one

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- sao rồi, đợt hàng lần này có lấy được không? - người đàn ông mặc sơ mi đỏ nhung chầm chậm xoay ghế nhìn đàn em, cất tiếng hỏi

- thưa sếp, lần này lấy hàng không thành công vì chúng ta đã đến chậm một bước - cậu đàn em cúi đầu hối lỗi, trong giọng dù điềm tĩnh nhưng đâu đó vẫn là sự sợ hãi cùng ăn năn.

- MẸ KIẾP! - người đàn ông nọ đứng phắt dậy, đập mạnh tay xuống bàn - lại là bọn chúng?

- vâng thưa sếp. - cậu đàn em kia vẫn không dám nhìn vào mắt của người đối diện, có lẽ sợ rằng lửa giận trong mắt người kia sẽ đốt cháy tâm can mình.

người đàn ông kia ngồi xuống xua xua tay ý muốn nói đối phương ra ngoài. đàn em kia liền hiểu ý, cúi chào rồi nhanh chóng bước ra cửa rời đi.

trong phòng khi ấy chỉ còn một mình kẻ kia. qua ánh đèn leo lắt cùng ánh trăng yếu ớt, thấp thoáng thấy được gương mặt của người bên trong phòng. xem ra là một chàng trai còn khá trẻ, đâu đó còn có nét hơi trẻ con. đôi mắt to tròn ánh lên một sự giận dữ khó tả khiến cho ánh mắt trở nên sắc lẹm. mái tóc đen rủ xuống, còn hơi ướt một chút đem lại cảm giác ma mị, quyến rũ. cúc áo sơ mi mở đến nút thứ ba, như có như không lộ ra khuôn ngực trắng trẻo.

chợt điện thoại reo lên, bắt máy cậu thở dài

- vâng bố, con nghe! - trong giọng cậu lộ rõ vẻ phiền não

- lại mất hàng sao krist? - bên đầu dây kia là giọng nói thản nhiên pha chút thất vọng - perawat, bố thực sự quan ngại về việc kinh doanh hàng trắng gần đây. liên tục bị cướp mối, lại còn mất vào tay "thel". chấn chỉnh lại tinh thần, đừng để chuyện này xảy ra một lần nào nữa - giọng người đàn ông lớn tuổi ở phía bên kia nói xong liền cúp máy không để cho krist nói thêm câu nào.

krist thở dài nặng nề, đúng là thời gian gần đây bản thân tinh thần có chút không tốt vì có nhiều chuyện xảy ra. việc phải sống quá nhiều hơn một thân phận có chút quá tải với cậu.

có lẽ hôm nay cậu sẽ không về nhà, chỉ đơn giản vì krist chẳng muốn đối mặt với người cha giận dữ cùng cái điệu bộ và ánh mắt thất vọng của ông. ông đã gọi hẳn tên cậu ra thì chắc chắn đang vô cùng tức giận, tốt nhất vẫn là nên tránh mặt thì hơn. tay cậu lướt trên màn hình bấm gọi một dãy số

- fiat, đi uống với tôi một chút, đang có chút tâm trạng. quán cũ nhé.

nói xong liền cúp máy và rời đi.

=====
*tại bar X*

- MẸ NÓ! đã chuẩn bị kĩ tới vậy mà vẫn bị nẫng tay trên! - krist bực bội đập tay xuống bàn, uống một ngụm bourbon.

vị cay nồng của thứ chất lỏng ấy đi xuống cổ họng nóng rát cũng không làm dịu đi cơn nóng giận của cậu bây giờ. tiếng nhạc ầm ĩ, ồn ào bên tai càng kích thích krist uống thêm. fiat một bên ngăn lại, còn cướp lấy ly rượu mới rót trên tay krist một hơi uống cạn

- anh bình tĩnh, đừng nóng rồi lại uống nhiều. không tốt đâu! hơn nữa...

- hơn nữa làm sao? chẳng lẽ cậu lại lo vì tôi là omega hay sao? - krist cười khẩy

phải, krist là omega. điều này chẳng có mấy ai biết. việc cậu là omega đối với gia tộc sangpotirat không phải là chuyện lớn dù rằng krist quả thực là một omega hiếm hoi của gia tộc vốn trước giờ đều là beta. fiat nghe tới đây cũng chẳng nói thêm, ý tứ của fiat có lẽ krist vẫn là hiểu rõ nhất đi. chỉ lặng lẽ ngồi bên cạnh uống vài ly krist.

một lát sau fiat có chút công chuyện nên phải về trước. rốt cuộc thì krist vẫn chỉ có một mình. rời khỏi quầy pha chế với cái tâm trí đang choáng váng vì men rượu và tiến dần tới sàn nhảy, hoà mình vào những kẻ ăn chơi kia. ít có ai nhận ra cậu vì một phần có lẽ cậu chưa bao giờ xuất hiện công khai trước công chúng. krist hoàn toàn thoải mái mà phóng đãng ở đây. dù cho có bất cứ ai nhìn thấy thì chắc sẽ chẳng nhớ đến đâu bởi lẽ những cơn say sẽ khiến họ sớm cũng quên hết sau khi tỉnh rượu thôi.

một mình tiến vào giữa sàn nhảy, hình ảnh một cậu trai xinh đẹp và đầy nổi bật dường như rất nhanh liền thu hút không ít sự chú ý. chiếc áo sơ mi nhung đỏ mở ba nút đầy mời gọi, đôi chân dài thẳng tắp cùng thân hình gợi cảm nhún nhảy theo điệu nhạc càng tăng thêm vẻ quyến rũ của krist. không ít ánh mắt thèm muốn hướng tới cậu nhưng rốt cuộc vẫn là không ai dám tới gần mà chỉ dám chiêm ngưỡng từ xa. phải chăng là do ở krist toả ra loại khí chất không thể tiếp cận? ấy là cho tới khi có một kẻ mạnh dạn có gan bước tới chỗ cậu.

ngay cả trong cơn say, krist cũng vẫn có thể cảm nhận khí chất alpha nồng đậm phát ra từ người này khiến krist cũng phải thừa nhận bản thân có chút phản ứng.

- không biết tôi có thể nhảy cùng em hay không?

không để cậu có cơ hội trả lời, người kia đã liền mạnh mẽ ôm lấy eo krist kéo lại gần. cậu cũng rất hợp tác mà choàng tay lên cổ đối phương. giọng nói nhừa nhựa do say cất lên đầy mời gọi

- anh có để cho tôi cơ hội trả lời sao?

dưới ánh đèn chớp nháy tới chóng mặt, krist có thể tạm nhìn thấy dung mạo người trước mắt. một mái tóc dài màu nâu sữa, ánh mắt kiên nghị cùng khuôn mặt điển trai. rất phù hợp với người như cậu đi? còn nụ cười nhếch mép đầy quyến rũ càng làm krist muốn nổi ham muốn.

- liệu tôi có diễm phúc để được biết tên em?

- perawat, krist perawat! - một câu trả lời dứt khoát

- hmm...- người kia ngừng một chút rồi nói tiếp - liệu có phải perawat mà tôi đang nghĩ tới?

- có lẽ là phải đi! - cậu trả lời với thái độ ngông nghênh - vậy còn anh? tôi muốn biết tên anh

người kia cười nhẹ đáp lại cậu

- tôi nghĩ em chẳng cần biết làm gì! vì có lẽ cũng chỉ sáng mai đây thôi em sẽ quên tôi mất rồi!

giọng nói nhẹ nhàng, ấm áp len lỏi vào sâu trong tâm trí krist. cả hai cứ ôm nhau lắc lư theo điệu nhạc dưới ánh đèn chớp tắt liên hồi, trở thành tâm điểm thu hút mọi ánh nhìn.

- hmm...rượu vang đỏ sao? - cậu hỏi

- còn em là mùi hoa hồng? quả thực rất hợp với con người em! - người kia buông câu khen ngợi - em có nghĩ ta nên làm điều gì đó "thú vị" hơn không?

nghe đến đây krist như được cởi tấm lòng, không suy nghĩ liền kéo người kia lên một căn phòng đã chuẩn bị sẵn. là một khách quen của bar, cậu cũng chỉ cần 1 cuộc gọi trước khi tới thì liền có phòng luôn sẵn sàng. huống chi cậu cũng không định về nhà tối nay nên đã sớm đặt phòng.

vừa lôi kéo được tới phòng, krist liền đè người kia lên tường, vồ vập hôn tới. đối phương cũng rất tự nhiên mà đáp trả. nhưng không lâu sau cậu liền mất thế chủ động. trước giờ đối với phương diện tình một đêm, krist luôn ở trên dù cậu là omega nên lần này có chút bất ngờ rồi cũng thuận theo.

cả hai hôn nhau đến quên cả trời đất. trong không gian dường như chỉ còn tiếng môi lưỡi va chạm. đè cậu lên giường, người kia liền chuyển qua hôn lên vùng cổ xinh đẹp của cậu, lấp đầy khoang phổi bằng mùi hương hoa hồng quyến rũ.

- a...ha đ...đừng tạ...o vết! - hơi thở của krist dần trở nên gấp gáp. đến ngay cả nói một câu liền mạch cũng vấp váp không ít.

người ở phía trên đương nhiên không để ý đến lời nói của cậu. còn cố tình mút lên vết hickey mạnh hơn.

chẳng mấy chốc, quần áo của cả hai sớm đã yên vị dưới mặt đất. dưới ánh đèn mờ ảo, thân hình xinh đẹp của cậu thiếu gia nhà sangpotirat lồ lộ trong không khí, thiêu đốt ánh nhìn người đối diện. mùi hương hoa hồng cùng rượu vang như đặc quánh lại trong không gian ngập tràn ám muội. cả hai mây mưa một hồi lâu, tiếng rên rỉ cùng tiếng thở dốc phát ra không ngừng. đôi khi còn là lời cầu xin đầy ham muốn.

chẳng biết hai người lăn lộn bao lâu, chỉ biết rằng khi ngừng lại thì krist gần như chẳng còn chút sức lực nào, nằm xụi lơ trên giường, mông còn vương tinh dịch. trước khi chìm vào giấc ngủ, cậu mơ hồ nghe thấy lời thì thầm của kẻ nọ

- hãy ghi hằn vào tâm trí em cái tên singto prachaya! duyên số của đôi ta nhất định chưa dừng ở đây đâu, bông hồng của tôi!

=====

hêh đăng giờ hơi âm binh cả nhà thông cảm 🥲 tại cả ngày mới rảnh giờ này ý. xin nũi mụi ngừi nhèo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro