[6] hug

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lúc đó ở phòng của Hyunjin và Jeongin...

"Không lẽ bọn nó thích Seungmin sao?" Hyunjin vừa nằm vừa suy nghĩ sau khi thấy cử chỉ của hai đứa trong lúc chơi và cả khi chia phòng ngủ bọn nó đều rất quan tâm đến Seungmin, hay vì tụi nó mến khách? Hàng tá câu hỏi hiện lên trong đầu Hyunjin.

"Sao anh không ngủ đi mà mở mắt lau láu vậy?" Jeongin từ trong nhà vệ sinh bước ra và hỏi.

"Này Jeongin, tao hỏi mày một chuyện, mày phải trả lời thật lòng nhé?" Hyunjin nói giọng điệu nghiêm túc, Jeongin nghe thế thì mặt có phần lo lắng rồi gật đầu vì mấy khi mà tên Hyunjin ngốc xít này nghiêm túc đâu đâu nên làm cho Jeongin thấy bất an. Nhận được sự đồng ý của Jeongin, Hyunjin lên tiếng hỏi.

"Mày thích Seungmin à?"

Jeongin nghe thấy câu hỏi và đứng chếc trân tại đó, nhìn vào mắt Hyunjin.

"Này là anh hỏi mày thật đấy, anh không giận đâu, mày cứ nói đi?"

"Em phải nói sao đây? Ban đầu em nghĩ chỉ là chút cảm nắng nhất thời nhưng mà có vẻ là không phải"

Jeongin kể chuyện hôm ở quán cà phê cho Hyunjin nghe. Từ đầu Jeongin để mắt đến Seungmin vì trông anh ấy chơi với mèo rất dễ thương thôi. Trong đầu cậu chỉ nghĩ rằng cậu chỉ để ý Seungmin lúc đó vì sự nổi bật của Seungmin thôi chứ không có cảm xúc nào khác nhưng sau khi Seungmin rời khỏi quán thì cậu lại cảm thấy gì đó tiếc nuối, tại sao cậu lại không xin thông tin hay bất cứ thứ gì để liên lạc với Seungmin chứ? Cậu đã rất bực bội vì sự nhút nhát của mình. Sau khi tan ca Jeongin chỉ ước với thượng đế là được gặp Seungmin một lần nữa, cậu thật sự rất bức bối vì điều đó, cả đêm cậu cứ thao thức vì Seungmin nhưng khi thấy được bóng hình của chàng trai Hyunjin đưa về trong lòng Jeongin như nở hoa ấy. Thật sự Jeongin rất vui vì điều đấy nhưng cậu cũng đồng thời nhận ra đây cũng là người mà Hyunjin thích. Dù đã cố gắng kiềm nén nhưng trái tim Jeongin vẫn không chịu được vẫn chạy theo Seungmin để rồi nhận ra đó không chỉ là cảm xúc đơn thuần.

Hyunjin sau khi nghe xong câu chuyện thì vẫn nằm đó im lặng tuy nhiên mắt đã không còn nhìn vào Jeongin nữa rồi, Hyunjin không đủ can đảm để làm điều đó. Bây giờ có hàng loạt câu hỏi chạy qua trong đầu Hyunjin "Vậy bây giờ mọi chuyện sẽ ra sao?" "Jeongin thì đã thừa nhận còn Han Jisung thì sao? Liệu cậu ta có thích Seungmin không?"... Không nghe bất kì lời hồi đáp nào từ Hyunjin, Jeongin liền lên tiếng.

"Em xin lỗi. Đáng lẽ em không nên thích anh ấy" Cảm giác tội lỗi bên trong Jeongin như dậy sóng. Hyunjin thấy thằng em mình như thế cũng không đành, liền trả lời với nhịp điệu chậm rãi.

"Không sao đâu, lúc mày gặp và thích Seungmin thì mày đâu biết cậu ấy là bạn của tao"

"Nhưng mà..."

"Không có nhưng gì hết... Ngủ đi sáng mai đến lịch mày nấu bữa sáng rồi đấy" rồi Hyunjin nhắm mắt và giả vờ ngủ. Jeongin cũng không muốn làm phiền Hyunjin thêm nữa nên cũng đành leo lên giường của mình để ngủ.

Tối qua, Hyunjin đã rất cố gắng để có thể ngủ được nhưng vì chuyện ấy mà đến tận 2h sáng cậu mới chợp mắt được, thế mà sáng mới 6h hơn Hyunjin đã tỉnh giấc. Cậu lê bước chân nặng nề vào nhà vệ sinh để đánh răng rửa mặt rồi bước xuống nhà để tìm nước uống. Bình thương giờ này nhà cậu sẽ chẳng có ai thức đâu nhưng khi bước gần hết cầu thang thì cậu lại nghe tiếng ai đó bên dưới bếp, tò mò nên cậu đã bước từ từ về phía bếp. A, hóa ra là Seungmin.

"Sao cậu thức sớm thế?" Hyunjin đứng từ phía sau hỏi, khiên Seungmin giật mình một phen.

"C-cậu dậy rồi à. Tớ xin lỗi vì đã sử dụng nhà bếp mà không xin phép. Tớ chỉ muốn nấu một bữa để cảm ơn mọi người cho tớ ngủ lại thôi" Seungmin trả lời.

"À ừ" Hyunjin mặt mày buồn xo bước ra phòng khách ngồi trên ghế sofa.

Seungmin để ý thấy cậu bạn của mình hôm nay là lạ. Bình thương Hyunjin rất năng lượng, thấy Seungmin làm điều gì là lại phụ giúp ngay nhưng lần này thì không như thế. Seungmin để ý thấy Hyunjin mặt mày thì ủ rủ, mắt thì thâm quần, sưng húp nên cậu đoán Hyunjin có tâm sự gì đó. Seungmin nhanh chóng chiên 2 cái trứng, nướng vài lát bánh mì, lấy thêm cả dưa chuột, cà chua bày ra 2 đĩa rồi mang vào phòng khách. Seungmin đặt đĩa đồ ăn xuống bàn trước mặt hai đứa, tiến đến ngồi cạnh Hyunjin rồi ôm chầm lấy cậu một cái, khiến Hyunjin khá bất ngờ.

"Mẹ tớ bảo khi buồn người ta rất cần nhưng cái ôm. Tớ không biết chuyện gì đã khiến tâm trạng cậu như thế nhưng mong cậu đừng quên tớ vẫn luôn bên cậu, sẽ an ủi và dỗ dành cậu. Nếu chuyện đó có thể nói ra thì cậu cứ nói nhé, tớ sẵn sàng nghe mọi lời nói từ cậu."

Trước hành động của Seungmin, nước mắt Hyunjin cứ trực trào.

"Tớ cảm ơn cậu, Seungmin" Hyunjin ôm chặt lấy Seungmin rồi thì thầm.

Hai đứa cứ ôm nhau như thế gần 10 phút, Hyunjin cũng cảm thấy đỡ hơn nên cả hai cũng cùng ăn sáng với nhau. Hai đứa vừa ăn vừa nói chuyện trên trời dưới đất, cười không ngớt. Sau khoảng hơn 20 phút, hai đứa mới ăn xong Seungmin thì lau bàn ở phòng khách, Hyunjin thì giành nhiệm vụ rửa chén vì cậu ấy nói Seungmin đã nấu ăn rồi thì để Hyunjin rửa chén. Trong lúc Hyunjin đang rửa chén thì Jeongin từ trên lầu bước xuống, vừa chạm mặt Hyunjin, Jeongin cảm thấy rất khó xử, mặt cứ nhìn xuống đất. Hyunjin thì không muốn Jeongin cảm thấy như thế nên lên tiếng trước.

"Jeongin lại ăn sáng này, Seungminie làm cho đấy" Hyunjin mỉm cười nói.

"À dạ" Jeongin nói nhỏ.

"Jeongin à để anh lấy cho em, em cứ ngồi vào bàn ăn đi" Seungmin bước ra từ phòng khách để lấy bữa sáng cho Jeongin.

"Dạ"

"Seungminie này, cậu lên trên kia gọi Han Jisung đi, không gọi chức cậu ta ngủ đến tối mất" Hyunjin nói với Seungmin sau khi dọn bữa sáng cho Jeongin xong.

Seungmin tuân lệnh chạy lên lầu gọi Jisung, Hyunjin rót một ly nước ngồi cạnh Jeongin đang ăn.

"Jeongin này, anh nghĩ kĩ rồi.."

"Em sẽ không thích anh Seungmin nữa" Jeongin cắt ngang lời Hyunjin.

"Em không muốn vì em mà anh khó xử, em xin lỗi"

Hyunjin nghe thế thì xoa đầu Jeongin bảo.

"Anh không cấm nhóc thích Seungmin đâu, anh chỉ muốn nói là nếu thật sự thích Seungmin thì hãy cạnh tranh công bằng với anh đi" Hyunjin mỉm cười từ tốn bảo.

"Dạ..?" Jeongin khó hiểu. Tại sao anh ấy lại như thế trong khi cậu chủ động rút lui để anh ấy theo đuổi anh Seungmin. Chỉ là khi này khi ôm Seungmin, Hyunjin nhận ra không cần phải độc chiếm Seungmin mới có được tình yêu của cậu ấy mà ngược lại, khi vượt qua những người khác có được trái tim của người mình yêu thì đó mới là tình yêu thật sự.

"Anh chỉ muốn nói thế với nhóc thôi, anh sẽ không chịu thua nhóc đâu"

"Em cũng thế" Jeongin cười nhẹ nhẹ sau lời trêu của Hyunjin.

Lúc này Seungmin bước xuống nhà nhưng cậu còn vác theo tên Han Jisung vì hắn bảo còn buồn ngủ đi không nổi, nên bám vào Seungmin để không bị ngã.

"Ya Han Jisung, mày có ngừng đu Seungmin không? Cậu ấy ngã cầu thang bây giờ" Hyunjin tiến lại tách Seungmin khỏi Jisung rồi để cậu ngồi vào ghế ở bàn ăn, Hyunjin thì lấy đồ ăn cho Jisung.

"Này ăn đi, Seungminie làm cho đó"

"Tớ cảm ơn em bé nhé"

"Này mày ngưng gọi bạn tao là em bé không thì bảo? Cậu ấy chỉ là em bé cửa tao thôi" Seungmin đỏ cả tai khi nghe điều đó.

"Ya hai người có thôi cho em ăn sáng không? Bữa sáng anh Seungmin làm cho em mất cả ngon vì hai người đấy" ba người được nước cãi nhau um trời.

"BA NGƯỜI THÔI CHO TOIIII" Seungmin phải thét lên mới khiến 3 cái miệng kia im lặng.

"Ăn sáng nhanh đi còn tớ còn rửa chén" Seungmin nói.

"Thôi em bé ngồi đó đi để tớ rửa cho dù gì tớ cũng thức trễ nhất" Jisung lên tiếng.

"Thế à em cảm ơn Jisungie nhé, em để phần của em cho anh luôn đấy" Jeongin đặt phần đĩa muỗng dơ vào bồn rửa bát.

"Ya Yang Jeongin"

Sau một hồi hỗn loạn thì ngôi nhà mới được có một khoảng thời gian yên tĩnh.

"Seungminie hồi tớ đi học rồi đưa cậu về luôn nhé" Hyunjin nói với Seungmin.

"Không phải lớp của cậu ngược hướng tới nhà tớ sao?"

"Ừm thì đúng là thế nhưng mà tớ không đưa thì ai đưa"

"Hay để anh ấy đi với em. Hôm nay em có lịch làm thêm ở quán cà phê khoảng 9h mấy em sẽ đi" Ở đó cũng thuận đường về nhà cậu nên Seungmin cũng đồng ý.

"Còn Jisung hôm nay mày có đi làm thêm không?"

"Tao không, hôm nay tao sẽ qua studio, tao định đi nhờ mày qua đó nè"

"Studio? Cậu làm mẫu ảnh hả Jisung?" Seungmin hỏi khi nghe Jisung nhắc đến studio.

"Không phải studio đó mà là studio làm nhạc ấy"

"Woaah cậu là ca sĩ hả?"

"Đúng hơn là một rapper. Tớ có ông anh làm producer và ông ấy cũng có studio nên tớ cũng ké một tí hihi"

"Thế sao, tớ ngưỡng mộ cậu thật đó"

"Ái chà chà, được em bé khen thế này chắc hôm nay tớ sáng tác ra 10 bài mất"

Cả đám cứ ngồi nói chuyện cho đến gần 9h thì Jeongin xin phép lên phòng để chuẩn bị để đi làm.

"Jisung tớ mang bộ đồ này về tớ giặt rồi gửi cậu sao nhé"

"Ừm em bé cứ tự nhiên, giữ luôn cũng được, tớ không ngại đâu" Jisung nói thế khiến Seungmin cười ngại.

"À mà Hyunjin này cho tớ mượn đồ được không tớ không thể bước ra ngoài với chiếc quần ngắn như thế được" Seungmin vừa nói vừa nhìn vào chiếc quần ngủ ngắn ngủn lộ hơn nửa đùi của mình. Hyunjin nhìn theo hướng mắt của Seungmin cũng làm khiến cậu ngại ngại.

"Ừ-ừm để tớ lấy c-cho cậu"

Rồi Hyunjin lên phòng lấy cho Seungmin một chiếc baggy jean cùng chiếc áo sơ mi tay ngắn sọc 2 màu hồng trắng.

"Này cậu đi thay đi" Hyunjin đưa bộ đồ đến tay Seungmin rồi bảo cậu đi thay. Seungmin bước vào nhà vệ sinh ở tầng trệt rồi thay.

"Tao cũng đi thay đồ đây, mày ăn nhanh rồi đi luôn nhé" Hyunjin nói với Jisung.

"Ừm, tao biết rồi"

Đồng hồ vừa điểm 9h30, cả ba đứa trừ Jeongin đã thay đồ xong và tập trung dưới nhà.

"Giờ tớ với Jisung đi xe máy trước, cậu đi xe buýt với Jeongin sau nhé, Seungminie"

"Ừm hai cậu cứ đi đi"

"Tạm biệt em bé nhớ, tớ đi trước đây"

Hai người kia đi được không lâu thì Jeongin bước xuống.

"Mình đi thôi anh"

"Ừm"

Rồi cả hai cũng rời nhà và đi đến quán cà phê bằng xe buýt.

"Tiếc là giờ em phải dọn dẹp quán mới mở cửa được nên em không thể mời anh vào dùng nước được, em xin lỗi anh"

"Dù gì cũng là quy định của quán mà, để anh gọi người nhà ra rước em cứ vào quán đi dọn dẹp đi kẻo trễ"

"Cứ để em chờ với anh vì dù gì cũng còn sớm mà"

Một lúc sau thì chú Jeon tài xế cũng đến quán để rước Seungmin.

"Anh về trước, em làm việc chăm chỉ nha"

"Dạ, anh về cẩn thận hôm nào lại qua chơi tiếp nha"

"Ừm" rồi cả hai vẫy tay chào tạm biệt nhau đến khi chiếc xe lăn bánh xa khỏi quán cà phê mới thôi.

"Minh cũng nên bắt đầu làm việc thôi, cố lên Yang Jeongin!!!!!"

────୨ৎ────

Tớ định là đăng truyện hôm qua rùi mà tự nhiên có việc đột xuất nên giờ mới đăng được huhu. Với cả tối qua coi SWFVN tức quá hong có tâm trạng viết truyện huhu. Sorry mọi người nhiềuuuuuuuu.

Chúc mọi người có trải nghiệm đọc truyện vui vẻ (ฅ^•ﻌ•^ฅ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro