Chap 3-4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 3

----

Năm đó, thiên thần và ma cà rồng giao tranh thương tổn không ít, những người định đoạt quyết đình chiến viết khế ước lập lại hòa bình, ma cà rồng chỉ được dùng máu nhân tạo do thiên thần làm ra không được hút máu loài người. Ngày đó Jessica 100 tuổi được cha cô là người dẫn đầu thần giới đưa theo cùng để học hỏi, còn Yuri lớn hơn Jessica 200 năm , là một trong những đại diên theo cùng gia tộc, trong ấn tượng của Jessica, người là kẻ không ra gì,cứ đùa giỡn với nữ nhân trong tộc, lại hay nhìn cô một cách kì lạ thỉnh thoảng còn cười đầy tà tâm. Cô thấy rất khó chịu với người, nhưng biết làm sao khi cha cô dặn dò phải cung kính với các quí tộc thế hệ cũ ma cà rồng, Jessica đành chịu đựng , khi kết thúc cuộc họp cô đi đến đâu Yuri cũng tò tò đi theo, còn chọc ghẹo cô ấy, Jessica trưởng thành cùng với sự đeo bám của Yuri, suốt 1000 năm qua Yuri cứ lặp điệp khúc: “ta yêu ngươi”. khiến thần nhân hai tộc không khỏi nghi ngờ mối quan hệ giữa hai người.

Thời gian qua đi cô không còn ghét Yuri, cũng không hẳn không có cảm tình nhưng phải giữ khoảng cách giữa thiên thần và ma cà rồng không được có tình yêu. Ngày cô tròn 500 tuổi, được công nhận trưởng thành, Yuri từ nơi Châu Âu xa xôi đem về 1 cặp nhẫn rất đẹp, tặng cô 1 chiếc cô không dám nhận, cô hiểu chỉ cần lãnh nhận tâm tình của người thì chiếc nhẫn này sẽ như sợi dây trói buột cô với người đó suốt đời, nhưng Yuri rất bến bỉ theo cô suốt 10 năm cuối cùng cô cũng chịu nhận món quà lễ với điều kiện cô chỉ giữ chứ không dùng tuy biết làm người kia buồn nhưng cô không thể có mối quan hệ nào với người ấy đươc.

Năm cô 700 tuổi người đó lại mang mặt dây chuyền của mẹ người đến cầu hôn cô, cô lại khước từ. Thế rồi người không tặng quà nữa, người bắt đầu theo cô, bảo vệ cô khỏi những ma cà rồng có sức mạnh hơn cô. Bây giờ khi cô đã có nhiều quyền năng, người đó vẫn giúp cô rất nhiều thứ, nhưng cô không thể đáp trả lại tình cảm ấy,nếu một ngày cô động tâm dù một chút thôi thì sẽ phải trả một cái giá rất đắt, nó quá nặng nề đối với cô.

------------------------------------

Tối thứ 6 mưa rơi, không gian yên tĩnh chỉ có tiếng mưa và tiếng bút sột soạt của thiên thần khuấy động không gian, cô phải giải quyết rất nhiều việc dường như hoạt động công ty và cả việc quản lí thiên thần hoàn toàn do cô phụ trách, đôi khi cô chỉ muốn làm người bình thường, sống yên bình bên người mình yêu, cô tự hỏi liệu cô là người bình thường Yuri sẽ là người bên cạnh cô không?, cô tự cười chính mình,quả là ý nghĩ hão huyền, rồi lại tập trung vào công việc.

Bỗng 1 tiếng “cách”, cửa phòng mở ra, cô vội nhìn lên, ác ma lại đến, nhưng lần này ác ma trông thật thảm hại không lộng lẫy như bình thuờng toàn thân đều uớt đẫm, mưa làm ác ma mất đi vẻ thường ngày của mình, nhưng nụ cười vẫn khiến người đối diện bị mê hoặc, cô đứng dậy về phòng mình lấy bộ quần áo sạch do 1 người tự tiện để lại ở nhà cô, cầm khăn lau tóc cho người, người ôm lấy cô, tiếng mưa bao trùm không khí ,Jessica chỉ đơi nguời đó buông tay ra .Sau đó cô lại trở về việc của mình, Yuri thả người xuống chiếc ghế dựa phía bên kia bàn làm việc của cô, nhìn cô chăm chú làm việc dù trời đã tối, cô thấy thương cảm cho thiên thần của mình, hận mấy lão già bắt Jessica làm quá nhiều việc.

Cứ thế thời gian chầm chậm trôi, cô gái tóc vàng vẫn chưa thoát khỏi việc của mình, khiến Yuri buồn bã vô cùng, giọng ủ rũ ,rên rĩ:

-Jessica ! ta đã đi 1 quãng đường dài đến đây thăm người, ngươi chơi với ta đi, đừng làm việc nữa.

Jessica nói:

- Tự ngài đến không một lời báo truớc , bản thân tôi rất bận rộn không thể tiếp đãi nếu buồn ngủ ngài thể nghỉ tạm lại trong phòng ngủ của tôi ….ấy bởi vì trời đang mưa tôi không thể thất lễ đuổi khách của mình.

Yuri cất tiếng, giọng nhỏ nhẹ:

-Sao ta có thể ngủ được khi ngươi đang thức, hay ngươi với ta cùng nhau đi ngủ đi?

Rồi cười rạng rỡ, Jessica, nói:

-Yuri, ngủ cùng ngài tôi phải chịu thiệt thòi thôi, tôi đang bận, ngài còn muốn ở đây thì im lặng giúp tôi.

Căn phòng trở lại sự thinh lặng ban đầu.

-Nếu ta chết ngươi có buồn không?-Yuri hỏi, tựa cằm lên thành bàn

-Buồn- Cô vẫn tiếp tục công việc 

-Ngươi lạnh lùng thật, còn ta nếu ngươi chết ta sẽ tìm cách để chết theo ngươi, nếu sống mà không gặp được ngươi ta thà là không tồn tại.

-Ừm…, ngài yên lặng được không?-Jessica dửng dưng

Thất vọng, Yuri đành đứng dậy đi quanh phòng, không nói lời nào nữa, Jessica khẽ nhếch mép cười xem ra người này vẫn còn nghe lời cô

-Ouch

Cô giật mình nhìn lên, cây dao dùng để diệt ma cà rồng nằm trên tay Yuri, máu chảy từ cánh tay trái không ngừng, cô đứng dậy vội đến bên người, *** gắt nói:

- Yuri ngài mất trí rồi sao , không phải tôi từng nói ngài tuyệt đối không đựơc chơi với thứ này thương tổn do nó gây nên với ma cà rồng là không sao liền lại đuợc ,mau ngồi xuống để tôi trị thuơng

Cô kéo Yuri về bên chiếc ghế, đặt ngài ngồi xuống, rồi mau chóng cô niệm chú phục hồi, đôi mắt xám nhìn cô chăm chú vẻ mặt cười tươi không tỏ vẻ đau đớn, cô thở dài:

-Ngài thật ngốc

Yuri dùng tay phải, sờ lên gương mặt của thiên thần:

-Ta không cảm thấy đau, chỉ cần được thấy khuôn mặt này lo lắng vì ta , vui vẻ vì ta , tất cả những biểu tình của ngươi đều vì ta thì chút thương tổn này không là gì cả.

Cô đứng dậy, buông tay người đối diện ra, một lần nữa cô lại phải đẩy người ra xa. Đêm đó, người ngồi đó ngắm nhìn cô, còn cô bị cuốn vào công việc của mình. Mưa ngừng rơi, đêm u tịch trong không gian tĩnh lặng một âm thanh trầm lặng khẽ cất tiếng đủ để ai đấy nghe :

-Người ở gần bên mà tưởng như xa tận ngàn dặm

Sáng hôm sau, thức dậy Jessica cảm thấy ê ẩm toàn thân, có vẻ đêm qua cô đã ngủ quên ở bàn làm việc, cô ngồi dậy, chiếc chăn ai đã đắp lên người cô rơi xuống, cô cúi người nhặt lên tự nói với bản thân “ Tại sao tôi cứ đẩy ngài đi, thì ngài lại cố đến gần”. Cô nhìn xuống bàn, có mảnh giấy nhỏ người ghi lời nhắn cho cô.

“ Ngủ cùng ta thì không muốn, ngươi lại ngủ với cái bàn, thân thể ta không hấp dẫn hơn sao TT.TT. Có đồ ăn cho ngươi , đừng bỏ ăn đấy!”.

Cô vẫn giữ bô mặt bình thản, đặt tờ giấy xuống, nhưng trong lòng Jessica có chút lạnh lẽo:”tôi làm sao tiếp nhận đây , tại sao ngài lại đối tốt với tôi như vậy có đáng không?”, sự khó chịu của thể xác không bằng sự khó chịu trong lòng

Do sự đày đọa của edit nên thêm phần Phiên ngoại để hiểu rõ thêm tại sao Yuri lại đi theo người ta

Phiên ngoại

Cuộc chiến ngàn năm đã kết thúc, hai bên đình chiến, 2 giới quyết định lập khế ước với nhau, điều này khiến ta cảm thấy thoải mái, ta không muốn một ngày nào đó ta lại chết bởi tay của thiên thần. Hội đồng trưởng lão cứ lấy lí do ta là một trong những người mang dòng máu đế vương của gia tộc ma cà rồng, cứ đến lãi nhãi bắt ta đi, cuộc họp diễn ra chán ngắt, xem ra nếu không có mấy mĩ nữ chơi với ta, ta đã lăn ra ngủ từ lâu. Nhưng mà ta cứ cảm thấy có ánh mắt ngưỡng mộ đang nhìn ( khó chịu), a~ xoay đi xoay lại tìm kiếm mãi mới nhìn thấy một tiểu thiên thần à không một tiểu mĩ nhân tóc vàng đang nhìn ta, sao lại nhìn ta đắm đuối thế chẳng lẽ ngươi thích ta hahah, gì chứ thích ta mà đôi mắt lại mang vẻ phi thường chán ghét như thế sao ? tiểu mĩ nhân thật không đáng yêu chút nào ? Yuri ta đường đường là 1 quí tộc ma cà rồng, dung mạo hơn người không ngờ lại có người nhìn ta với vẻ mặt “đáng iu” thế.

Cuộc họp kết thúc, mọi người bắt đầu ăn uống trò chuyện, ta không hảo kết giao với những người già này đánh lẻn ra ngoài sân, trong sự thoáng đãng của không khí mùa thu, tiểu thiên thần ngồi đó đọc sách, thỉnh thoảng nghiêng nghiêng đầu, mái óc vàng óng ánh giữa bầu trời khiến ta hơi xao động,”thiên thần khó chịu” lúc nãy đã trở thành” thiên thần đáng yêu”, một cánh bướm nho nhỏ không biết từ đâu liền bay xuống đáp trên ngón tay của tiểu thiên thần cô ấy nở một nụ cười diễm lệ tới mức làm tim ta đánh thịch một cái một ý nghĩ chạy dọc sương sống khiến ta thấy lạnh người :” cái quái gì thế này ? “thịch “ một cái là ý gì ? a ta ..ta không có trái tim sao mà thế được chứ -_-‘’” 

Cô ấy ngước lên nhìn thấy ta, khẽ gật đầu chào, tiểu thiên thần lại trở về khuôn mặt lạnh băng, thật bất công cái con bướm chết tiệt kia ta mà tóm được thì ngươi không chết ta liền đổi tên không lấy tên Yuri (editor:ko lấy tên Yuri thì thành cái gì ngươi hâm rồi )không thích ta sao? Ngươi tổn thương ta quá đó, thôi được ta sẽ đi theo ngươi suốt đời,mỗi ngày đều theo ngươi bắt ngươi mỗi ngày đều đối mặt với sức hấp dẫn của ta xem người chống đỡ được đến khi nào? Đi theo ngươi đến khi nào dù chỉ một biểu tình sinh động trên khuôn mặt khả ái kia điều vì ta (Yuri ta tự tuyên bố nha sau này tiểu mĩ nữ này chất định sẽ yêu ta (editor :ngươi tự tin quá đó )

Sau đó có người mặt dày đi theo người ta cả ngàn năm. 

Chap 4

Ngày thứ hai, công việc vốn đã quá nhiều nay lại dồn dập, khiến cho một vị thiên thần bình thường không gì làm khó được như Jessica cũng cảm thấy đau đầu, Lucas đứng bên cạnh cũng thấy sắc diện của chủ nhân không được tốt, hỏi han đôi câu đầy vẻ quan tâm. Thấy hắn phiền phức, Jessica bảo hắn ra ngoài làm việc,rồi bất giác tay nắm lấy điện thoại nhấn một số điện thoại quen thuộc, đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy, không hỏi han nhiều vội chạy đến ngay .Tới tận sau này Jessica mỗi khi nghĩ lại chuyện xưa cũng tự hỏi vì sao lúc đó lại gọi cho người ấy mà không phải ai khác .

Đặt cô lên chiếc giường lớn, người đến bên cô đặt đầu cô lên đùi,dùng tay xoa bóp hai bên thái dương cho cô, giọng dịu dàng trách móc:

-Ta đã bảo ngươi rồi, ít làm một chút rảnh rỗi đi chơi với ta tâm trạng thư thái thì mới vui vẻ, thoải mái được chứ.

Cô nhắm nghiền mắt, giọng đều đều:

- Công việc bề bộn ngài bảo tôi lấy đâu ra thời gian thư thái.

Ngài cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô, Jessica đưa tay nắm lấy bàn tay người, áp vào mặt, cô muốn được nếm chút cảm giác thanh bình này dù chỉ một chút thôi ,bàn tay người thật lạnh nhưng đối với Jessica đôi tay này như lò sưởi ấm áp làm cô không muốn rời xa, rồi thiếp đi lúc nào không hay. Bị đánh thức vào giữa trưa bởi mùi thức ăn, cô tự hỏi ai đang nấu ăn dưới nhà. Cô đi vào nhà bếp, thấy Yuri đang loay hoay nấu gì đó trong một nồi to, liền đến bên cạnh, giọng châm chọc nói:

-Hôm nay quả thật may mắn , được một quí tộc đứng đầu đại gia tộc ma cà rồng tự tay chuẩn bị bữa trưa cho tôi

Người cười nhẹ, rồi múc thứ nước súp sền sệt đang sôi trong nồi, đặt xuống bàn , kéo ghế cho cô ngồi xuống, múc một muỗng đưa lên miệng, cô hỏi:

-Ai dạy ngài nấu ăn vậy?

Nở nụ cười nửa miệng, Yuri nói:

- Người xuất chúng như ta chỉ một món ăn bình thường không thể gây khó dễ.

Jessica thầm nghĩ “con người này không bao giờ biết xấu hổ”.

-Hôm nay ta với ngươi làm người bình thường được không?-Yuri chợt hỏi

Jessica không ngẩng lên, đáp trả:

-Tại sao muốn làm người bình thường?

-Ta thấy cuộc sống con người rất thú vị, lại an nhàn, không nhiều vướng bận, nhìn khuôn mặt mỉm cười khi ngủ say của ngươi ta tự hỏi có phải ngươi đang mơ mình không còn bị đống hồ sơ kia tra tấn, không cần phải nghĩ cách quản lí tốt giáo đoàn , ta xuống nhà nấu cho ngươi một nồi súp như một người bình thường thầm mong người ăn nó sẽ trở nên vui vẻ, trong lòng suy nghĩ rất nhiều điều muốn làm với ngươi khi được tự do tự tại như mọi người, cuối cùng ta nghĩ ra điều này.

Cô thấy sống mũi cay cay, người này hiểu được tâm ý cô đến thế sao.Jessica gật đầu, người nói:

-Vậy ta đổi cách xưng hô với nhau nhé

Hai bàn tay đan chặt vào nhau, đi giữa con phố đông đúc, Jessica tự hỏi người sẽ dẫn mình đến đâu đây, cô hỏi:

-Yuri ngài…..Yuri dẫn tôi đi đâu vậy?

Yuri không trả lời, đến trước một cửa hàng quần áo, người quay sang cô mỉm cười:

-Vào trong đi, tôi sẽ làm việc đầu tiên như một người thường cho Jessica.

Hai người bước vào trong, cửa hàng treo đủ loại quần áo đủ màu đủ kiểu, những thứ này bình thường Jessica không quan tâm nhưng nhìn thấy một Yuri vui vẻ cứ tíu tít chọn quần áo cho cô, khiến cô cũng bị cuốn vào sự hào hứng này của người, khi đã mua rất nhiều thứ, Jessica nói:

-Yuri việc bình thường là mua quần áo à?

- Đúng vậy , tôi xem trên tivi thấy người nào đi ra ngoài với người yêu cũng dẫn họ vào cửa hàng mua quần áo cho họ, nhưng không hiểu sao những nam nhân đó sau khi đi khỏi khuôn mặt lại không vui , hey cô thấy tôi có chu đáo không ? có thấy tôi tốt không ?, tự tay chọn quần áo cho cô tôi thấy rất vui -nói xong Yuri cười rạng rỡ 

Jessica quay chỗ khác bất chợt bắt gặp những khuôn mặt ngẩn ngơ của những cô gái và người bán hàng nhìn người kia, cô ngượng ngùng ngẫm nghĩ : ‘’người này thật sự quá mặt dày mài dặn, khiến cho ta xấu hổ theo ‘’ .Jessica đâu biết những người đang ngắm Yuri đến ngẩn người ra không phải vì người đó mặt dày mà vì nụ cười lấp lánh kia. 

Yuri lại kéo cô vào rạp chiếu film, đưa cô vào siêu thị để mua nguyên liệu cho bữa tối, cuối cùng người dẫn cô đến trước một cửa hàng áo cưới, người bảo đây là một trong những cửa hàng của gia tộc người, quả thật vậy nhân viên bên trong cúi chào khi hai người bước vào, rồi đặt bảng đóng cửa sau khi được lệnh từ Yuri.

Cửa hàng lớn treo rất nhiều đèn, những chiếc áo cưới màu trắng treo xung quanh ánh lên ánh sáng lung linh, khiến cô thắc mắc không phải người muốn cô thử áo cưới chứ ?. Người dẫn cô vào một căn phòng kính lớn, ở giữa là một ma nơ canh mặc một bộ váy đỏ dài thướt tha, phía trên có gắn một cái cài áo tinh xảo, thoáng nghĩ không phải người thường nào cũng có thể chạm vào nó dù giàu có cách mấy.Người lên tiếng :

-Thứ này đợi chủ nhân nó lâu rồi

Người cầm tay dẫn cô đến gần, sờ vào bộ váy, Jessica vội rụt tay lại, người nhăn mặt nhìn cô :

-Jessica hôm nay tôi và cô là người bình thường

Cô nhớ lại điều đó, đến gần lần nữa lướt tay lên chiếc áo cưới, ngắm nghía thứ trang sức được đính trên đó hồi lâu, Yuri kêu người đến giúp cô mặc nó. Cô bước ra khỏi phòng thay đồ, trước sự ngỡ ngàng của Yuri, người không thể dứt ánh nhìn khỏi cô gái tóc vàng. Vội bước đến bên cô, xoay cô người cô lại đối diện với tấm kính lớn, ôm cô từ phía sau, thì thầm :

- Jessica à có thấy chúng ta giống một cặp đang chuẩn bị kết hôn không ? nếu tôi có thể một lần giũ bỏ tất cả nắm tay cô vào giáo đường dù không ai chúc phúc tôi cũng cảm thấy lúc đó là giây phút hạnh phúc nhất trong đời tôi.

Giọng nói người thì thầm bên tai đưa cô vào mộng, giấc mơ này quá không thật đối với Jessica,nhưng hôm nay cô thật tâm không muốn vô tình đẩy người đó ra khỏi tâm tư mình đúng vậy chỉ hôm nay thôi một lần thôi dù sao này thế nào thì vạn năm sau ngày hôm nay giây phúc này cũng làm cô nhung nhớ không thôi.Ôm lấy vòng tay đang ôm lấy mình, đôi môi họ tìm đến nhau. Cuối ngày ánh chiều tà chói lọi, Yuri dẫn cô ra bến cảng ngắm mặt trời lặn, Yuri không biết rằng ngàn năm sau đó ánh mặt trời đỏ rực lộng lẫy này lại là thứ người căm ghét nhất trên đời này , nhưng hiện giờ trong mắt Yuri thứ ánh sáng này thật dịu dàng ngọt ngào , chỉ vì ý nghĩ nhất thời mà ngày hôm nay người Yuri yêu đến gần người hơn bao giờ hết. Yuri quay sang nói với cô :

-Jessica, cô có biết thứ gì đẹp nhất trên thế gian này không ?

Jessica khe khẽ trả lời :

-Mặt trời lặn à ?

Người lắc đầu, nghiêng đầu nhìn cô nói :

-Không là thiên thần Jessica

Jessica chuyển tia nhìn sang người kế bên:

-Yuri lúc nào cũng dẻo miệng,phải chăng đã nói thế với nhiều người rồi

Đột nhiên đôi mắt xám bạc trở nên nghiêm túc,bi thương nhìn cô nói :

-Cô lại không tin tôi, tôi dùng chân tâm đối đáp cô, nửa lời dối trá cũng không có.

Jessica cảm thấy ánh sáng chiều hiu hắt cũng không u sầu bằng đôi mắt xám kia. Người lấy ra một cặp nhẫn, ánh mắt nghiêm nghị nhìn cô hỏi:

-Jessica nếu là người bình thường liệu cô có nguyện ý cùng ta mang nó suốt cuộc đời không ?

Jessica không nhìn mắt người nữa, cô đang suy nghĩ , rồi lại ngẩng mặt lên, mang theo một nụ cười rạng rỡ, đưa bàn tay nắm lấy tay người đối diện, từng ngón đan vào nhau, mãi mãi không rời.

Dưới ánh tịch dương, đôi nhẫn kim cương trên tay cặp tình nhân chiếu sáng rực rỡ.

Cuối ngày, người đưa cô về, đích thân vào bếp làm bữa tối, sau đó còn kể cho cô nghe rất nhiều thứ về những lần du ngoạn khắp nơi lúc xưa của người, nói người học được rất nhiều điều của loài người nhưng thứ người thích nhất là nấu ăn, sau này mỗi ngày đều muốn làm thức ăn cho cô, chăm sóc cô. Jessica phì cười vì những gì người nói, toàn là những thứ không nên xuất hiện trên con người như Yuri, một quí tộc mà cà rồng lại thích nấu ăn.

Đêm đó cô ôm chặt lấy người ngủ thật say, không mộng mị, không còn những vấn đề phức tạp kể cả cơn đau đầu sáng nay. Bên trong ngôi nhà lớn có hai người đang say ngủ tận hưởng từng phút giây hạnh phúc bên nhau.

Nhưng trong bóng đêm mịt mùng ngoài kia , một cơn bão lớn đang tiến gần cuốn phăng quá khứ và cả hiện tại.Cơn bão đủ mạnh khiến tương lai phải vì nó mà bị tàn phá. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro