[Dao Dịch Dao] Trở lại (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: 善类vs某K

Editor: Mei Mei

Link: https://shanleivsmouk.lofter.com/

________________________________________________________________________________

Cuộc sống giống như một cuộc hành trình, nhưng nó không ngắn mà rất dài. Vì vậy mà sự chia ly không chỉ xảy ra một lần và đương nhiên việc đoàn tụ cũng như vậy.

1.

Lại một đêm mất ngủ, Vương Dịch nằm trên giường, rõ ràng không nghĩ gì cả nhưng đầu óc lại ong ong, hỗn loạn.

Ngày mai đã có thể gặp lại Thẩm Mộng Dao, tại Disneyland

Trên thực tế, em đã mất hứng thú với DisneyLand kết hợp với công việc cường độ cao gần đây và sức khỏe ngày càng suy giảm. Cuối cùng cũng dành ra được một ít thời gian để nghỉ ngơi, em nóng lòng muốn nằm xuống và vượt qua nó.

Nhưng nghĩ đến ngày mai Thẩm Mộng Dao sẽ đến. Chỉ dựa vào điểm này Vương Dịch đã thao thức đến giữa đêm.

Từ sau 11/6, Vương Dịch đã nửa năm không gặp lại chị. Ngay cả khi vẫn giữ liên lạc, em vẫn có thể hỏi thăm tin tức của chị từ người khác nhưng sẽ không bao giờ tốt hơn việc gặp trực tiếp...

Vương Dịch dơ tay lên, thậm chí là không đeo kính nhưng em vẫn có thể nhìn ra tay mình đang run dữ dội

Dựa vào hiểu biết của em về Thẩm Mộng Dao, nếu nhìn thấy mình trong tình trạng như thế này chắc chắn chị sẽ vô cùng lo lắng.

Em thở dài nặng nề hy vọng ngày mai mình có thể giấu tốt không để chị chú ý tới.

【Chị đã như thế nào từ khi rời đi? Chị đã khỏe hơn chưa? Chị đã thực sự cảm thấy hạnh phúc hơn chưa? Liệu chị có còn trốn tránh và lặng lẽ khoc thầm không...】

Đủ loại suy nghĩ cứ thế chạy loạn trong đầu, cho đến khi kiệt sức cuối cùng em cùng có thể nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ trong mơ màng.

Trước khi chìm vào giấc ngủ, Vương Dịch lẩm bẩm điều gì đó

"Thật muốn ôm chị ~ Thẩm Mộng Dao..."

2.

Thật ồn ào

Bên tai thấp thoáng những âm thanh cuồng nhiệt, khuếch đại từ từ, cuối cùng trở nên rõ ràng.

"Tương lai tôi có dũng khí cùng họ vươn tới thế giới xa hơn"

Giọng nói quen thuộc khiến Vương Dịch kinh ngạc mở mắt, ánh sáng mạnh mẽ từ xung quanh ập đến khiến em chảy nước mắt.

Đôi cánh vàng, áo choàng đỏ, vương miện trên mái tóc đen dày, lời nói run rẩy nhưng kiên quyết

Hình dáng đó...?

Vương Dịch không thể tin được, em cố gắng dùng đôi mắt hé mở để thăm dò, thích nghi với nguồn ánh sáng rực rỡ, tập trung vào ngai vàng trước mặt.

Đây là Thẩm Mộng Dao trong đêm tổng tuyển cử lần thứ 9 mà.

Hai vị tiền bối và thầy Cao Sơn Phong vẫn tiếp tục chương trình nhưng Vương Dịch lại không thể nghe được gì.

Đó là cảnh tượng mà Vương Dịch hồi tưởng lại rất nhiều lần. Những tia sáng lấp lánh chiếu rọi toàn bộ hội trường nhưng nó vẫn không thể che lấp được ánh sáng rực rỡ phát ra từ Thẩm Mộng Dao.

Ban đầu, Vương Dịch rất vui mừng vì Thẩm Mộng Dao cuối cùng cũng nhận được sự công nhận xứng đáng, nhưng em không biết đó chỉ là khởi đầu cho những cơn ác mộng tiếp theo của em.

Không thể sai được. Đây là đêm vừa mang lại cho em cảm giác yêu nhưng cũng vô cùng hận.

Giấc mơ này rất chân thực, giống như một đoạn ký ức khắc sâu vào tận xương tủy, đột nhiên bắt đầu tái diễn một cách vô cùng sống động. Nhưng cho dù là mơ, Vương Dịch vẫn như trước, em vẫn là người đầu tiên lao đến Thẩm Mộng Dao, ôm thật chặt chị.

Cảm giác chạm vào và ôm Thẩm Mộng Dao một lần nữa khiến Vương Dịch theo bản năng cong môi. Lần trước, em quá chú tâm chúc mừng chị mà không để ý đến những vết bầm tím trên đầu gối, thân hình gầy gò của chị.

Vương Dịch muốn dùng toàn lực để có thế đem Thẩm Mộng Dao vào trong cơ thể mình, muốn nói cho chị biết rằng em thật sự rất nhớ chị.

Lấy lại những gì đã mất hóa ra lại là một cảm giác quý giá đến vậy, một cảm giác không thể coi là đương nhiên, cho dù bạn có cẩn thận đến đâu.

3.

Tuy nhiên, Vương Dịch chợt nhận ra rằng đây không phải là một giấc mơ.

Em đã có cơ hội quay ngược lại thời gian. Kim thời gian một lần nữa quay ngược lại từ đêm bầu cử lần thứ 9.

Từng là một chuunibyou*, em không muốn đi sâu vào lý do đằng sau nó. Với những ký ức về "tương lai", em đã trưởng thành hơn, cẩn thận vạch ra dòng thời gian và những sự kiện sắp tới. Em không biết mình sẽ ở lại bao lâu, nhưng em nhớ lại vô số lần u sầu và tiếc nuối trong ký ức ở hiện thực sau khi Thẩm Mộng Dao rời đi.

(*):Chuunibyou (中二病)mang nghĩa chỉ những người thường xuyên pha lẫn thế giới ảo và thế giới thật với nhau, tự xem mình như người đặc biệt, có siêu năng lực. Ngoài ra chúng còn mang nghĩa những người tin rằng có thể làm được nhưng thực tế lại không

Tên đầy đủ của căn bệnh này là Chuugakkou Ninen Byou (中学校二年病) - căn bệnh của những học sinh năm thứ hai trung học. Chuunibyou được dịch ra tiếng việt là hội chứng tuổi teen hay ảo tưởng sức mạnh.

Lần này, em chỉ muốn tận dụng khoảng thời gian này thật tốt để bù đắp những tiếc nuối do những điều trong quá khứ gây ra. Em muốn có thêm sự đồng hành và hỗ trợ cho Thẩm Mộng Dao. Nếu có thể, em sẽ cố gắng để chị tránh ra căn bệnh này.

Vì vậy, Vương Dịch bắt đầu tích cực bày tỏ tầm quan trọng của mình trong nhiều dịp khác nhau. Trong chuyến du lịch ở Hàng Châu, em tự hào nói: "Em gái tôi đã chinh phục được đỉnh cao, còn em gái bạn thì không". Những ngày thường, em thường chia sẻ nhiều video và trò đùa giải tỏa căng thẳng với Thẩm Mộng Dao. Trong các buổi tập và lớp học riêng, em luôn bám sát bên cạnh Thẩm Mộng Dao, chú ý đến từng động tác của chị. Em không ngại bị các thành viên khác trêu chọc vì "kiểm soát chị gái". Em chỉ muốn không ngừng khẳng định Thẩm Mộng Dao, giúp chị thêm tự tin, để chị biết rằng em luôn ở bên cạnh chị.

"Này Vương Dịch, em có phải bám chặt chị quá không?" Thẩm Mộng Dao nói đùa khi uống nước trong giờ nghỉ giữa buổi tập. "Em không sợ có người ghen tị à?"

"Không sao cả." Vương Dịch trả lời không chút do dự, chú ý đến chai nước trong tay Thẩm Mộng Dao. Giây tiếp theo, em lấy điện thoại ra. "Em sẽ mua cái này cho chị. Họ nói nó ngon~."

Nhanh chóng gọi đồ uống đang thịnh hành gần đây, Vương Dịch nhanh chóng đặt đồ ăn mang đi và đồ ăn nhẹ, đủ để ăn đến nửa đêm hoặc thậm chí là bình minh. Thẩm Mộng Dao có vẻ bối rối, nhưng Vương Nghị lại có chút tự hào. "Hôm nay chúng ta có lẽ sẽ phải tập rất lâu nên việc gọi đồ ăn trước luôn là điều đúng đắn phải không? Hãy chuẩn bị sẵn sàng. Thông minh phải không? Hehe~"

Thẩm Mộng Dao cười lớn, sau đó đứng dậy tiếp tục tập nhảy. Nhưng nghĩ ra gì đó Vương Dịch đã ngăn chị lại, lấy cớ giúp em kiểm tra lại động tác giúp mình, em bắt chị nghỉ ngơi thêm một lúc.

Thẩm Mộng Dao không biết vì lý do gì, nghiêm túc đếm nhịp, đồng thời không mệt mỏi chỉnh sửa từng chi tiết nhỏ trong động tác của Vương Dịch.

Tấm gương của phòng khiêu vũ rất lớn, phản chiếu nhiều hình dáng, nhưng Vương Dịch chỉ muốn nhìn rõ khuôn mặt của Thẩm Mộng Dao, từng biểu cảm tinh tế.

"Những gì từng nghĩ là bình thường," Vương Dịch nghĩ, "Bây giờ lại cảm thấy thật quý giá."

【Lần này, không có gì quan trọng hơn chị cả】

4.

Có lẽ kế hoạch đeo bám này đã thành công nên hôm nay Thẩm Mộng Dao đã chủ động nói chuyện với Vương Dịch về nỗi lo lắng của chị. Chị ấy chuẩn bị tham gia một buổi phát trực tiếp của Bilibili và sau đó lập tức tham gia Tuần lễ thời trang.

Trong trí nhớ của Vương Dịch, vào cuối tháng 9 đầu tháng 10, sức khỏe của Thẩm Mộng Dao đã có dấu hiệu sa sút. Mặc dù Vương Dịch đã thử nhiều cách khác nhau để cố tình tăng thời gian nghỉ ngơi của Thẩm Mộng Dao nhưng hiệu quả vẫn rất nhỏ. Bản tính bướng bỉnh và theo đuổi sự hoàn hảo vốn có của Thẩm Mộng Dao không thể dễ dàng thay đổi. Còn Vương Dịch luôn có sự dè dặt đối với vấn đề tình cảm của em đối với Thẩm Mộng Dao, chôn vùi không biết từ lúc nào. Khi không thể thuyết phục được chị, em chỉ có thể bỏ qua. Dường như tất cả những gì em có thể làm là ở bên chị nhiều hơn.

"Đừng sợ, đừng quá lo lắng. Quá trình phát trực tiếp hẳn sẽ đơn giản phải không? Và các fan trên Bilibili chắc chắn sẽ yêu quý chị. Còn Tuần lễ thời trang, hãy cứ coi như tham dự một bữa tiệc, chỉ cần staff không gây ra rắc rối gì."

Khi nói ra điều này, Vương Dịch thực sự đã nhớ lại nhiệm vụ Tuần lễ Thời trang solo đầu tiên của em vào năm 2023, nơi có rất nhiều điều kỳ quặc thường thấy của staff. Tuy bản thân em rất lo lắng nhưng mọi người xung quanh đều rất nhiệt tình nên em không hề lo lắng cho Thẩm Mộng Dao. Dù sao, từ ký ức của mình, Thẩm Mộng Dao đã thành công thu hút được một lượng lớn người hâm mộ. Ngoài ra, chị còn là người có thể xử lý tình huống rất tốt. Tất cả những gì Vương Dịch cần làm là cổ vũ chị ấy.

Tuy nhiên, Thẩm Mộng Dao chưa kịp nói thêm với Vương Dịch thì có cuộc gọi công việc từ staff đến. Vương Dịch nắm tay Thẩm Mộng Dao đang định đi trả lời cuộc gọi, dừng lại một lúc rồi tự mình rời đi. Thẩm Mộng Dao lộ vẻ nghi hoặc, nhưng Vương Dịch nhanh chóng nở nụ cười sau giây phút sơ sót của em, ôm chị, vỗ nhẹ vào lưng chị và thì thầm vào tai chị "cứ tiếp tục đi" trước khi buông ra.

Nhìn bóng dáng Thẩm Mộng Dao rời đi, Vương Dịch bắt đầu cân nhắc xem em có nên tỏ tình hay không. Nếu không, em không thể nghĩ ra lý do gì để ngăn Thẩm Mộng Dao.

5.

Đáng tiếc, cho dù đã bắt đầu lại, Vương Dịch cũng không có nhiều cơ hội. Tuy nhiên, chính vì mức độ chú ý cao như vậy mà em mới có thể cảm nhận được lịch trình làm nhất tỷ của Thẩm Mộng Dao thực sự bận rộn và mệt mỏi như thế nào.

Thời gian nhanh chóng đã đến cuối tháng 10, việc bàn bạc về phần thưởng quay phim gần như đã được giải quyết. Sự kiện quan trọng sắp diễn ra.

Lúc Vương Dịch còn đang cân nhắc thời điểm, em nhìn thấy bài viết của Thẩm Mộng Dao trong túi phòng: "Tôi có suy nghĩ của mình, tôi biết phải làm gì."

Luôn có những người cố gắng gây ảnh hưởng hoặc thậm chí thao túng cô gái có vẻ mong manh này.

Vương Dịch lặng lẽ đặt điện thoại xuống. Em đã chứng kiến ​​đủ điều này rồi, đặc biệt là sau khi em giành được vị trí thứ hai vào năm 2023.

Nhưng lúc này em không thể để mình bị phân tâm được. Tất cả những gì em có thể nghĩ tới là cái đêm Thẩm Mộng Dao bận đến tận nửa đêm nhưng vẫn nhiệt tình chia sẻ kinh nghiệm "người từng trải" với em, thậm chí còn nhảy lại các động tác cho em xem. Là người đã từng trải qua, Vương Dịch biết trải nghiệm quay phim này có ý nghĩa như thế nào đối với Thẩm Mộng Dao, nhưng Thẩm Mộng Dao lại hoàn toàn không biết về nó.

Điều khiến Vương Dịch càng khó lên tiếng hơn chính là hàng loạt ý tưởng và kế hoạch của Thẩm Mộng Dao về các hoạt động solo, công việc, thậm chí cả tiệc sinh nhật năm sau, MVP trong năm tới.

Làm sao em có thể đánh tan được sự phấn khích và kỳ vọng của Thẩm Mộng Dao sau khi chị đã làm việc rất chăm chỉ và xứng đáng với những điều đó?

________________________________________________________________________________

Lời của tui: Éc éc lúc đầu đọc sơ thấy fic khá hay nhưng không nghĩ nó dài như vậy chắc cỡ 10k chữ mất nên thôi tui chia ra nhen. Cho tui xin vài bình chọn lấy động lực dịch tiếp đi chứ tự nhiên thấy dài quá ╥﹏╥ ╥﹏╥ ╥﹏╥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro