2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ta chống eo, nâng bụng hướng về phía nhà vệ sinh chuyên dụng dành cho công nhân, nói thật, ta từng có dự kiến muốn đổi thành tã giấy cho tiện, nhưng mà nói thật, ta cũng không muốn làm cho mình trở nên thối hoắc. Ngồi ở trên bồn cầu,thở hổn hển, cảm giác như là có người bóp cổ ta vậy, không hề khác nhau.

Thời gian không có nhiều, ta phải nhanh lên giải quyết nỗi buồn.Đáng chết, cảm giác mót mà không đi được tra tấn ta đến cực điểm. Nhưng bất luận ta dùng sức như thế nào, cứ như có cái gì đó nghẹn cứng, không chịu ra. Rõ ràng bây giờ ta có cảm giác nó có thể bắn ra ào ạt, vậy nhưng, vì cái gì mà lại không có?. Trong lòng ta trở nên sốt ruột, cảm giác nghẹn cứng khiến ta khó chịu vô cùng, ta cố gắng hít sâu, đáng chết là lại có ai ở buồng kế bên đang phóng ra thoải mái như đang trêu người ta vậy. Xoa xoa bụng, ta hy vọng có thể có tác dụng. Ra tới chỉ có hãn mà thôi, một thân hãn. Đây là viêm ruột thừa cấp tính sao? Ta không biết, có thể là do bất cứ thứ gì dẫn đến việc ta bị đau bụng.

Đã qua mười phút, ta hận không thể đem thứ đang tắc nghẹn trong bụng đẩy ra ngoài. Chắc chắn là do bụng ta có vấn đề, tã giấy dán không hết được, chỉ có thể bao lấy " cậu nhỏ" bên trong, hiện tại ta không giải quyết được, chỉ có thể chấp nhận. Vậy mà khi ta vừa mới chống hai bên ván cửa đứng lên một chút, liền phải lập tức ngồi về, mặc dù việc ngã trở lại này khiến đứa bé trong bụng có chút nhốn nháo nhưng cũng may mà ta giải quyết được tình huống " nước tràn bờ đê"

Cái ngã vừa rồi khiến người ta đau nhức, nhưng cũng đổi được một thân thể nhẹ nhàng hơn, ta chống eo trở lại nơi làm việc, xem như kịp thời giải quyết nỗi buồn. Không có cơn đau bụng cản trở, ta làm việc hiệu quả hơn nhiều. Chỉ là bụng ta lại ngày một cứng, trướng ra nhìn vô cùng nghiêm trọng. Tiêu chảy, lại ra mồ hôi, hơn nữa ta vẫn luôn không ngừng giới thiệu sản phẩm, đẩy mạnh tiêu thụ làm miệng lưỡi ta trở nên khô nứt, liếm liếm vài cái cũng chẳng có tác dụng gì. Nhìn thoáng qua đồng hồ, còn có mười lăm phút liền có thể nghỉ trưa, kiên trì một chút.

Tới gần giữa trưa, đám đông đã giảm đi chút ít, ta cũng có thể dựa vào máy giặt nghỉ ngơi một chút, hiện tại nếu có người có thể giúp ta xoa bóp eo ta sẽ cảm kích đến tột đỉnh.

"Toby! Ta mướn ngươi tới, trả lương cho ngươi cao như thế, không phải để ngươi ngồi đấy mà nghỉ ngơi! Có phải là ngươi muốn ta xoa bóp eo hay là mời ngươi ly trà không?! Nếu ngươi không thể năng suất gấp 10 lần ngày thường, ta sẽ phải xem xét lại giá trị của ngươi rồi!" Sếp đột nhiên xuất hiện, hung hăng rót cho ta một gáo nước lạnh. Đúng như Alan nói, hắn chính là đại biểu cho ác ma tầng lớp tư bản

Đối với hắn, ta cũng chỉ biết phát tiết, bất mãn ở trong lòng, tiếp theo lại phải đổi thành gương mặt tươi cười, nghênh đón vị khách hàng tiếp theo, lặp lại một tràng công năng, giới thiệu cho từng người, cùng cái bụng bầu 9 tháng kia làm mẫu thị phạm.

Nói thật, ta thực sự muốn ngồi xuống, nghỉ ngơi một chút, hai chân ta sưng vù, nhìn lại thoáng có vẻ rắn chác. Ta từ buổi sáng đã không ăn uống gì, vừa bị tiêu chảy, sợ buổi trưa ăn cái gì đó, chiều lại không thoải mái, hơn nữa phòng nghỉ có món cá mòi đóng hộp, mà hương vị của nó khiến ta thiếu chút nữa là phun ra ngoài. Ta vội vàng lên uống chén nước, liền về lại khu máy giặt

Gấp 10 lần ngày thường, quả thực chính là một câu chú ngữ. Thời gian trôi chậm còn hơn ốc sên, lần đầu tiên ta cảm thấy giờ tan tầm đối với ta sao xa xôi quá, có thời điểm cùng Alan ăn tối, thời gian cũng chẳng trôi chậm đến vậy. Quan trọng nhất chính là,ta bắt đầu đau đớn không ngừng. Không phải tiêu chảy, không phải do em bé đạp, đánh, là một loại đau không thể nói được bằng lời, bụng trụy đau.

"Đúng vậy, máy giặt của chúng tôi không hề có bất cứ tiếng động gây ồn ào nào, hơn nữa hôm nay là ngày giảm giá ưu đãi, chỉ có một thời gian thôi." Ta xoa bụng ,không ngừng đề cử, ta không biết hắn rốt cuộc muốn mua hay không mua, nhưng ta thật sự chán thể loại đàn ông lề mề khó quyết định này

"Ta không biết nên mua máy giặt hay là lò nướng, ta muốn có nhiều thời gian cùng bạn gái ở bên nhau, không cần đem quần áo đưa đi phòng giặt. Nhưng nàng muốn lò nướng, như vậy chúng ta mỗi cuối tuần đều có thể ở trên sô pha, ăn chính bánh kem mình làm. Ta thật sự khó quyết định"

Cái đồ ngu xuẩn này, đương nhiên là mua lò nướng! Tất nhiên, loại lời này ta chỉ có thể nói trong lòng một mình. Ta phải nghĩ đến tiền lương, khuyên can hắn mua máy giặt, ba hoa chích chòe một phen, hắn đã có chút động tâm, ta lại tiếp tục nói rằng máy giặt với lò vi sóng cùng một chỗ, phải mua cả hai thứ?! Sau đó lại tiếp tục thuyết phục hắn mua thêm một cái tủ lạnh, nói đến việc kết hôn của hắn cần bao nhiêu thứ chứ? Như vậy, ta đã giúp Henry tăng thêm doanh số một chút rồi.

Ta vừa muốn mở miệng nói tiếp, trong bụng lại xuất hiện một trận đau dữ dội, làm hại ta không thể lên tiếng, rên rỉ trong miệng, "A ——" đau đớn khiến ta quỳ xuống đất. May mà hắn kịp đỡ ta đứng dậy. Ta điều chỉnh lại hơi thở gấp gáp của mình, bám vào bên máy giăt, bằng một giọng đầy kinh nghiệm mà nói, "Cậu nên mua lò vi sóng đi."

Hắn nhín ta bằng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi, có lẽ là bị động tác quỳ kia của ta dọa tới rồi, cũng có lẽ là hắn kinh ngạc vì sao tại thời điểm này ta có thể bình tĩnh ở đây đề cử sản phẩm cho hắn như thế, đại khái, hắn cho rằng ta sắp sinh. Nhưng thực tế mà nói, cho dù ta có vỡ ối, vì tiền thưởng, ta cũng sẽ chống đỡ đến giờ tan tầm.

"Ta mua.Ta mua máy giặt!" Hắn nói chuyện với ngữ khí như siêu nhân vừa cứu được trái đất vậy, hắn mua cái máy giặt này như tìm được cảm giác làm siêu anh hùng, như là ân nhân cứu mạng ta vậy. Ông trời ơi. Dù hắn có mua gì đi nữa thì đối với ta cũng chẳng tổn thất gì cả.

Từ sau lúc đấy, trong bụng ta vẫn luôn nhâm nhẩm đau, vậy nhưng không có cảm giác như bị tiêu chảy. Ta không xác định được, có phải đây là cảm giác đau do từng cơn hay không, nhưng rồi nó dần dần kịch liệt lên.

"Ách ——" tại thời điểm không có ai, ta khẽ kêu lên một tiếng, như vậy, ta cũng có cảm giác tốt hơn một chút. Bụng của ta dần trụy xuống, eo cũng nhức mỏi không thôi. Đáng chết, ta thật sự sắp sinh rồi, một chuyện tốt để tăng tiền thưởng như vậy, ta lại muốn sinh con?

Vừa tiểu ra quần một chút, cho nên ta cũng không xác định được liệu cảm giác ẩm ướt trong quần có phải là do vỡ ối hay không?, Nhưng đứa trẻ đã ở vị trí rất thấp, xem chừng sẽ rất nhanh mà xuống dưới . Trong nhà ta chưa chuẩn bị cái gì cả, hình như còn phải chuẩn bị nước ấm gì đó, còn phải tìm khăn sạch, khăn tắm, linh tinh thứ gì đó nữa. Đúng rồi, còn phải gọi điện thoại cho Brown thái thái, hi vọng cô ấy sẽ giúp ta trông coi Harry nhiều thêm chút, chỉ mong cô ấy sẽ không đẩy giá lên trời . Mới đau một lúc, nếu hiện giờ ta lái xe về nhà sinh con, sau đó đến đón Harry, như vậy là có thể vừa kịp giờ rồi. Tính toán trong đầu hồi lâu mà ta không phát hiện ra vị khách phía trước đã đen mặt, chắc là làm xong một đơn này ta phải xin nghỉ thôi

Nhưng mà việc mua sắm liên tục như vậy khiến ta không kịp trở tay, một đợt, rồi lại một đợt khách cứ vậy mà đi tới mua máy giặt. Nhìn thấy việc công trạng của ta chỉ trong 1 giờ mà đã nhiều như vậy, việc " gấp mười lần ngày thường" chỉ kém một chút nhỏ. Ta suy nghĩ một chút, cơn co thắt sẽ diễn ra rất lâu, vậy nhưng tiền thưởng thì có thể có lâu sao? Không thể? Đứa trẻ sinh ra, sữa bột, quần áo, còn phải tìm người chăm sóc, tất cả đều cần tiền. Nếu Alan không thuận lợi, ta nghĩ hắn học nửa năm đã phải tốt nghiệp rồi.

Ta cố cắn chặt răng, căng thẳng dựng eo của mình lên, còn có hơn một giờ liền tan tầm, bảo bảo chờ một chút thì tốt rồi. Ba ba sẽ bồi thường cho con. Không ngừng trấn an bé con trong bụng, cố nén cảm giác đau đớn trong bụng,chỉ cần chịu đựng qua một giờ đồng hồ là xong rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro