Chap2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm Choi Koon Ham năm tuổi, cậu bé nhìn thấy một cô bé mái tóc đen, dài mượt mà xoã ngang vai với đôi mắt to tròn màu xanh lá, cô bé mặc bộ đầm màu trắng rất xinh xắn đang đung đưa trên chiếc xích đu nhỏ ở vườn trẻ. Trông cô bé chẳng khác gì một thiên thần nhỏ trong câu truyện cổ tích về các nàng tiên cá. Và cũng chính lúc đó cậu bé Koon Ham biết trái tim đã trao trọn vẹn cho nàng công chúa nhỏ đó rồi...
Cậu bé Koon Ham cũng đã lấy hết can đảm ra làm quen với cô công chúa nhỏ và biết được tên cô bé là Kwon Kyu Min. Kyu Min có một vẻ đẹp vô cùng thánh thiện, ánh mắt tròn xoe tinh nghịch cùng nụ cười rạng rỡ. Nhưng ngược lại với vẻ đẹp đó là một tính cách nghịch ngợm và hiếu động, chính vì thế càng khiến cho trái tim nhỏ bé của Koon Ham ngày nào quyết tâm trở nên mạn mẽ, kiên cường để bảo vệ công chúa nhỏ.
Nhưng mọi việc thường không theo ý muốn của ta cả vì ông trời rất thích trêu ngươi trước tình cảm của con người. Một năm sau đó, Kyu Min đã biến mất khỏi cuộc đời cậu bé một cách kỳ lạ. Và cũng từ ngày đó cậu bé Koon Ham đã bị một vết thương lớn nhưng quyết tâm thì không hề thay đổi vì cậu bé tin ngày nào đó cô công chúa sẽ trở lại, cậu sẽ tìm được nàng.
Mười bốn năm sau cậu bé Koon Ham đã trở thành một chàng trai oai phong, tuấn tú, một đại ca lừng danh mạnh mẽ, một du học sinh nức tiếng trường K.W nhưng tình cảm và hy vọng vẫn chưa một lần phai trong chàng.
- Đại ca!
Tiếng đàn em gọi làm Koon Ham giật mình trở lại hiện tại.
- Anh, nhìn đằng kia kìa. - Tên đàn em chỉ thẳng tay.
- Gì vậy?
- Đó, thằng Kan đó. Nó đang đánh nhau, lại đó đi anh!
Koon Ham và bọn đàn em nhanh chóng tiến lại gần và cảnh tượng hiện ra trước mắt là một con nhỉ có khuôn mặt hết sức baby và cực kỳ xinh xắn, hiền lành vừa hạ gục hai thằng đàn em của hắn một cách ngon ơ.
- Này, con kia làm gì thế?-Tên đàn em quát lớn.
- Làm gì thì hỏi mấy thằng em mày ấy. Dám chọc ghẹo chị mày thì phải chịu kết cục vậy thôi! - Nhỏ phủi phủi tay nhìn bọn nó cười.
- Cô...
- Sao? Tôi làm sao?
- Này, đàn bà con gái là phải ở nhà nấu cơm, giặt giũ chứ không phải là đánh nhau đâu. Đây là chỗ của tụi con trai. - Koon Ham choàng tay ôm cổ nhỏ từ phía sau.
- Oa, đại ca! - Mấy tên kia ngạc nhiên nhìn.
- Im... - Hắn quát.
- Này cô, cô cử động lag sẽ... - Hắn dí sát vào mặt nó.
- Oa, đại ca giỏi quá! - Mấy tên đó reo lên.
- Im, làm gì vậy, bỏ ra... - Sau câu nói đó nhỏ cắn "phập" luôn vào tay hắn không thương tiếc.
- A...a... Cô...
- Ăn ừng ưởng ôi ợ é... (anh đừng tưởng tôi sợ nhé!)
- Trời! Đại ca chảy máu tah rồi kìa! - Lũ kia kêu lên khi thấy tay hắn bắt đầu rỉ máu
Hắn nhìn nó không nó gì. Bỗng dưng hắn hất mạnh tay ra làm nhỏ ngã nhào xuống đất rồi bỏ đi cùng lũ đàn em mặc cho cánh tau chảy máu khá nhiều. Nhỏ cũng ngạc nhiên lắm vì không ngờ hắn lại khoẻ dữ vậy, còn lũ đàn em thì trố mắt nhìn hắn cùng với vết thương vì bình thường ai làm vậy với hắn dù nam hay nữ cũng bị xử đẹp rồi...
Tất cả đều ngạc nhiên trừ hắn vì chỉ có hắn mới biết, mới hiểu mình đang làm gì thôi. Hắn có lý do mà tuyệt đối không thể đánh nhỏ được...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro