CHAP 62. SẼ TỪ TỪ YÊU ANH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ma Kết từ phía sau dùng bàn tay to lớn của mình che đôi mắt đẫm lệ của cô lại, anh cảm nhận được nước mắt cô càng rơi nhiều hơn, ướt cả bàn tay anh.

-Thiên Yết, tao tuyệt đối sẽ không để Nhân Mã vì mày khóc thêm lần nào nữa, đây là lần cuối cùng mày thấy em ấy khóc.-Ma Kết giọng đầy chắc nịch nói

Thiên Yết hoàn toàn không còn sức lực để đôi co với Ma Kết, bây giờ anh chỉ quan tâm cô, anh chỉ quan tâm cô đang suy nghĩ gì?

Vì sao anh luôn làm cô đau lòng, làm cô khóc?

Nhân Mã hai tay vấu chặt vạt áo của mình, run rẩy cắn môi không để tiếng nấc yếu đuối vang lên.

-Nhân Mã, đi theo anh.-Ma Kết ghé sát tai Nhân Mã nói

-Nhân Mã, nghe anh giải thích đi... không phải như những gì em nghe đâu... đó là anh kích động thôi...-Thiên Yết gấp gáp giải thích, định đi đến kéo cô lại nhưng mà bị Ma Kết ngăn cản

-Mày, chính thức mất người con gái yêu mày, từ nay về sau tao không cho phép mày đụng vào bạn gái tao.-Ma Kết kéo cô đứng phía sau lưng mình, nhìn Thiên Yết nhếch mép cười

Ma Kết không cho Thiên Yết cơ hội giải thích với cô, nói xong câu đó liền kéo cô đi khỏi.

Thiên Yết định đuổi theo nhưng chỉ đi được vào bước liền bị Song Tử đứng cản trước mặt.

-Tránh ra.-Thiên Yết gằn giọng quát, nhìn hai người bỏ đi trong lòng gấp gáp không thôi

-Không phải anh nói chỉ chơi đùa sao? Thế thì giải thích làm gì cơ chứ?-Song Tử không tránh ra

-Cô biết gì mà nói? Cô...-Thiên Yết đang nói đột nhiên im lặng, sắc mặt u ám

-Là cô cố tình làm tôi nói thế?-Thiên Yết lãnh đạm nói, thanh âm sắc lạnh tột cùng

-Anh dựa vào gì nói tôi cố ý? Là tôi chỉ hỏi anh, anh nói ra đó thôi, bây giờ quay sang nói tôi.-Song Tử làm như mình không liên quan, thản nhiên nói

-Song Tử, tốt nhất là không phải cô, nếu không tôi nhất định làm cô hối hận.

Thiên Yết hận không thể tiến lên bóp chết cô ta, nếu anh không dễ bị cô ta làm tác động thì đã không ra nông nỗi này.

Vì sao anh dễ dàng tin lời cô ta nói thế chứ? Cô ta cố ý làm anh và cô xích mích xung đột là có ý đồ gì? Không lẽ... là Ma Kết!???

-Nói, là Ma Kết kêu cô làm thế đúng không?-Thiên Yết ánh mắt hằn học nhìn Song Tử

-Anh đang nói sảng gì thế? Tự anh nói ra còn gì, tôi nào ép anh.-Song Tử giả tức giận, gắt anh

-Tốt nhất là như thế, nếu tôi biết là hai người làm thì chắc chắn hai người không xong với tôi đâu.-Thiên Yết lạnh lùng buông lời cảnh cáo

-Cho dù anh có đe dọa thế nào tôi vẫn nói, tôi không có cùng anh Ma Kết cố ý làm Nhân Mã hiểu lầm anh, là do tự anh làm thôi.-Song Tử có chút chột dạ lại sợ hãi trước khí thế bức người của anh nhưng vẫn giữ bình tĩnh nói

-Cái đó thì cô tự biết.

Thiên Yết hừ lạnh, sau đó không thèm đếm xỉa đến Song Tử sảy bước rồi đi đem theo sự lạnh giá bao quanh xung quanh.

Song Tử khẽ thở phào, cô cũng không muốn, nhưng mà cô cũng vì bị ép buộc thôi, nếu không cô chắc chắn là một người bạn tốt với Song Tử.

...

Ma Kết cùng Nhân Mã ngồi trong chiếc Lamborghini, đậu bên bờ sông Seine. Đôi mắt vốn trong trẻo vui tươi của cô sớm đã bị màn sương che mờ, nước mắt chảy dọc hai bên khóe mắt.

-Nhân Mã, bây giờ em đã biết Thiên Yết là con người như thế nào rồi chứ?-Ma Kết quay đầu nhìn cô, đau lòng nói

Nhân Mã không đáp mà chỉ để từng giọt nước mắt rơi xuống.

Có ai hiểu cảm giác lúc này của cô không? Người cô yêu, hai lần lừa gạt làm cô đau lòng, bao nhiêu đó là đủ lắm rồi, từ giờ trở đi cô không ngu ngốc một lần nữa, tim cô đã quá mức chịu đựng rồi.

-Nhân Mã, hà cớ gì cứ ép bản thân mình đau khổ, từ bỏ cậu ta đi, cậu ta không yêu em.-Ma Kết lời nói có chút khuyên nhủ cùng chua xót thay cô, vươn tay ra lau nước mặt cho cô

Nhân Mã để Ma Kết lau nước mắt cho mình, càng lúc càng khóc nhiều hơn, không kiềm được nữa mà vươn hai tay ra ôm lấy anh. Giây phút ấy cô như vỡ òa trong nướ mắt, chỉ biết khóc trong lòng của Ma Kết.

-Không sao rồi, cậu ta không xứng để em đau lòng.

Ma Kết hơi bất ngờ nhưng sau đó cũng vòng tay ôm lấy cô, vỗ về bờ vài gầy đang run rẩy của cô.

Anh biết cô rất đau lòng, nhưng mà chỉ có cách này anh mới có được cô, anh nhất định sẽ làm cô hạnh phúc, không làm cô đau khổ.

-Ma Kết... em... em là một đứa ngu ngốc... rất ngu ngốc...-Nhân Mã khóc òa, hai tay vấu chặt vạt áo Ma Kết

-Phải, em ngu ngốc nhưng mà là Thiên Yết lợi dụng sự ngu ngốc đó của em, không phải do em.-Ma Kết khẽ thở dài, nhìn cô đau lòng như thế, lòng anh cũng đau không kém

-Ma Kết... vì sao... em không thể ngừng yêu anh ấy... vì sao anh tốt với em như thế em lại không yêu anh... là do em quá ngu ngốc... ngu ngốc tin tưởng anh ấy lần nữa...Ma Kết anh nói đúng... anh ấy chỉ lợi dụng em... anh ấy yêu chị Ân Di, không phải em...-Nhân Mã nấc lên từng đợt, yếu ớt nói

-Không sao, mọi chuyện qua rồi, nghe anh, đừng yêu cậu ta nữa, để anh yêu em, được không?

-...

-Em không cần chấp nhận vội, anh sẽ từ từ làm em yêu anh, em đừng bận tâm đến Thiên Yết nữa.-Ma Kết hơi đẩy cô ra, xoa má cô

-Ma Kết... được, em sẽ yêu anh... em sẽ yêu anh...-Nhân Mã nở nụ cười mặc dù lệ vẫn tuôn rơi

Lúc đau lòng chỉ có Ma Kết bên cô, lúc cô gặp khó khăn chỉ có Ma Kết giúp cô, lúc cô cần người an ủi cũng chỉ có Ma Kết, một người con trai tốt như Ma Kết đáng lẽ cô nên yêu anh, vì sao lại cứ đâm đầu vào Thiên Yết để rồi tự mình đau.

-Nhân Mã, anh rất yêu em... anh hứa sẽ không làm em khóc lần nào.-Ma Kết khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc.

Nhân Mã khẽ nhắm mắt, ở bên anh làm lòng cô cảm thấy rất yên bình, lại vơi đi chút bất lực trong mình, Ma Kết, em cũng sẽ từ từ yêu anh, như em đã yêu anh ấy.

...

-Chị Louisa, Nhân Mã đã hiểu lầm anh Thiên Yết, chắc hẳn sau này cô ta không bám theo anh Thiên Yết nữa.-Song Tử ngồi trong phòng ở khách sạn, nói

[...Tốt lắm, chỉ còn một chuyện cuối cùng cô sẽ có thể giúp ba cô...]-Louisa giọng nói đầu dây bên kia hoàn toàn cay độc

-Sao? Không phải chỉ làm cho Nhân Mã và anh Thiên Yết hiểu lầm sao?-Song Tử hơi nhíu mày, rõ ràng lúc đầu chỉ có làm thế thôi, sao bây giờ lại còn một chuyện chứ?

[...Thế nào? Cô đang chấp vấn tôi sao?...]-Louisa giọng không vui hỏi

-Không ạ. Chị cần em làm gì?

Song Tử hơi nhượng bộ, dù sao thì chị ta cũng đang nắm điểm yếu của Song Tử, không thể chọc chị ta.

[...Giết chết Nhân Mã...]-Louisa ác độc nói hết câu

-Sao? Giết Nhân Mã?-Song Tử ngạc nhiên càng sợ hãi, cô ta sợ hãi Louisa, chị ta đúng là độc ác, vì một người con trai không yêu mình mà giết người

[...Nhanh chóng giết cô ta, công ty ba cô, sắp chịu không nổi rồi...]

Louisa thúc giục đồng thời cảnh cáo, sau đó tắt máy.

Song Tử hoảng sợ, kêu cô ta giết chết người, là chuyện không thể, cô ta dù sao cũng vì công ty ba mình mới làm theo lời Louisa, chỉ cần làm Nhân Mã rời xa Thiên Yết thôi, sao bây giờ lại thành giết người?

Cô ta nên làm thế nào đây?

Chuyến bay tư nhân từ Paris đáp xuống sân bay riêng ở Nhật, Ma Kết cùng Nhân Mã đi xuống máy bay. Tối qua cô muốn anh giúp cô đưa cô trở về Nhật ngay, anh liền kêu người chuẩn bị máy bay đi trong đêm, tối qua cô khóc rất nhiều nên vừa ngồi lên máy bay đã ngủ say.

-Anh đưa em về nhà Thiên Tử.-Ma Kết không muốn nói câu này chút nào nhưng mà miễn cưỡng bản thân

-Ma Kết... em không muốn...-Nhân Mã lắc đầu ngoe nguẩy

-Vậy thì anh đưa em về nhà anh.

Nhân Mã gật đầu.

Nói rồi cả hai lên chiếc Camry (2016) rời đi.

...

Cự Giải ở trong nhà Kim Ngưu buồn chán ngồi xem tivi với Nhân Tử, ngày nào Kim Ngưu cũng sáng đi học, chiều tối mới về đến nhà, suốt ngày cô ở trong nhà, chỉ xem phim, không lại đợi anh về.

-Chị Cự Giải, khi nào chúng ta mới gặp được chị Nhân Mã?-Nhân Tử không xem phim hoạt hình nữa, quay qua hỏi Cự Giải

-Vài ngày nữa thôi, Nhân Tử, ráng chờ một tí đi.-Cự Giải nhẹ nhàng xoa đầu Nhân Tử

-Em nhớ chị Nhân Mã lắm.-Nhân Tử chu mỏ cúi đầu nói

-Ngoan đi, chị Nhân Mã gần về rồi.

Nói gì thì nói, Nhân Mã đúng là ham chơi, chắc là chơi vui quá quên mất đường về Nhật luôn rồi.

-Chị Cự Giải, chúng ta đi tìm anh Kim Ngưu chơi đi, em muốn chơi với anh ấy cơ.-Nhân Tử lắc tay Cự Giải, mấy ngày nay ở chung với Kim Ngưu tình cảm của anh với Nhân Tử càng ngày càng tốt

-Không được, anh ấy đang học.

-Nhưng em muốn chơi với anh ấy.-Nhân Tử làm nũng

-Nhân Tử...

-Không chịu, em muốn chơi với anh ấy.-Nhân Tử giãy nãy đòi Cự Giải dẫn đến tìm Kim Ngưu

-Được, được, coi như chị sợ em.-Cự Giải đành thuận ý Nhân Tử

-Huraaa, chị Cự Giải là nhất.-Nhân Tử mừng rỡ sau đó nhảy khỏi ghế sô pha

Cự Giải khẽ lắc đầu, lại lo lắng, đến trường tìm Kim Ngưu có nên không? Giờ này anh vẫn đang học cơ mà, lỡ như...

Thôi, không suy nghĩ nhiều, làm Nhân Tử vui là tốt nhất.

Trường Zodiac...

Cả trường đang trong giờ giải lao nên ồn ào tiếng nói tiếng cười của những học viên. Kim Ngưu ngồi bên trong canteen một mình ở bàn dành riêng cho mình, buồn bã nhìn dĩa sandwich trên bàn.

Thiên Bình thì ở Nauy cùng Song Ngư, vài ngày mới về, Thiên Yết thì cùng Nhân Mã đi Paris, Ma Kết cũng biến mất, còn mình anh ở đây, quả thật rất buồn chán.

Bây giờ anh thật muốn về nhà chơi với Nhân Tử, thế mà còn vui hơn, lại còn mấy món ăn của Cự Giải làm.

-Ê, nãy mày thấy nhỏ nhà quê nào vào trường mình không?-một đám nữ sinh bàn tán, NS1 nói

-Thấy, mặt mày cũng xinh đẹp nhưng nhìn thật quê mùa, nó còn dẫn theo thằng nhỏ nào nữa, đi lang thang khắp hành lang hình như tìm người.-NS2 nói tiếp

-Sao lại để thứ đó vào trường mình, đúng là không còn hội trưởng hội phó không quản lí được mà.-NS3 tiếp

-Nhỏ đó còn hỏi lớp 12Á1 ở đâu nữa, chả nhẽ nó quen ai ở lớp đó? Nhưng làm sao có ai quen nó.-NS4

-Chắc là từ quê lên nên muốn mồi chài, giống như con nhỏ lớp 11A1 đây mà.

Kim Ngưu nghe từ nãy giờ hơi nhíu mày, lại nghi ngờ có phải là Cự Giải và Nhân Tử không? Vẫn là đi xem là chắc ăn nhất.

Anh đứng bật dậy, sau đó đến đám nữ sinh, có chút gấp gáp hỏi:

-Người mà các người nói đang ở đâu?

-Kim Ngưu, anh quen nó sao?

-Nói.-Kim Ngưu khó chịu, anh không có thời gian mà nói chuyện nhảm với đám người này

-Ở, ở gần khu mười hai.

Đám nữ sinh có chút lắp bắp, Kim Ngưu trong mắt họ là một người vui vẻ, có thể nói là thiên thần của nụ cười, vậy mà hôm nay anh cũng có lúc khó gần đến thế.

Kim Ngưu nghe xong liền khẩn trương đi lên khu mười hai, mong là Cự Giải và Nhân Tử

Cự Giải dắt Nhân Tử đi dọc hành lang ở dãy lớp mười hai, chỉ là ai ai cũng nhìn Cự Giải và Nhân Tử, bộ cả hai lạ lắm sao? Sao mà nhìn dữ thế?

Đang đi thì có hai tên nam sinh lại chặn trước mặt Cự Giải và Nhân Tử, Cự Giải hơi nhíu mày, nhìn hai tên con trai.

-Em gái, đi đâu lại vào đây hả?-nam sinh thứ nhất cười không ý tốt hỏi

-Tôi muốn hỏi lớp 12A1 ở đâu vậy?-Cự Giải tưởng hai tên này có lòng tốt vui vẻ nói

-Ồ, tìm 12A1, cô em, em xem em thế này thì quen ai trong lớp ấy?-nam sinh thứ hai chế nhạo hỏi

-Tôi quen ai là chuyện của tôi.-Cự Giải không muốn nói cô quen Kim Ngưu tí nào

-Cô em, mạnh miệng thế, vào trường này còn cao giọng sao?-nam sinh thứ nhất cười khỉnh nói

-Nếu hai anh không chỉ thì tôi tự tìm.-Cự Giải  liếc cả hai, sau đó dắt tay Nhân Tử đi

Nhưng mà lại bị hai tên đó chặn lại.

-Các người muốn gì?-Cự Giải  bực bội hỏi

-Muốn đi, dễ thế sao?-nam sinh thứ hai cười đểu, sau đó động tay với Cự Giải

Nam sinh thứ hai cũng thế mà giở trò.

Đám học viên xung quanh cũng thích thú xem trò vui.

Cự Giải hừ nhạt, sau đó để Nhân Tử đứng phía sau, cách xa mình một khoảng.

-Chị Cự Giải, đừng mà...-Nhân Tử lo sợ nói, sau đó vội bịt mắt lại

Chị Nhân Mã còn có thể chọc, nhưng mà chị Cự Giải thì tuyệt đối không thể đâu a.

_Bốp bốp

Qủa nhiên trong không gian vang lên hai tiếng đánh chói tay, đám học viên há hốc mồm kinh ngạc nhìn, một tên bị Cự Giải đá ngay vào bụng nằm la liệt trên sàn co người ôm bụng mình, còn tên kia bị Cự Giải đánh ngay mặt một cái đau điếng, ôm má mà rên.

Cự Giải chẳng qua chỉ là một cô gái chân yếu tay mềm nên từ nhỏ đã học võ phòng thân.

Cự Giải phủi phủi hai tay, sau đó nhìn hai tên đó, châm chọc nói:

-Thì ra các người chỉ có nhiêu.

Hai tên đó giận quá hóa thẹn, lại không dám đụng vào cô, lại nhục nhã trước mặt đám học viên kia, chỉ còn cách bỏ chạy.

Đa số những người xung quanh e dè với Cự Giải

Kim Ngưu đừng phía sau cười không được khóc chẳng xong, anh còn định lên giúp cô nào ngờ không cần đến anh thì cô đã giải quyết nhanh chóng gọn gàng. Đúng là Cự Giải, hung dữ chẳng khác gì sư tử Hà Đông!!!

-Anh Kim Ngưu.-Nhân Tử thấy Kim Ngưu liền vui vẻ nhào đến ôm anh

-Nhân Tử, sao em ở đây?-Kim Ngưu ngồi xuống hỏi

-Em muốn đến chơi với anh nên kêu chị Cự Giải dẫn em đến đây.-Nhân Tử ngây thơ nói

-Thế thì sao chị Cự Giải lại đến đây náo loạn?-Kim Ngưu nói đồng thời nhìn Cự Giải, ý cười hiện sâu bên môi

Cự Giải xấu hổ nhìn anh, mặt đỏ cả lên, lại không biết nói gì, nếu biết có Kim Ngưu ở đây cô đã làm thục nữ chịu thiệt cho xong, mất mặt quá đi!!!

-----

Dạo này Au hơi bận một chút nên thời gian ra chap không ổn định. Mong các nàng thông cảm.
Có thời gian thì ta sẽ ra chap cho các nàng.
Mong các nàng thông cảm cho ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro