Chap 5-6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 5

Lucas bước ra khỏi công ty, hắn tự hỏi không biết chủ nhân mình ra sao rồi nhưng không dám gọi điện thoại vào nửa đêm thế này, hắn bước trên con đường vắng ra bãi đỗ xe, một cơn gió thổi qua, trời đêm lạnh lẽo nhưng trán hắn đổ đầy mồ hôi, hắn cảnh giác nhìn xung quanh, một cái bóng lướt qua , hắn nheo mắt tìm kiếm thứ gì ngoài kia. Đi nhanh về phía chiếc xe của mình, hắn tra chìa khóa vào ổ, nhưng chợt khựng lại có thứ gì đó chắc chắn có thứ đó sau lưng mình hắn căng thẳng quay lại phía sau, trước mắt hắn một bóng đen hiện ra ,đôi mắt đỏ ngầu, thứ cuối cùng hắn nhớ rõ là nụ cười vấy máu của đối phương.

Sáng hôm sau thức dậy, Jessica phát hiện người bên cạnh đã đi từ lúc nào, nhưng hơi ấm đêm qua và mùi hương của người vẫn còn vương vấn đâu đây. Cô bước xuống giường, chuẩn bị mọi thứ để đến công ty. Vừa đến công ty, ai nấy đều nét mặt sa sầm, nhìn cô vẻ rụt rè khó hiểu, sau đó hội đồng bô lão gọi cô vào phòng họp kín. Bất ngờ, pha lẫn chút đau xót, xác Lucas nằm đó, trên cổ có 2 lỗ tròn nhỏ, đủ để biết thứ gì đã gây ra, nắm chặt bàn tay, cô gọi tất cả các thiên thần bảo vệ đến ra lệnh tất cả đề phòng nghiêm ngặt, tuần tra kĩ lưỡng, bởi vì cô biết rõ chắc chắn đây không phải ma cà rồng bình thường, vì Lucas là một thiên thần có sức mạnh lớn nếu là đó là ma cà rồng cấp độ thấp chắc chắn không phải là đối thủ của hắn.

Về phía Yuri, sau khi về nhà, Daren người của gia tộc đã đến tự lúc nào, hắn trình bày việc đêm qua thiên thần Lucas đã mất mạng, và một người trong tộc đã bị tấn công tương tự, Yuri bình tĩnh suy nghĩ đây chắc là một ma cà rồng biến chất, hút máu của thiên thần và cả đồng loại để gia tăng sức mạnh, dặn dò hắn cho người xem xét kĩ các khu vực sinh sống của tộc nhân. Hắn định ra về như nhớ ra điều gì lôi từ trong túi áo hắn đem ra một chiếc lắc nhỏ trao cho Yuri , sự bình tĩnh vốn có trên khuôn mặt của người nay đã biến mất nhường chỗ cho khuôn mặt thất thần sợ hãi cùng sự nghẹn đắng trong cổ họng, người biết rõ đó là của ai và là thứ gì. 

100 năm trước. 

-Yoona, ta đeo thứ này cho em, khi đến đó nhất định không được gỡ bỏ, thứ này sẽ như ta bảo vệ em, nghe không hả ?, đừng khóc nữa .

Yuri dùng tay gạt nhẹ nước mắt trên khuôn mặt của ma rồng trẻ tuổi, so với người thường thì 100 năm đối với ma cà rồng cũng chỉ là cái chớp mắt, đứa trẻ này vốn dĩ từ nhỏ chỉ đã quen sống trong vòng tay của người chị duy nhất, không quen việc đời, là người thân còn lại của Yuri. Mặc dù vạn lền không muốn nhưng Yuri vẫn quyết định gửi em gái của mình đến ngôi trường đào tạo cho các ma rồng trẻ tuổi để nó biết được thế giới bên ngoài là như thế nào và cũng để bảo vệ đứa trẻ này khỏi sự cám dỗ của máu người.

Yoona đưa tay ôm chặt lấy cổ Yuri,nức nở:

-Chị à ! đừng bỏ Yoona mà, em không muốn xa chị đâu.

Nhìn khuôn mặt thương tâm của nó,Yuri biết rằng nếu còn níu kéo thế này, chắc chắn người không nỡ rời xa nó, sẽ giữ nó lại bên cạnh mình, nhưng qui định là qui định nó chưa đủ trưởng thành để tránh xa khỏi thứ máu thật ngoài kia, nếu một lần lầm lỗi người sẽ mất nó vĩnh viễn, đẩy nhẹ nó ra, nắm đôi tay đó đưa cho Tae Yeon người bảo vệ gia tộc, người quay lưng bước đi không nhìn lại, mặc nó kêu chị thống khổ.

Đã lâu lắm rồi người không gặp nó, công việc bận rộn khiến người quên mất đi đứa em nhỏ của mình, chỉ thư từ qua lại, gửi quà cho nó thông qua những người hầu cận, người thầm nghĩ " nhất định không phải nó " .Nhưng chiếc lắc tay đó là thứ chính tay người làm ra, bằng chứng hữu hiệu nhất lúc này. Lòng đầy uẩn khúc, người gọi cho Lawrence, hiệu trưởng của trường.

Giọng nói già nua, trầm tĩnh cất lên, người nói nhanh :

-Lawrence,ta Yuri đây, cho ta gặp Yoona ngay.

Đầu dây im lặng hồi lâu, hiệu trưởng già run rẩy nói qua điện thoại :

-Thưa ngài, tiểu…thư…Yoona…không còn ở nơi này nữa

Yuri giọng đanh thép : 

-Ngươi ! nói ta biết chuyện gì đã xảy ra

Vị hiểu trưởng già nua tâm can rối bời, đoán biết việc này không thể giấu mãi được, chậm rãi kể hết sự tình 

Khoảng thời gian đầu khi mới đến đây, cô bé chỉ biết nhớ chị mà khóc , thiết nghĩ đột nhiên rời xa người thân duy nhất của mình đối với một người chưa từng bước ra khỏi ngôi nhà tăm tối đó là một cú shock lớn đối với Yoona, mặc cho mọi người khuyên giải, hầu hạ, chăm sóc tận tình, nhưng cô bé vẫn không muốn giao du với ai. Nhưng rồi đột nhiên Yoona bắt đầu chơi thân với một ma ca rồng cùng thế hệ khác tên là SeoHyun, hai đứa trẻ như hình với bóng không rời. 

Nhưng một ngày nọ hai đứa trẻ này trốn ra ngoài chơi, SeoHyun đột nhiên phát cuồng tấn công thường dân, việc này đến tai giáo đoàn thiên thần họ cho người đến tiêu diệt SeoHyun, Yoona bị chấn động từ việc đó, ngày ngày gào thét không ngừng, khiến cho hầu cận ở trong lâu đài của trường khiếp sợ.Lawrence vốn dĩ định báo mọi chuyện cho Yuri biết nhưng hội đồng trưởng lão, bảo phải giấu Yuri việc này, với tính khí của người sẽ đem em gái người về, không chừng sẽ lật tung cả ngôi trường,hiệu trưởng đành giấu diếm chuyện này,đành dối gạt người mạo chữ của Yoona trả lời thư cho Yuri. Sau đó việc này được giấu kĩ, Yoona bị nhốt ở nơi cách biệt, được đối đãi rất tốt vì đám người này không dám đắc tội với thân tộc của thế hệ cũ.

Qua một năm, cô bé trở về bình thường, những tưởng như việc trong quá khứ đã khép lại trong tâm trí cô, nhưng không ngờ chuyện không may nhất xảy ra, Yoona trốn khỏi trường, sau khi hạ sát một lính canh, hành động nhanh gọn như đã tính toán kĩ từ lâu. Lawrence đã cho người tìm kiếm khắp nơi nhưng không thấy, rồi được báo tin có thiên thần và người trong tộc bị sát hại, khiến ông lo lắng không yên.

Dập máy một cách mạnh bạo, Yuri bóp tay lên trán, việc này thực sự đã khiến tâm tư của người bị xáo trộn,nhất định Jessica sẽ đến đây để hỏi tình hình, người không biết làm thế nào để trả lời cô. Người gọi cho Nora. 

Chap 6

Trên đường đến nhà chủ nhân, Nora hồi tưởng đã lâu lắm rồi, người không cho gọi cô, lần này lại gọi cô đến lại còn tập hợp tất cả do thám đến, chắc hẳn là chuyện liên quan đến những sự kiện gần đây. Bước xuống xe, cô chạy vội vào ngôi nhà lớn cô lập với thế giới bên ngoài, cô không muốn chủ nhân chờ đợi lâu, vừa gõ cửa bước vào phòng làm việc của người, cô thấy người đang đứng nhìn ra ngoài cửa sổ nét mặt khó diễn tả cảm xúc, chủ nhân mà cô hằng tôn kính, đang rất lo lắng, cô nói cung kính :

-Thưa chủ nhân, Nora đã đến

Ra hiệu cho cô ngồi xuống,giải thích những sự kiện gần đây và chuyện về Yoona cho Nora, dặn dò việc cần làm bây giờ phải tìm ra Yoona trước khi thiên thần biết việc ai đã làm, Nora vâng dạ rồi bước nhanh ra cửa. 

Nhất định người phải bảo vệ nó hỏi tay thiên thần, nhất định không để ai làm thương tổn nó, ngài tự hỏi đứa trẻ đó giờ đang ở đâu ?

Đúng với dự đoán của người, chiều hôm đó Jessica đến tìm, vừa thoáng thấy bóng cô nơi cửa chính, người liền thay đổi biểu lộ trở về khuôn mặt ngạo mạn thường ngày.

-Yuri, ngài có manh mối nào về việc Lucas bị giết bởi một ma cà rồng trong tộc ngài chưa?

Nở một nụ cười, người bình tĩnh trả lời :

-Ta không biết gì, trong tộc cũng có người bị sát hại, ta nghĩ do kẻ nào đó trong gia tộc ta, ngươi yên tâm nếu ta điều tra được chuyện gì lập tức nói với ngươi.

Jessica nhìn thẳng vào đôi mắt xám bạc, trong đó đang cất giấu điều gì, nếu là bình thường người sẽ cư xử ra sao, chắc chắn sẽ không như bây giờ, người điềm tĩnh đến kì lạ.Cô không biết việc gì đang xảy ra, càng không thể loại khỏi nghi ngờ Yuri đang nói dối mình, người không đến bên cạnh cô để nói chuyện,mà từ từ đến bên cạnh cửa sổ khiến ánh nắng chiều hắt vào quá chói lọi, khuôn mặt người ẩn hiện cô không thể nhìn rõ,Yuri chưa từng có biểu hiện như vậy trước mặt cô ít nhất cũng không giả tạo thế này, phải chăng bây giờ người đang mang một chiếc nạ ?

Cô không hỏi thêm gì , đành chào tạm biệt rồi ra về. Nhìn theo bóng cô khuất xa, lòng đau như cắt.Suốt một tuần người ở trong nhà không ra ngoài, Yuri không dám đối mặt với thiên thần của người.

Mưa rơi xối xả, những bóng đen chạy nhanh rượt đuổi theo mục tiêu, nhưng đã mất hút, tưởng như chưa bao giờ xuất hiện.

-Chủ nhân, ngài có sao không ?-Nora lo lắng hỏi

-Ta không sao, vết thương lành mau thôi

Một trong các do thám đến báo cáo :

-Thưa, đã mất dấu mục tiêu, nhưng chúng tôi tìm được thứ này

Yuricầm lấy quyển sổ bọc bằng da, rồi bảo Nora dặn thuộc hạ tiếp tục truy lùng, phải tìm ra Yoona.

Sau khi trở về nhà Yuri ngồi trong phòng, đọc từng trang nhật kí của Yoona.

Ngày đầu tiên , ngôi trường này rất tốt, những người phục vụ ta rất tận tình, nhưng thật sự ta rất nhớ chị ta, chừng nào chị mới đón ta đây?

Ngày thứ hai, ta không muốn ở đây nữa, họ cứ làm phiền ta, ta không cần ai chăm sóc hết, TaeYeon cứ la hét họ khiến ta đau đầu, ta chỉ muốn chị ta thôi.

Ngày thứ bảy, hôm nay ta gặp một ma cà rồng trẻ, cô ấy cũng giống ta không thích nơi gò bó này, ta rất mến cô ấy

Ngày thứ hai mươi, TaeYeon đi rồi, nhưng vẫn có SeoHuyn chơi với ta, ta bắt đầu chấp nhận nơi này, chị ta gửi đến quà cho ta, SeoHyun rất ngưỡng mộ ta có người chị thương ta như vậy.

Ngày thứ ba mươi, ở bên SeoHyun thật vui, cô ấy như thiên thần vậy ( nói như vậy có kì cục không nhỉ?)

Ngày thứ ba mươi ba, hôm nay nhận được thư chị, ta viết thư hồi âm nhưng không kể cho chị nghe về SeoHuyn, ta sợ chị sẽ ghen với bạn của ta, ta không muốn chị nghĩ ta chỉ biết đến bạn, không nhớ ta nữa.

Đọc tới đây người bật cười, đứa em gái này thật sự yêu thương người, suốt các trang giấy đều ghi lại những kỉ niệm của em gái với người bạn của mình, kể cả những thứ mà Yuri đã gửi.Thực sự đứa trẻ này đã biết yêu là gì.

Hôm nay là tròn 50 năm ta ở đây,chị không thèm đến thăm ta chỉ gửi quà thôi còn nói khi nào đến lúc sẽ đến rước ta đi, ta thật sự nhớ chị ,ta ở đây lâu rồi nhưng ta chưa biết ngoài kia có gì, ta lập kế hoạch rủ SeoHuyn ra ngoài chơi, cô ấy mới đầu có vẻ không đồng ý, nhưng với sự năn nỉ của ta cô ấy cũng chịu.

Thật sự ta rất sợ, hôm nay ra ngoài rất vui, chúng ta chơi với một đám trẻ, nhưng không ngờ đứa trẻ ấy ngã, SeoHuyn nhìn thấy máu, máu rất nhiều, cô ấy tiến đến nó, rồi đột ngột cắn nó, ta không biết chuyện gì, ta hoảng loạn quá.Rồi sau đó ta đưa cô ấy về trường, bọn hạ nhân hỏi sao trên người ta có máu, ta nói dối do SeoHuyn trượt ngã ta đỡ cô ấy nên bị dính theo, chúng nhìn ta nghi ngờ, nhưng không dám hỏi nhiều.

Hôm này là ngày thứ ba sau sự kiện đó, nhìn SeoHuyn đau khổ ta không biết làm gì giúp cô ấy, ta chỉ biết ôm cô ấy rồi khóc, cô ấy khát máu. Ta đành cùng cô ấy lẻn ra ngoài lần nữa, vừa ra được cổng một nhóm người áo trắng đến, họ dữ tợn kéo ta ra một bên, họ dùng một thanh dao, họ đâm cô ấy. Cô ấy nhìn ta, đôi mắt ta đã nhòe đi, ta chỉ thấy màu đỏ ấy thôi.

Họ nhốt ta trong khu biệt giam, ta sống rất tốt, họ cung kính ta , nhưng không cho ta ra ngoài, họ khiến ta điên loạn. Đêm nào ta ngủ cũng mơ thấy cô ấy, đôi mắt bi thương nhìn ta.

Ta hận đám thiên thần đó, chúng giết SeoHyun, SeoHyun vừa phạm lỗi chúng đã giết cô ấy, cô ấy khóc nức nở, la hét, cầu xin chúng vẫn đâm vào tim cô ấy , máu SeoHyun bắn khắp nơi, văng cả lên mặt chúng, ta có thể ngửi thấy mùi máu. Chúng ta là ác quỉ hay chúng là ác quỉ đây?

Ta tự hỏi chị ta đâu? Chắc chắn chúng giấu chị rồi, nếu chị biết chị sẽ mang ta ra khỏi ngục tù này

Nước mắt ta cứ rơi, ta không hiểu nước mắt là thứ gì nữa, ta chỉ thấy đau lòng

Chị ơi , chị đang ở đâu ? em đau khổ lắm chị biết không ? người em yêu thương nhất ngoài chị Seohyun của em như bông hoa tuyết kia tan biến mất rồi.

Giọt nước lạnh băng chảy dài trên khuôn mặt Yuri, lúc nó cần người nhất người không thể bên cạnh nó, lúc nó hoảng sợ người không thể nắm tay nó làm nó vững tâm nổi ân hận theo tay người lật từng trang giấy.Người lật tiếp,dừng lại trên trang giấy cuối cùng nét chữ cứng cỏi mang theo mùi thù hận của Yoona trên trang giấy làm tim Yuri đánh thịch vỏn vẹn 4 chữ “ Ta sẽ trả thù”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro