Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[HPSS] Mớ hỗn loạn

Tác giả: Taran40

Thể loại: fanfic Harry Potter, Snarry - HPSS, ngọt, có H, HE

Dịch: Snitch yêu Vạc Team (watt.p-ad)

Giới thiệu: Có một giáo viên mới đến trường, và giáo viên ấy rất thân thiết với Snape, Harry nhìn mà ghen tị muốn điên lên được!

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 1

Harry cáu kỉnh khi ngồi cạnh những người bạn của mình trong Đại Sảnh Đường, nhìn chằm chằm về phía bàn dài. Severus Snape đang mãn nguyện ngồi bên cạnh giáo viên Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mới, Giáo sư Anna Wilkes. Harry lầm bầm khi nhìn thấy Snape cho phép người phụ nữ đó chạm vào vai ông theo cách thân thuộc như vậy; và cách cô ta nói chuyện với Severus quá thân thiện và có vẻ dễ dãi. Việc cô ấy tình cờ là người tình cũ cũng chẳng có lợi gì.

Harry đã cố gắng nói chuyện với Severus từ cuối năm thứ sáu, sau khi đánh bại Chúa tể Hắc ám. Tuy nhiên, cuối cùng cậu lại líu lưỡi mỗi khi ở gần người đàn ông cao lớn, đen tối và bí ẩn ấy. Ngay trước lễ Giáng sinh, Harry cuối cùng đã thừa nhận với bản thân và bạn bè rằng cậu có cảm tình không chỉ là thoáng qua với Bậc thầy Ma dược của họ.

Cậu đã quyết định rằng mình sẽ nói chuyện với Severus trong kỳ nghỉ lễ Giáng sinh. Khi Ron và Hermione rời khỏi trường, cùng với hầu hết các học sinh khác, Harry đã có thể lấy hết can đảm Gryffindor nổi tiếng của mình để tiếp cận người đàn ông, tuy nhiên cậu lại đứng hình một lần nữa. Lần này là với quai hàm trễ xuống và đôi mắt xanh lá cây của cậu dán vào đôi mắt đen thẫm như hắc diện thạch với một bên lông mày nhướng lên.

Harry đã nhìn thấy sự thích thú lấp lánh sáng lên trong đôi mắt ấy khi cậu lắp bắp chào hỏi một cách ngoan ngoãn. Cậu gầm gừ với chính mình và khom vai khi quay lưng bỏ đi, cảm thấy mình như một thằng ngốc. Cậu cảm thấy như đã đập chính đầu mình vào tường. Cảm giác đó càng trở nên mãnh liệt hơn khi cậu bước vào Đại Sảnh Đường để ăn bữa tối hôm đó.

Ngồi bên cạnh Severus là một người phụ nữ trẻ tuổi nổi bật với mái tóc vàng sẫm buông xõa trên vai và đôi mắt xanh sáng. Sau đó, cô được Hiệu trưởng giới thiệu là Giáo sư Wilkes, giáo viên mới của môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám. Giáo viên trước đó, Giáo sư Tharre, đã đột ngột rời đi vì việc gia đình đột xuất hoặc một vấn đề gì đó.

Harry gần như bị nghẹn khi nhìn thấy cô ta nháy mắt với Severus như một thiếu nữ. 'Con chó cái đó đang quyến rũ người đàn ông CỦA TA!' cậu nghĩ thầm với những suy nghĩ như những con dao găm nhắm vào ngực người phụ nữ. Cậu há hốc miệng và lắp bắp, phun nước bí ngô ra khỏi mũi khi thấy Severus mỉm cười ấm áp với cô ta. Cậu nhanh chóng cúi đầu xuống khi Severus nhìn về phía cậu để xem náo động đến từ đâu.

Trong thời gian còn lại của kỳ nghỉ, Harry hoàn toàn tránh mặt Severus, cảm thấy bị phản bội và thật ngu ngốc. Chẳng giúp ích được gì khi tin đồn truyền đến tai cậu về việc Wilkes là bạn gái cũ của giáo sư Độc dược.

Cậu không có lựa chọn nào khác ngoài nói với những người bạn đang lo lắng của mình khi họ quay trở lại, về những gì đã xảy ra trong kỳ nghỉ. Ron và Hermione biết có điều gì đó không ổn ngay khi họ nhìn thấy cậu. Hermione cố gắng an ủi cậu hết mức có thể, không biết phải nói gì hơn. Ron bắt đầu cười phá lên.

"Cậu thật sự từ bỏ rồi sao?" cậu hỏi Harry.

""Từ bỏ", cậu có ý gì?"

"Chà, cậu đã thương nhớ ông ấy gần cả năm trời rồi, và bây giờ chỉ vì một cô gái xuất hiện, cậu sẽ trao ông ấy cho cô ta như thể ông chẳng có ý nghĩa gì với cậu sao?"

"Ông ấy là tất cả đối với mình!" Harry hét lại, một chút tuyệt vọng khiến giọng cậu run lên.

"Vậy thì cứ như vậy đi!" Ron nghiêm nghị đáp.

"Mình phải làm gì bây giờ?"

"Mình không biết, nhưng tốt hơn hết là cậu nên nghĩ ra một cái gì đó, và nhanh chóng làm đi, trước khi cậu hoàn toàn bỏ lỡ cơ hội của bản thân."

Harry thở dài. Đã gần hai tuần và cậu vẫn chưa nghĩ ra bất cứ điều gì, cậu cũng không thể nói chuyện với Severus.

Giáo sư Wilkes là một giáo viên khá tốt và có vẻ khá giỏi môn Phòng chống, mặc dù Harry chắc chắn rằng mình có thể dạy cho cô ta một vài mánh khóe. Cậu phải miễn cưỡng thừa nhận rằng ít nhất cậu không quá thấy khó chịu với cô, mặc dù cậu vẫn muốn ném cô ta cho Khổng Mực để khuất khỏi mắt Severus CỦA CẬU.

Harry lại thở dài, khiến Ron làu bàu.

Harry cúi đầu và che mắt khi mục tiêu của Ron trượt khỏi bàn Gryffindor, rơi vào lòng Mabbel Jonson, học sinh năm bảy nhà Hufflepuff.

"Xin lỗi nhé, Mabbel," cậu nghe thấy Ron hét lên với cô gái tội nghiệp qua tiếng cười khúc khích của mình. Cậu biết mà không cần ngước nhìn rằng bạn trai của Mabbel, Peter Mack, đã sẵn sàng trả đũa. Trong chốc lát, toàn bộ Sảnh Đường đã tham gia vào việc ném thức ăn.

Khi Harry cuối cùng cũng nhìn lên, cười, mắt cậu chạm mắt Hermione ở bên kia bàn. Họ cười sảng khoái cùng nhau một lúc trước khi bị phân tâm bởi chiếc bàn ở giữa họ. Thịt bò nướng, khoai tây nghiền, nước xốt thịt và rau còn trên bàn, đã được thay thế bằng một thứ mới và cuối cùng cũng thú vị hơn. Họ nhìn chằm chằm vào chúng một lúc trước khi mắt họ lại chạm nhau và đem họ đến một tràng cười khúc khích hoàn toàn mới.

Bày ra trước mặt họ bây giờ là những ly kem, trái cây, kẹo, kem đánh bông và đủ loại đồ ngọt phủ bên trên. Xa hơn dọc theo bàn là những đĩa bánh nướng. Các gia tinh đã quyết định chọn món tráng miệng là bánh su kem và bánh kem.

Vượt qua sự ồn ào và trong khi tránh né nhiều loại đạn khác nhau, Hermione rướn người về phía trước để nói chuyện với Harry.

"Đây là cơ hội của cậu, Harry ơi," cô nói, một nụ cười và ánh mắt ranh mãnh hiện rõ trên khuôn mặt mình.

"Cơ hội của mình?" cậu hỏi một cách không chắc chắn.

"Điều ít nhất cậu có thể làm là tham gia vào cuộc vui và... nếu cậu... tình cờ... ném một miếng bánh vào mặt cô ta... thì, ai có thể nói đó hoàn toàn không phải là tai nạn chứ?"

Harry trố mắt nhìn cô. "Hermione Granger! Mình bị sốc đấy! Thật là... cũng quá giống Slytherin rồi!" Cậu mỉm cười tự hào với cô ấy.

Hết chương 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro