Chap 26 (p3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Và đáng nhẽ đám cưới của cô dâu Hoàng Khánh Thù và chú rể Vũ Hoàng Anh Dương có thể tiếp tục diễn ra tiếp nếu như cánh cửa nhà thờ kia không mở, và người bước vào đó lại là...... Trương Nghệ Hưng

_Xin chào mọi người_ Nghệ Hưng mỉm cười bước vào

_Nghệ Hưng _Luhan và Baekhyun nhìn Nghệ Hưng bằng ánh mắt khó chịu

_Khánh Thù, chúc 2 người hạnh phúc nhé_Nghệ Hưng đưa bó hoa hồng đỏ thắm được bó rất đẹp cho Khánh Thù

_Cám ơn_ Khánh Thù nhận bó hoa, gật đầu cám ơn

_Hì, không có gì đâu. Tôi tới đây không chỉ để chúc phúc cho bạn mình mà còn muốn giải thích những chuyện vừa qua với mọi người nữa_Nghệ Hưng nói, bước tới chỗ Tử Thao

_Cái gì nữa đây?_ Nó nhíu mày

_Tử Thao, những chuyện vừa qua thực xin lỗi nhé. Nhưng tôi muốn cậu biết 1 điều là tôi chưa bao giờ có tình cảm với anh Phàm đâu_Nghệ Hưng cười, nhìn nó thú nhận

_Không có thế tại sao em lại phá anh với Thao?_Diệc Phàm nhăn mặt

_Hì, tại do có người nhờ em giúp nên em mới làm vậy thôi phải không anh Chung Nhân?_Nghệ Hưng quay qua nhìn anh Chung Nhân

_Hả?_ Tử Thao và cả tụi nó, tất cả ở đây đều ngớ người

_Anh nhờ tôi giúp để thử tình cảm của 2 người thôi. Tôi thấy thú vị nên đồng ý giúp anh ý thôi mà chứ chẳng có tình cảm gì đâu, tôi cũng muốn xem người yêu của anh Phàm bị như vậy sẽ đương đầu ra sao nữa. Hihi, còn có gì thì cứ hỏi anh Nhân nhé_Nghệ Hưng cười tươi nhìn Chung Nhân

_Anh hai, là thật hả....?_Nó nhìn Chung Nhân như không tin

_Anh hai lại bầy ra trò chơi này phải không?_Khánh Thù lườm ông anh mình

_Chậc, hì, phải là chính anh làm đó_Chung Nhân nhún vai, mỉm cười thú nhận

_HẢ?...._Bọn kia ngã ngửa luôn bởi lời thú nhận quá ư bình thản của anh

_Mi...._Diệc Phàm giận run người khi Chung Nhân thú nhận, anh giờ trở thành 1 người chuyên phá hoại tình cảm của em trai trong mắt tụi nó rồi...

Diệc Phàm định chạy tới đánh cho Chung Nhân 1 trận thì nó đã chạy lên trước mất rồi. Nhưng đương nhiên thì dù có chuyện gì đi nữa nó cũng không bao giờ dám hỗn với anh mình chứ đừng nói là đánh nên trái với phản ứng của mọi người nghĩ tới thì Tử Thao lại ôm trầm lấy ông anh trai mình, khẽ nói:

_Cám ơn anh

_Ha, anh phá 2 đứa mà còn cám ơn anh sao?_Chung Nhân cười cười nhìn thằng em trai đang ôm chặt lấy mình

_Không phải mà, em biết anh hai sẽ chẳng bao giờ phá em đâu. Anh hai lo cho em nếu không nhận ra tình cảm của mình với Diệc Phàm mà cứ mãi dành tình cảm cho Tiểu Phàm quá khứ thì khi yêu anh ấy rồi sẽ có những thứ, những sự thật sẽ khiến em bị tổn thương rồi sẽ hối hận mãi mãi và rồi cả em với anh ấy cũng sẽ bị tổn thương cả. Em biết mà, hai lúc nào cũng lo lắng cho em hết mà_Tử Thao lắc đầu, dụi dụi vào ngực anh hai nói

_Em trai của anh lớn thật rồi_Chung Nhân cười hiền xoa đầu cậu em trai nhỏ

Đúng là trên đời này sẽ chẳng còn có ai hiểu được Chung Nhân như Tử Thao và cũng sẽ chẳng ai hiểu được nó, lo lắng cho nó bằng anh trai mình cả ngoại trừ người mà cả 2 cùng yêu thương ra.....

Và rồi mọi khúc mắc đã được xóa bỏ hoàn toàn, trò chơi kéo dài 4 năm của anh dành cho 2 đứa ngốc mà anh đều coi như em ruột cả kia đã kết thúc toàn vẹn đúng như những gì anh đoán.....Tất cả những gì anh làm suốt 4 năm qua tất cả cũng chỉ vì tình yêu của ông anh trai dành cho cậu em mà mình đã tự tay chăm sóc, nuôi dưỡng bao nhiêu năm trời.....

Và đám cưới của KhánhThù với Dương lại được tiếp tục dù hơi muộn 1 chút nhưng cũng chẳng hề hấn gì bởivì ngày hôm nay cậu đã quá hạnh phúc khi anh ba mình đã tìm được 1 nửa còn lạicũng như được biết thêm rằng ông anh trai quả thực là 1 người anh quá ư là tốt,cậu rất tự hào vì mình là em của 2 con người này. Cậu em út Khánh Thù trong giađình lại đi trước các anh mà lên xe hoa đầu tiên....Nụ cười của cô dâu bên cạnhngười chồng của mình sắp tới đây quả thực rất đẹp, nó rất tươi và mang trên đólà 1 niềm hạnh phúc khôn tả..... Bó hoa mà Khánh Thù tung lên đã được Diệc Phàm bắtđược, có lẽ đám cưới tiếp theo sẽ là hỉ sự của Hoàng Gia và Ngô Gia rồi.....2 nhànày dù trong bất cứ cái gì từ trước tới nay quả thực có duyên nợ với nhau rất lớn.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro