn thôi, cậu biết hơn hết vì sao nó nhận công việc này mà. Tốt nhất là ở đây đợi kết quả đi_Chung Nhân nói nhưng trong giọng nói đó kìm nén 1 cái gì đó..... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro