Part 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sooyoung rất thích những con động vật bò sát và quyết định mua một con trăn. Đó là một con trăn Myanma sơ sinh, nó rất đắt vì hiếm . Cô nhốt trăn trong 1 cái bể trưng bày lớn ở phòng khách, chính giữa căn biệt thự của SNSD.

Các thành viên rất thích thú khi có 1 vật nuôi lạ kì như thế, nhất là Sunny. Sun có thể ngồi hàng giờ để ngắm chú trăn với hoa văn tuyệt đẹp bò trườn khắp cái bể cạn Điều đó làm Fany có chút không hài lòng, cô ấy dường như hoàn toàn quên nhiệm vụ”làm cha” của mình với Prince.

Một hôm Sooyoung cảm thấy có lỗi khi nhốt con trăn đang lớn nhanh như thổi trong không gian chật hẹp, nó giờ trở nên khá to và dài. Thế là cô thường thả cho nó bò quanh nhà. Các thành viên lúc đầu có sợ, sau quen dần, dù sao nõ cũng có vẻ vô hại, chỉ có điều Fany đành ngậm ngùi nhốt Prince vào cái cũi trên gác. Sunny thì lại rất thích chơi với trăn ngoài vườn.
Một sáng Sooyoung để ý rằng con trăn chán ăn dần. Qua 3 ngày con trăn không thèm đụng gì đến thức ăn. Soo bắt đầu cảm thấy lolắng. Cô cầm điện thoại và gọi cho chuyên gia.
“Thế này có bình thường không thưa ông? Con trăn tự nhiên bỏ ăn luôn…” – Sooyoung hỏi.
“Thì phải xem xem nó bị sao…” – Ông chuyên gia nói “Ngoài thiên nhiên trăn có thể sống mà không cần thức ăn trong khoảng thời gian dài. Có lúc thì nó nhịn đói để chờ bữa ăn thật lớn. Mà cũng có thể nó chán cái món mà nó ăn thường ngày. Cần phải thay đổi khẩu phần thường xuyên.”

Sooyoung làm theo lời chuyên gia nói và mua thức ăn khác cho con trăn, nhưng con vật này một lần nữa không thèm đả đụng đến.
Tối hôm đó, lúc Sooyoung đang nằm trên sofa xem tivi thì thấy con trăn cưng của mình trườn đến và nằm ngay bên cạnh. Nó giãn thẳng người dọc khắp cái ghế. Sooyoung lại phải bế nó về cái bể để tránh vướng víu.

Sau đó vài ngày, khi Sunny đang chơi với trăn ngoài vườn. Sooyoung rửa bát trong bếp và vô tình nhìn ra cửa sổ. Sun nằm nghe nhạc thư giãn trên cỏ. Con trăn cũng nằm ngay bên cạnh và giãn người thẳng đuồn đuột như cái que y như hôm trước, hoàn toàn không hề động đậy. 
Sooyoung hiểu ra rằng con trăn có thể đang chết dần vì đói, ít khi cô thấy nó nằm im. Soo cầm điện thoại và gọi ngay cho chuyên gia.
“Con thú nuôi của tôi không ăn gì từ lúc đó đến giờ.”
“Tôi nghĩ không có gì đáng lo đâu.” – ông chuyên gia đáp. “Cô cứ theo dõi nó, nếu đến cuối tháng nó vẫn không ăn gì thì mang nó đến phòng của tôi.”
“À còn một điều này nữa…” – Sooyoung nói thêm: “Vào một đêm tôi thấy nó nằm cạnh tôi. Nó nằm thẳng và rất cứng…”
“Ôi không!” – chuyên gia hoảng hốt. “Cô phải đưa nó đi ngay! Tránh xa khỏi nó càng nhanh càng tốt!”
“Tại sao? Chuyện gì xảy ra vậy?” – Soo hỏi.
“Loài trăn thường làm thế khi chúng muốn đo người chúng ta!”- Chuyên gia nói
“Đo chúng ta?”
“Nó đo người để xem là nó có khả năng nuốt trọn mồi không” – ông ta đáp.

Sooyoung kinh hoàng nhìn qua cửa sổ. Đúng lúc đó và thấy cái chân của Sunny đang dần dần chui vào trong con trăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro