Chương 1: Khởi nguồn đau khổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong "đội" có một cặp bài trùng nọ, họ luôn phối hợp ăn ý khi chiến đấu với Rồng, những người đồng đội khác có mù cũng nhìn ra được mối quan hệ giữa 2 người đó rất gắn kết, không thể tách rời. Leila với Ameri cùng xuất thân từ Hoang Mạc, họ lớn lên và trưởng thành đều có người kia ở bên, là minh chứng điển hình của thanh mai trúc mã. Ai cũng nghĩ bọn họ chỉ đơn giản là đôi bạn thân, chỉ có người trong cuộc, Ameri, thì không nghĩ vậy.

Leila rất thích thắt tóc, nên em thường tạo cho mình mái tóc thắt bím hai bên, làm em trở nên dễ thương xinh xắn hơn, khác biệt với quang cảnh nơi em đang làm việc. Ngoài ra, em còn hay thắt tóc bím cho Ameri, vì bạn thân em rất lười biếng trong việc làm tóc, nên mỗi buổi sáng thức dậy, cô ấy đều cần có em để chăm sóc cạnh bên. Em quý Ameri lắm, tuy cô luôn giữ bộ mặt lạnh lùng, nhưng em biết, và chỉ có em biết, rằng thật ra Ameri của em rất dịu dàng, Ameri đối xử tốt với em lắm!

Ameri có một bí mật, cô không để cho ai biết, kể cả người thân thiết với cô nhất, Leila. Bởi vì bí mật này liên quan đến em.
Ameri thích Leila, là tình yêu từ cái nhìn đầu tiên, cô thích nụ cười của Leila, thích ánh nhìn tràn đầy ấm áp của em, thích cách đối xử dịu dàng của em dành cho mình. Đối với Ameri, Leila như ánh sáng thuần khiết nhất, đang rọi sáng và cứu rỗi cô mỗi ngày, là người cô thề bằng cả tính mạng sẽ bảo hộ em thật tốt.

Nhưng,

Dường như cô tự phá vỡ lời thề rồi.

Giờ đây, bóng tối đang bao trùm lấy Hoang Mạc Hoàng Kim như mọi ngày.

Nhưng hiện tại còn bao trùm cả Ameri.

Ameri quỳ dưới mặt đất, hai tay run rẩy chạm vào gò má đã sớm lạnh lẽo của người cô thương, từng giọt nước mắt rơi xuống nền đất đầy máu.

A...

Cô để ánh sáng của cô bị bóng tối phủ lấy rồi.
Vậy cô còn sống làm gì nữa?

Ameri rút cây thương của mình ra, hướng mũi thương sắc bén vào bụng mình, dùng sức đâm mạnh một phát. Cơn đau bên dưới lan ra cả người cô, nhưng dường như nó không bằng một góc cảm giác thống khổ mà cô đang trải qua khi mất đi người quan trọng nhất. Ánh mắt cô mờ dần đi rồi tắt hẳn.
.
.
.
.
.
.
Ameri mở mắt ra, ánh sáng đột ngột chiếu vào làm cô hơi nheo mắt. Cô ngồi dậy rồi nhìn xung quanh, đây là khu nghỉ ngơi của "đội"?
Não cô từ từ sắp xếp lại ký ức, khi cảnh tượng lúc ấy hiện ra trong đầu, một cơn đau dữ dội từ bụng làm Ameri choàng tỉnh khỏi sự mơ hồ.
Ánh sáng cuối cùng trong mắt cô đã dập tắt, gương mặt mê mang vùi vào hai lòng bàn tay.

Phải rồi...

Leila...Leila...Leila...

Leila của cô...

Đã chết rồi.

Lúc ấy là một buổi đi tuần tra bình thường của cô và Leila, mọi chuyện có lẽ sẽ không có gì nếu như, cô không lơ đễnh, sơ suất bị một con Rồng soi trúng.

Trong khoảng khắc Ameri nghĩ mình tiêu chắc rồi, một bóng dáng mảnh mai lao đến đẩy cô ra thật xa. Trước khi bất tỉnh, cô tận mắt, nhìn thấy cảnh tượng người con gái cô yêu nhất, trân trọng nhất bị những sinh vật ghê tởm và hung tợn nhất, xé xác, một cái chết đau đớn. Tàn nhẫn hơn nữa, cô còn nhìn thấy ánh sáng của cô, Leila, mỉm cười với cô thật tươi trước khi ngôi sao bản mệnh cuối cùng vỡ tan.
Cô tỉnh lại rất nhanh sau khi bị ngất do va chạm, cô lồm cồm bò dậy rồi lao như bay đến chỗ Leila nằm, với hy vọng mỏng manh còn có thể cứu sống em.

Nhưng đã muộn rồi.

Em chết rồi.

Chết thật rồi.
.
.
.
.
.
"AMERI!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro