Chương 7 (có H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7 (có H)

Và rồi Harry dừng lại.

"Sao vậy?" Severus nói với giọng khá gay gắt, khi Harry không thể tiếp tục - cậu chỉ ngẩng đầu nhìn lên ông, với khuôn mặt đỏ bừng và thở dốc.

"Ừm, tôi có thể không?"

"Cậu có thể làm gì cơ?"

"Cái ghế này có thể ngả ra sau một chút được không?" Harry cắn môi hỏi. Cậu rướn người về phía trước và mân mê thứ gì đó. Severus cảm thấy bản thân mình như tự giác nghiêng về phía sau. Đó là điều khiến ông cảm thấy không thoải mái vì ông thấy mình bị thụ động và hoàn toàn nương theo mọi hành động của cậu – giống như đồ được trưng bày ở bảo tàng vậy.

"Tôi, ừm –" Harry vừa nói vừa luồn một tay vào tóc ông. "Tôi muốn được cảm nhận cảm giác khi ông ở bên trong tôi" cậu nói xong – nhận thấy mình vừa nói những lời đầy dụ hoặc, mặt cậu liền đỏ ửng lên như một quả cà chua vậy.

"Cái gì cơ?" Severus nói.

"Tôi không nói lại đâu," Harry nói khá thách thức. "Vậy, tôi có thể không?"

Severus cố gắng trấn tĩnh lại bản thân rằng ông là một người đàn ông thông minh có giáo dục, vậy nên không có lý do tại sao ông không thể sử dụng bộ não của mình - nhưng trong tình huống này đây, các tế bào não của ông dường như bay biến đi đâu hết. Ông gật đầu và quan sát như thể đang trong trạng thái choáng váng, khi Harry cởi bỏ quần áo và vụng về trườn lên người ông, tay lôi một thứ gì đó ra khỏi túi.

Thật không phải ý tưởng hay, Severus nghĩ. Khi ông chộp lấy cái lọ nhỏ trong tay của Harry, và buộc Harry phải cúi nửa đầu xuống để mặt đối mặt. Mũi của họ va vào nhau đau đớn và Harry rên rỉ mở miệng trước Severus. Không, tình huống này không lý tưởng đâu. Lưng và chân của ông đều đau, và nó bị tê liệt trên ghế, ông trượt ngón tay của mình và vươn ra phía sau Harry - tạo nên một tư thế rất chi là khó xử.

Tuy nhiên chuyện này là đáng giá, ông biết vậy, khi ông ấn một ngón tay được bôi trơn lên lối vào đang kháng cự của Harry, khiến cậu phát ra tiếng động làm Severus quyết định rằng ông sẽ giữ âm thanh ấy mãi mãi trong tâm trí của mình. Tư thế không thuận tiện nên ông không thể đưa ngón tay vào sâu, nhưng dù sao thì Harry cũng có vẻ thích thú – hơi thở của cậu trở nên nặng nề, lưỡi cậu chạm vào lưỡi của Severus. Rồi cậu lùi ra, mắt sáng lên và tự mình với lấy lọ dầu bôi trơn, bôi lên khắp các ngón tay và đưa ra phía sau.

Severus suýt ngất. Harry không di chuyển để hôn ông, thay vào đó chỉ nhìn chằm chằm vào ông, đôi môi đỏ và sưng lên, đôi mắt mở to khi cậu ấn những ngón tay của mình vào bên trong. Severus định thần lại, tự hỏi mình đã làm gì để xứng đáng với món quà tuyệt vời như vậy. Ông chợt nhận ra muộn màng rằng có khả năng ông đang lấy đi lần đầu tiên của Harry. Tuy nhiên ông không thể dừng lại ngay cả khi ông không muốn. Khi Harry nghiêng người về phía ông, những ngón tay đã được bôi trơn trượt quanh dương vật của Severus, ấn đầu dương vật vào hậu huyệt của cậu.

Harry rên rỉ và nhăn mặt trong khi Severus tiếp tục giữ im lặng, sợ làm cậu đau. Sau đó Harry đung đưa hông, đưa Severus vào sâu hơn, Severus thấy mình đang ôm Harry chặt đến mức ông cảm giác mình đang làm đau cậu ấy. Mặc dù vậy nhưng Harry hề không phàn nàn mà chỉ tiếp tục chú tâm di chuyển cho đến khi cậu hoàn toàn ngồi trên dương vật của Severus. Rồi cậu im lặng.

"Mọi thứ... ổn chứ, Harry?" Severus hỏi, cố gắng nới lỏng vòng tay của cậu bé đang ngồi trên mình và cố gắng nghĩ đến nhiều thứ khác để không làm bản thân xấu hổ.

Harry cười khá run và bắt đầu liếm môi. "Cảm giác thật tuyệt. Tôi chỉ cần - lấy lại hơi thở của mình thôi."

Severus luồn tay dọc theo lưng Harry khiến cậu rùng mình và di chuyển dựa vào ông. Severus thở hổn hển, đã quá lâu kể từ khi ông làm điều này, đã quá lâu để ông được trải nghiệm cảm giác này lần nữa. Nó thật sự choáng ngợp - cảm giác thật tuyệt – ông thật sự muốn Harry biết bao.

"Tôi rất thích nhìn khuôn mặt thư giãn của ông," Harry nói, như nói về một sự thật hiển nhiên. Cậu bắt đầu di chuyển, Severus cảm thấy môi mình hé mở, mắt ông gần như trợn ngược lên. Ông cố gắng lấy lại bình tĩnh nhưng Harry lại di chuyển mạnh hơn, cơ thể cậu trượt lên rồi trượt xuống, dường như nó muốn nuốt chửng lấy dương vật của ông vậy.

Vẻ mặt của Harry mềm mại và hạnh phúc. "Tôi thích —" cậu ấy nói rồi ngừng lại, hai tay siết chặt quanh vai Severus. "Ôi" cậu khẽ nói rồi di chuyển hông nhanh hơn một chút. "Ừm."

Severus đưa tay vào giữa hai chân của Harry và chỉ sau một vài cái vuốt mạnh Harry đã bắn ra. Cậu tạo ra một âm thanh vô cùng kích thích người nghe.

"Xin lỗi" Harry nói sau một lúc, dựa sát vào cơ thể của Severus trước khi bắt đầu di chuyển trở lại. Đôi chân cậu đang run rẩy. Khi cậu hôn lên cổ Severus và rúc đầu vào ông, Severus rất yên lặng đạt đến cao trào, toàn thân ông ấm áp và vui sướng.

*****

Harry ngồi cuộn tròn trên ghế sofa, cầm cốc trà trong tay, như thể không có chuyện gì xảy ra gì vào tối hôm trước. Severus cố gắng đọc cuốn ghi chú ma dược trong tay nhưng ông không thể tập trung được – mặc dù ông cố gắng thuyết phục rằng nó thú vị cỡ nào, rằng ông chỉ cần tập trung một chút thôi là đọc được ngay.

Cả hai người đều không nói về chuyện đó. Ừm, Severus vẫn ổn với điều này. Ông cũng không phải là người yêu cầu trải nghiệm này – và ông cũng sẽ không yêu cầu nó một lần nữa. Ông vẫn có liêm sỉ chứ. Rõ ràng là Harry đã nghĩ rằng cậu ấy đang giúp đỡ ông, và Severus rùng mình khi nghĩ rằng đó là vì lòng thương hại. Mặc dù ông phải thừa nhận, ông không thể nghĩ được lý do nào khác hợp lý hơn cho những sự việc diễn ra đêm hôm trước.

"Severus—"Harry nói rồi dừng lại. Cậu mỉm cười, trông mặt cậu khá lúng túng khi bất giác đưa tay vuốt tóc.

"Giáo sư Snape" Severus nói. "Hoặc Hiệu trưởng, nếu cậu thích."

Harry khịt mũi. "Ngay cả khi sau đêm qua ư?"

Severus cố không đỏ mặt, rõ ràng là cậu đang nói về nó. Ông không chắc điều gì tồi tệ hơn khi nói về nó hoặc phớt lờ nó. Bây giờ Harry đã đề cập đến việc ấy, ông ngẫm lại thì nói về nó là một lựa chọn khó khăn hơn nhiều.

"Ông không muốn làm lại sao?" Harry hỏi.

Severus nhìn chằm chằm vào cậu, cuốn ghi chú ma dược rơi khỏi tay ông khi nào không biết. Harry nhìn trông – đầy hy vọng về mọi thứ.

"Ở đâu đó thoải mái hơn" Harry tiếp tục nhìn Severus một cách kiên quyết "Bởi vì lưng của tôi bị đau và tôi cá là ông chẳng thể thoải mái khi ngồi trên chiếc ghế đó, nhưng—"

"Cậu muốn..."

"Ưm- đúng" Harry nói.

"Tại sao?"

Harry nhăn mặt. "Tôi đã nói rồi. Tôi thích ông."

"Ta hỏi lại - tại sao?" Ông tự hỏi không biết biểu cảm trên mặt ông là gì – ông đoán là hoang mang. Hoặc nếu không thì trông giống như một con cá nhồi bông vậy.

"Tôi chỉ thích ông thôi," Harry nói rồi cau mày với ông. "Điều đó còn cần có lý do sao?"

"Cậu đã uống một vài loại tình dược à?" Severus hỏi. " Hay cậu đã đập đầu vào cái gì sao?"

Harry đảo mắt. "Hermione nói rằng ông sẽ —"

Severus rùng mình. "Làm ơn đừng nhắc đến cô Granger vào lúc như thế này nữa."

Harry nhe răng cười. "Rất lấy làm tiếc." Rồi cậu nhìn xuống. Severus đột nhiên nhận thấy lông mi của cậu ấy dài và đẹp đến như thế nào. "Nghe này, tôi không biết tại sao mình lại cảm thấy như vậy. Tôi chỉ biết tim mình không tự chủ được mà đập loạn xạ trước ông thôi. Và nó... chỉ mới xảy ra thôi." Cậu nhìn lại. "Thật tệ sao?"

Severus khịt mũi. "Ta có được lựa chọn trong việc này không?"

Harry nhấp một ngụm trà và nhún vai. "Ông không muốn tôi sao?" Cậu nói với thái độ rất thản nhiên nhưng mặt cậu đã bán đứng cậu khi chúng ửng hồng hết lên. Harry dường như vẫn là một cậu bé ngây thơ, ngây thơ một cách lố bịch như trước đây – nhưng lần này lại hoàn toàn khác.

"Có lẽ vậy" Severus nói, không muốn tự thừa nhận bản thân. Sau đó ông lắc đầu. "Tất nhiên rồi, tên nhóc hư hỏng."

Harry cười toe toét với cái cốc của mình. "Hôm nay ông có thực hiện mấy bài tập đó không?"

"Cái gì?" Severus nói. "Ta cần phải nói với cậu một lần nữa rằng cậu không phải là mẹ của ta, Potter, cũng không phải cái gì của ta—"

"Nếu ông không tập thì tôi sẽ giúp ông ra ngoài" Harry nói rồi nhướn mày, nở một nụ cười toe toét.

Severus nhìn chằm chằm vào cậu. Có phải là cậu ta đang ám chỉ hoạt động tình dục?

Harry ngước nhìn ông - mái tóc bù xù và đôi mắt mở to nửa ngây thơ nửa trong sáng, và Severus biết rằng ông đã lạc lối trong đôi mắt ấy.

"Hoặc chúng ta có thể dành cả buổi tối để trò chuyện một cách lịch sự" Harry nói. "Tôi biết một câu chuyện cười rất hay về một con khỉ và một vụ nổ."

Severus cẩn thận đứng dậy. Đó là một công việc khó khăn và đôi chân của ông gần như khuỵu xuống nhưng ông đã làm được. "Giúp ta vào phòng ngủ, Potter" ông nói và cố gắng tỏ ra nghiêm khắc nhất có thể.

Harry mỉm cười – một nụ cười mở rộng, tuyệt vời và ngốc nghếch. "Đương nhiên rồi, hiệu trưởng." Sau đó nụ cười của cậu ấy dần dịu đi khi cậu bước về phía ông, vòng tay qua người ông. "Severus".

Không, Severus nghĩ trong đầu, ta không hề lạc lối.

Ta đã tìm được con đường rồi.

Hết chương 7

-Hết truyện-

Truyện "Dối lòng" kết thúc ở đây. Với tất cả những bạn đã theo dõi câu chuyện này, sau khi kết thúc, các bạn có cảm nghĩ gì không? Các bạn có thể comment cho bọn mình biết nhé, hoặc các bạn có thể vote nhiều nhiều một chút, lưu lại dấu vết để ủng hộ bọn mình tiếp tục với nhiều truyện khác nữa!

Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng chúng mình đi hết câu chuyện này. Mong sẽ tiếp tục gặp lại các bạn ở các truyện Snarry khác trong nhà bọn mình!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro