Chúng ta sẽ có tương lai (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã là tháng thứ ba yêu nhau của cả hai, Phí Thấm Nguyên dẫn Tống Hân Nhiễm đi ăn tối dưới ánh nến, họ hôn nhau và chụp ảnh ở góc nơi cô tỏ tình với Tống Hân Nhiễm, và cả nơi hai hôn nhau lần đầu tiên, cả hai dành cả ngày cho nhau và ngay khi về đến nhà vào buổi tối, Phí Thấm Nguyên liên tục bị tấn công bởi tin nhắn từ Tưởng Thư Đình.

"Phí Thấm Nguyên, việc khẩn cấp, đến nhanh."

"Phí Thấm Nguyên!"

''Đến nhanh lên!''

Phí Thấm Nguyên mở điện thoại xem tin nhắn của Tưởng Thư Đình, sau đó lập tức gọi điện thoại.

"Tưởng Thư Đình, cậu có bệnh à? Có muốn ăn đấm không? Có chuyện gì nói nhanh lên, bà đây rất bận."

"Hehehehe, Nguyên Nguyên, mau tới cổng trường tìm tớ, nhanh lên, tớ có việc gấp muốn gặp cậu.''

"Nói trên điện thoại không được sao?" Phí Thấm Nguyên bất đắc dĩ nói.

"Ồ, xin mời Nguyên ca lại đây~" Tưởng Thư Đình ngọt ngào nói qua điện thoại.

"Đừng làm tớ chán ghét, nếu không tớ sẽ không đi."

"Ok ok, mau tới nhanh nha, tớ sẽ đợi cậu ở cổng trường."

"Được rồi, cút." Phí Thấm Nguyên cúp máy liền quay qua nói với Tống Hân Nhiễm: "Nhiễm Nhiễm, chị ở nhà đợi em một lát, Tưởng Thư Đình có chuyện muốn gặp em ở cổng trường, bên ngoài rất lạnh, chị đừng ra ngoài. Em sẽ quay lại sớm, được không?" Phí Thấm Nguyên nhìn nàng trìu mến nói.

"Ừm, em đi rồi quay lại sớm nhé. Nhớ bận áo ấm vào cẩn thận trời lạnh, chị sẽ ở nhà đợi em."

"Vâng" Nói xong, Phí Thấm Nguyên hôn lên mặt Tống Hân Nhiễm, mặc áo khoác vào rồi đi ra ngoài.

Khi Phí Thấm Nguyên vừa đến cổng trường, đã thấy Tưởng Thư Đình đã đứng đợi, đang nắm tay Hàn Gia Lạc ở bên cạnh. Tưởng Thư Đình nhìn thấy Phí Thấm Nguyên đến, vội vàng nói: "Yo Nguyên Nguyên đang ở đây? Vậy Nhiễm Nhiễm ở đâu rồi? Tại sao cậu không mang chị ấy đi cùng?"

"Bên ngoài trời lạnh, tớ bảo chị ấy ở nhà đợi, có chuyện gì nói nhanh lên. Tớ còn phải nhanh về." Phí Thấm Nguyên sốt ruột nói.

"Ồ, được thôi." Tưởng Thư Đình trả lời một cách thờ ơ, rồi đột nhiên hét với âm lượng cao hơn: "Phí Thấm Nguyên, nhìn tớ." Phí Thấm Nguyên giật mình, khi cô quay lại thì nhìn thấy Tưởng Thư Đình đang ôm mặt Hàn Gia Lạc và hôn một cách say đắm.

"Tưởng Thư Đình, cậu... mẹ nó.. tớ về đây." Nói xong cô xoay người rời đi. Tưởng Thư Đình vội vàng tóm lấy Phí Thấm Nguyên, ghé vào tai cô nói: "Phí Thấm Nguyên, Lạc Lạc và tớ đã ngủ với nhau rồi~ Cậu vẫn còn chưa làm được gì sao~."

"Tưởng Thư Đình, cậu không xứng đáng làm một con người." Phí Thấm Nguyên nói xong, cô liền buông tay và bỏ đi, Tưởng Thư Đình nhìn bóng dáng rời đi của Phí Thấm Nguyên mà tự hào nói: "Chị yêu, nhìn xem cậu ấy tức giận đến thế nào kìa hahaha."

"Ồ, được rồi, chúng ta về nhanh thôi, bên ngoài lạnh quá." Hàn Gia Lạc nhìn vào mắt Tưởng Thư Đình, cười nói.

"Được rồi, chúng ta về nhà thôi."

Phí Thấm Nguyên tức giận về nhà, nhanh chóng đi vào phòng tắm. Sau khi tắm xong ra khỏi cửa nhìn thấy Tống Hân Nhiễm, nghĩ đến những lời trêu chọc của Tưởng Thư Đình làm Phí Thấm Nguyên đầu óc phát điên liền đem Tống Hân Nhiễm ném lên giường. Tống Hân Nhiễm bị động tác đột nhiên của Phí Thấm Nguyên làm cho hoảng sợ, kinh ngạc nói: "Tiểu... tiểu Phí... em sao vậy? Em... ừm~" Tống Hân Nhiễm chưa kịp nói xong, Phí Thấm Nguyên đã ấn đầu nàng xuống hôn.

Tay Phí Thấm Nguyên bắt đầu không thành thật, tay cô từ trên đầu Tống Hân Nhiễm chậm rãi di chuyển xuống, Tống Hân Nhiễm có chút lúng túng, nàng nhanh chóng ngăn cản tay Phí Thấm Nguyên đang muốn tiến thêm một bước: "Tiểu... tiểu Phí, em làm sao vậy?"

"Nhiễm, em muốn chị, được không?" Phí Thấm Nguyên thở hổn hển, trực tiếp hỏi Tống Hân Nhiễm. Phí Thấm Nguyên nhìn nàng có chút bối rối, nghẹn ngào, không thể nói được. Phí Thấm Nguyên liền nhận ra rằng mình đã mất bình tĩnh và đứng dậy đi vào phòng tắm, cô nên đi tắm để bình tĩnh lại, nhưng khi vừa đứng dậy, Tống Hân Nhiễm đã chủ động ôm lấy cô.

"Em định đi đâu?"

"Nhiễm Nhiễm,em... em đi tắm. Em xin lỗi... em làm chị sợ rồi." Phí Thấm Nguyên khàn giọng nói.

"Tiểu Phí, chị... chị yêu em, chị không nói không được." Nói xong, Tống Hân Nhiễm chủ động hôn môi Phí Thấm Nguyên, Phí Thấm Nguyên nhanh chóng đẩy nàng ra.

"Nhiễm Nhiễm, chị biết mình đang làm gì không?"

"Chị biết mình đang làm gì. Chị yêu em, chị thật sự yêu em." Tống Hân Nhiễm chân thành nói.

Phí Thấm Nguyên làm sao có thể chống lại loại cám dỗ này, toàn thân dán vào Tống Hân Nhiễm, nụ hôn kéo dài, tay cô một đường di chuyển xuống phía dưới.

"Hmm ~ tiểu Phí... đau quá" Tống Hân Nhiễm không khỏi hét lên.

Tống Hân Nhiễm ôm chặt Phí Thấm Nguyên bằng cả hai tay, mặc dù Phí Thấm Nguyên cử động rất nhẹ nhàng nhưng Tống Hân Nhiễm vẫn cảm thấy không khỏi đau đớn vì đây là lần đầu tiên của nàng.

Không biết đêm đó Phí Thấm Nguyên đã làm bao nhiêu lần mới chịu buông nàng ra. Đến sáng hôm sau, thắt lưng của Tống Hân Nhiễm đau đến mức nàng không thể quay người lại...

Chúng ta nhất định sẽ có tương lai, tương lai hãy cùng nhau cố gắng nhé!









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro