CHAP 64. THIÊN YẾT, CHỜ EM...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhân Mã ngây người, bao nhiêu kí ức ùa về, những lúc vui, lúc buồn cùng anh đều hiện rõ, như một cuộn phim quay ngược về.

Đã nhiều lần nói với trái tim mình rằng, đừng đau vì anh, đừng mỗi lần thấy anh tim lại đập loạn, thế thì vì sao ngay phút này lại, tim cô lại vừa nhói lên vừa đập nhanh như trống đánh.

-Anh không có lí do gì để ép tôi ở lại.-Nhân Mã cứng cỏi nói

-Không cần lí do, chỉ cần anh biết anh yêu em và em cũng yêu anh.-Thiên Yết đi đến vịn vai cô ép cô nhìn thẳng anh

Đôi mắt đen ấy hơn bao giờ hết hiện lên sự chân thành!!!

Nhân Mã bị ép nhìn vào đôi mắt đen cương trực đầy chân tình của anh, như có dòng xoáy đen bên trong, cô không thể mắt dời đi nơi khác.

-Anh từng nói chỉ cần anh biết em còn yêu anh, anh chắc chắn sẽ giữ em bên cạnh, em còn nhớ đúng không?-Thiên Yết vịn vai cô chặt hơn

-Thế thì sao?-Nhân Mã nhìn anh, ánh mắt sâu lắng

-Nếu em không còn yêu anh thì vì sao em lại đau lòng khi nghe anh nói thế là vì em còn yêu anh, thế thì anh nhất định giữ em bên cạnh.-Thiên Yết giọng kiên định

-Đó là tự anh nói... tôi căn bản đã quên câu đó càng không yêu anh.-Nhân Mã lắc đầu phe phẩy

-Cho dù em phủ nhận cũng được, anh chỉ cần biết anh sẽ giữ em lại không cho em rời đi.-Thiên Yết hoàn toàn bá đạo nói

-Đừng diễn trò nữa, cậu nghĩ nói thế lại lừa gạt Nhân Mã được sao?-Ma Kết phát bực tiến lên hất tay Thiên Yết ra khỏi vai Nhân Mã

-Chuyện này không liên quan đến mày.-Thiên Yết ánh mắt lạnh như băng, hung hăng nhìn Ma Kết gằn từng chữ nói

-Mày đang làm phiền bạn gái tao, nghĩ xem có liên quan không?-Ma Kết nhếch mép cười

-Cố ý làm bạn gái mình hiểu lầm người con trai cô ấy yêu, có liên quan đến mày không?-Thiên Yết cười cợt, lời nói đầy hàm ý

Nhân Mã khó hiểu ngước mắt nhìn Thiên Yết.

Ma Kết hơi nhíu mày, sau đó nhanh chóng giãn ra, cười hời hợt nói:

-Đừng nghĩ nói thế Nhân Mã sẽ tin mày.

-Hừ, Ma Kết, mày đừng nghĩ chuyện mày làm không ai biết, chính mày đã cùng Song Tử cố tình dàn ra màn diễn đó, làm tao và Nhân Mã hiểu lầm.-chỉ nghĩ đến bản thân bị sập bẫy người Thiên Yết như tảng băng lạnh, cơn tức giận tràn tới như vũ bão

Nhân Mã hoài nghi, nhìn sang Ma Kết đứng bên cạnh.

Nhận thấy ánh mắt nghi ngờ của cô, Ma Kết  hơi lo lắng, cô có tin lời Thiên Yết nói không? Không được, tuyệt đối không.

-Em tuyệt đối đừng tin lời cậu ta nói, là cậu ta cố tình làm em hiểu lầm anh.

-Em tin anh,Ma Kết.-Nhân Mã cười, như trấn an anh, mặc dù nghi ngờ nhưng mà lời Ma Kết còn đáng tin hơn Thiên Yết rất nhiều

-Em tin anh một lần thôi Nhân Mã, là Ma Kết và Song Tử cố ý làm anh và em hiểu lầm, em đừng tin lời Ma Kết, càng không được kí hợp đồng.-Thiên Yết kích động không kìm chế được mà quát to

-Tôi muốn kí anh quản được sao?-Nhân Mã cười giễu anh

-Em phải tin anh, dù lần này thôi cũng được, là Ma Kết gạt em, Song Tử cũng vậy, em tuyệt đối phải tin lời anh.-Thiên Yết không biết nói gì để cô tin lời mình

-Xin lỗi, lời anh nói tôi không thể tin nữa. Nhân Mã nói, trong lòng một hồi chua xót, lại không biểu lộ ra ngoài

-Nghe rõ chưa? Mày đừng phí thời gian nữa.-Ma Kết cười tràn đầy đắc ý, sau đó ngang nhiên dẫn cô đi khỏi phòng chủ tịch

Thiên Yết đứng im tại chỗ, như chưa thể tiếp thu nổi câu nói của cô, mãi một lúc sau mới lấy lại tinh thần.

Cô không tin anh, cũng phải, một thằng con trai chỉ lừa gạt cô thì làm sao cô tin anh được, dù anh có nói khan cổ họng cô cũng không nghe. Thế thì anh sẽ chứng minh cho cô xem.

-Cậu thay đổi nhiều quá nhỉ?-chủ tịch Hoàng Thiên ngồi trên ghế sô pha nhìn anh nói

-Ông nội...-Thiên Yết miễn cưỡng gọi ông bằng hai tiếng này

-Cuối cùng cũng kêu ta bằng ông nội rồi, ba năm chứ ít gì.-chủ tịch Hoàng Thiên khá là hài lòng

-Ông nội, cháu chưa từng yêu cầu cháu làm gì, thời gian qua là lỗi của cháu, cháu xin lỗi nhưng mà lúc này cháu chỉ muốn ông làm cho cháu một chuyện.-Thiên Yết giọng không còn gì gọi là ngang tàn như trước nữa, thay vào đó anh nhỏ giọng như cầu xin

-Ta thương anh cậu cùng cậu bao nhiêu thì chủ tịch Trịnh cũng thương Ma Kết bấy nhiêu, ta đã hứa với Ma Kết thì làm sao rút lời.-chủ tịch Hoàng Thiên nói mặc dù anh chưa nói ra yêu cầu anh làm gì

-Ông nội... coi như cháu năn nỉ cầu xin ông, đừng để Nhân Mã kí.

Thiên Yết giọng nói yếu đi hẳn, anh đã mất đi Ân Di rồi, bây giờ khó lắm anh mới yêu Nhân Mã, nếu mất cả cô anh chắc chắn không chịu nổi.

-Được, theo ta thấy thì hợp đồng này cháu muốn cho cô bé sớm hoàn thành cũng không nói ra.-chủ tịch Hoàng Thiên đột nhiên cười

-Ông nghĩ sao cũng được, chỉ cần đừng đồng ý chuyện lúc nãy.-Thiên Yết hơi dừng lại, nói tiếp

-Nhân tiện cảm ơn ông đã kêu thư ký Bảo Bình điện thoại cho cháu.

Nói xong câu đó, Thiên Yết sảy bước đi.

Chủ tịch Hoàng Thiên hơi nhếch môi cười, ánh mắt già nua hơi nheo lại lộ ra vết nhăn.

...

Trên một hòn đảo ở vùng biển ngoại ô, căn biệt thự trắng nằm trên đảo ở một nơi khuất người, một bác sĩ cùng hai y cho xe dừng lại trước cửa, sau đó vào trong.

-Tình hình thế nào?-bác sĩ đẩy đẩy chiếc kính, khoác vội chiếc áo trắng vào trong biệt thự

-Vẫn chưa có tiến triển, nhưng mà tình trạng ý thức khá tốt.-y tá nữ bên cạnh nói

-Vậy thì cứ kiểm tra toàn thể cho cô ấy đã.

Dứt câu, cả ba người đã đứng trước cánh cửa lớn của một căn phòng, bác sĩ mở cửa vào, đi đến chiếc giường lớn.

Một cô gái nằm trên giường, sắc mặt đã không còn xanh xao trắng bệch như ban đầu, khuôn mặt đã hơi hồng nhuận, trên người cô toàn là dây nhợ.

Khuôn mặt cô gái xinh đẹp đang ngủ say, không hề động đậy nằm yên trên giường.

-Tình trạng của cô ấy tiến triển rất tốt, chắc chắn sẽ mau hồi phục.-y tá tháo chai dịch đã hết thế vào một chai dịch khác

-Bác sĩ, khi đưa cô ấy đến đây điều trị ngài nói không thể giúp cô ấy hồi phục, vậy mà suốt ba năm chăm sóc điều trị cho cô ấy cuối cùng cô ấy đã càng ngày hồi phục, chắc chắn nhanh chóng tỉnh lại.-cô y tá kia vui vẻ trong lòng nói

Bác sĩ gật đầu thay cho lới nói, khi ngài ấy đưa cô gái này đến đây bảo ông điều trị cho cô ấy hồi phục, lúc đầu ông hơi dè chừng trong việc giúp cô ấy tỉnh lại, bởi vì tình trạng lúc đó của cô gái này rất kém, đã bị chìm xuống nước lâu như thế phổi còn ngập nước chỉ số chết vì đuối cùng chiếm 99%, nhưng ông là một bác sĩ, dù bệnh tình của bệnh nhân có khó điều trị đến đâu cũng phải chữa hết mình, ông cũng đồng ý chữa cho cô gái này đến ba năm trời.

-Bác sĩ, ngài nói xem bao giờ cô ấy tỉnh lại.-y tá nhìn cô gái nằm trên giường hỏi

-Đến khi muốn cô ấy tự động tỉnh lại.

Bác sĩ nói, ông nhìn cô gái nằm trên giường, có vẻ suy tư. Cô gái này đã sống cuộc đời thực vật ba năm, nhưng mà ý chí sống của cô ấy lại rất cao, nhiều lần cô suýt chết nhưng khi được ông cấp cứu lại trở lại bình thường, phải nói, cô gái này rất muốn sống lại.

"Thiên Yết, chờ em..."

...

Nhân Mã đứng bên trong phòng nhìn ra ngoài cửa sổ nhìn ra bầu trời, ánh mắt thoáng động suy nghĩ đến lời của Thiên Yết, anh nói chuyện Ma Kết cùng Song Tử cố ý làm cô hiểu lầm anh có đúng không?

Tin hay không?

Nhân Mã, mày còn tin được sao? Mày ngu ngốc quá đủ rồi, đừng mù quáng tin nữa.

Quên đi, anh đâu có yêu mày, anh đang gạt mày, mày tin làm gì? Thay vì cứ nghĩ hững chuyện không quan trọng thì mày thử yêu Ma Kết đi, anh ấy là một người tốt không lẽ mày làm anh ấy đau lòng sao? Mày đừng có cố chấp nữa, cứ yêu Ma Kết, chắc chắn mày có hạnh phúc.

Nhân Mã hít một hơi thật sâu, không buồn mà cười, Nhân Mã mạnh mẽ lên đi, cười lên đi, đừng để anh ấy thấy mày yếu đuối...

Ngày mai, cô chắc chắn sẽ cho anh thấy, không có anh cô vẫn cười được, vẫn hạnh phúc....................

Bầu trời của buổi sáng mai trong xanh gợn vài áng mấy trắng phau, Nhân Mã mặc đồng phục đứng trước gương nhìn mình, ánh mắt nhìn trân trân tấm gương không hề lay động.

-Nhân Mã, xuống ăn sáng đi, không thôi sẽ trễ giờ học đó.-Ma Kết đứng bên ngoài nói vọng vào

-Em ra ngay.-Nhân Mã đáp lớn, sau đó vỗ má mình vài cái cho tỉnh táo xách cặp ra ngoài

Nhân Mã mở cửa ra liền nở nụ cười rất tươi, cứ thể chưa từng có chuyện gì xảy, Ma Kết thấy cô cười vui vẻ đến thế, trong lòng lại không khỏi lo lắng, anh từng nói đôi lúc anh rất sợ cô cười, như lúc này anh lại không muốn nhìn nụ cười tươi rối đó của cô.

-Anh làm sao thế? Không phải nói trễ sao còn không đi thôi.-Nhân Mã bước được vài bước thấy anh không đi liền quay đầu cười rạng rỡ nói như thúc giục anh

-Không có gì, chúng ta xuống ăn sáng đi, anh có làm bò bít tết cho em.-Ma Kết không nỡ phá đi nụ cười của cô, mỉm cười dịu dàng tiến lên

-Được thôi, em sẽ thử tay nghề của anh mới được.-Nhân Mã lại cười tươi, sau đó chạy xuống nhà

Ma Kết nhìn cô, ánh mắt rõ ưu buồn, sau đó cũng nhanh chóng xuống nhà theo cô.

Nhân Mã ăn sáng rất ngon, cả cuộc ăn cô đều nói luyên thuyên, không có gì nói lại bày trò để chọc cười anh, cả buổi ăn chỉ nghe rõ tiếng cười vang đầy vui vẻ của cô.

Nhân Mã mặc dù lo lắng cho cô nhưng vẫn nghe cô nói, bật cười với trò chọc phá của cô, bởi vì nụ cười ấy hơn bao giờ hết đều rạng rỡ, trong sáng cùng vui vẻ.

Ma Kết chở cô đến trường bằng chiếc môtô phân khối lớn, Nhân Mã ngồi phía sau ôm chặt lấy anh, yêu Ma Kết không mất mác gì ngược lại cô còn có được hạnh phúc, thế thì hà cớ gì cứ làm bản thân thất vọng trong đau khổ.

Ma Kết dừng xe trước cổng trường, lại không ngờ trở thành trọng tâm của mọi học viên, hầu như tất cả đều dừng chân không bước vào trường mà chụm đầu lại xì xầm nói to nhỏ.

Ma Kết lại không quan tâm đến họ, cẩn thận tháo nón bảo hiểm ra cho cô, hành động cử chỉ đều dịu dàng khiến ai nhìn vào cũng nghi ngờ quan hệ của cả hai.

Nhân Mã không lấy làm phiền, đã chấp nhận quên Thiên Yết, đồng ý yêu Ma Kết thì phải chịu những tiếng bàn tán thế này, dù sao trong mắt họ cô cũng là thứ con gái xấu xa, bây giờ thêm một tí cũng chẳng sao.

Miệng là miệng của họ, họ nói là chuyện của họ còn việc có hay không lại là chuyện của cô.

-Anh đưa em lên lớp.-Ma Kết giọng dịu dàng như nước, thanh âm ấm áp như mùa xuân

-Em tự lên lớp được, anh về lớp đi đừng lo cho em.-Nhân Mã không muốn phiền anh, khéo nói

-Bạn trai phải lo cho bạn gái là chuyện bình thường, không được cãi anh, anh đưa em lên lớp.-Ma Kết giọng nói ấm áp lại kiên định không cho cô từ chối

-Được rồi, nghe anh vậy nhưng mà không cho phép anh nói gì với lớp.-Nhân Mã nhìn anh nhắc nhở trước

-Em nói không cho anh nói với lớp là nói gì?-Ma Kết ý cười bên môi, như cố ý hỏi

-Chẳng hạn như...-Nhân Mã hơi ngập ngừng, lại liếc anh, rõ ràng anh biết thế mà còn hỏi

-Như là... hmm...Nhân Mã là bạn gái của Ma Kết này, sau này không cho phép ai ăn hiếp cô ấy nữa.

Ma Kết lại cố ý nói lớn giọng, ý cười bên môi càng thêm sâu, nhìn cô.

Nhân Mã vỗ trán một cái, không đếm xỉa đến anh, bước vào trường, đi trong những tiếng hô kinh ngạc, những tiếng bàn tán cùng tiếng la không cam của đám nữ sinh.

Đúng là chết sớm với anh...

-Nhân Mã, đợi anh, anh đưa em lên lớp...

Ma Kết cười tràn đầy hạnh phúc liền đuổi theo cô.

-Không cho anh đi cạnh em.

-Không cho anh cũng đi.

-Nếu không muốn em đá anh ra xa thì anh biết điều tránh xa em đi.

-Vậy thì anh tình nguyện để em đá.

-Ma Kết, mặt vô sĩ cũng vừa thôi chứ.

-Không vô sĩ sao em đồng ý làm bạn gái anh được.

-Anh...

-Anh nói đúng rồi nhé, bây giờ để bạn trai đưa bạn gái lên lớp học nào.

Tiếng nói của cả hai nhỏ dần, đám học viên cũng dần giải tán nhưng cơn lốc tin Nhân Mã là bạn gái Ma Kết lan ra rất nhanh như tốc độ ánh sáng.

Người con trai đứng nhìn bóng dáng hai người khuất dần, trong lòng nổi lên cơn đau buốt, lại không thể làm gì, chỉ đứng lẳng lặng đó mà nhìn.

Ai bảo là anh đã bỏ lỡ cô, ai bảo anh quá độc đoán cứ nghĩ sẽ mãi yêu một người, ai bảo anh lừa dối cô, ai bảo anh đã bỏ lỡ một người con gái tốt như cô.

-Người cũng đi xa rồi, anh còn nhìn gì nữa?-một giọng nữ cất lên, giọng nói chua như giấm đầy ghen tức

Thiên Yết không cần nhìn cũng biết là ai.

Thiên Yết đối với lời châm chọc của Louisa phớt lờ mà cất bước đi, không thèm quan tâm đến làm gì.

-Anh như thế là sao? Em nói sai gì chứ? Người ta là một đôi, anh nhìn thế cứ nghĩ là anh đang thầm yêu Nhân Mã đó.-Louisa ánh mắt hiện lên tức giận, khuôn mặt xinh đẹp kênh kiệu mà hếch lên

-Nếu còn nói một câu gì nữa, lập tức đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi.-Thiên Yết bị chọc trúng tim đen, tức giận quay sang trừng Louisa, ánh mắt lạnh lẽo âm độ

-Thật không hiểu vì sao anh lại thích những thứ nghèo hèn như thế? Một người rồi bây giờ lại thêm nữa?-Louisa hậm hực giận đôi gót cao xuống đất, bặm môi nói

-Cút ngay cho tôi.-Thiên Yết ánh mắt đen mang đầy mức sát thương nặng, không muốn nói nhiều càng không muốn bị cô ta chọc thêm, gằn giọng nói

-Hừ, để rồi xem anh làm gì, phá hoại hạnh phúc người khác anh cũng như Ma Kết lúc trước thôi.-Louisa ánh mắt lại độc ác như con rắn độc, bỏ lại một câu sau đó bỏ đi

Thiên Yết không ngu ngốc đến mức không hiểu ý đồ cô ta nói câu đó, rõ ràng cô ta đang ám chỉ anh, ám chỉ rằng nếu anh giành đi Nhân Mã anh cũng sẽ như Ma Kết ba năm trước. Nhưng mà cảm giác nhìn cô hạnh phúc bên hắn ta, anh lại tức giận vô cớ, đau lòng không hiểu nổi, lại không thể diễn tả bằng lời thứ cảm xúc khó chịu đang hình thành trong tim.

-Thiên Yết, sao lại đứng đây, không định vào lớp học sao?-Kim Ngưu từ sau đi đến dùng cù chỏ đẩy Thiên Yết một cái

Tên này bị cái quái gì mà đứng trước cổng trường thế này?

-Đang định lên đó thôi.-Thiên Yết hơi lắc đầu

-Làm sao thế? Sao thấy cậu khác quá vậy?-Kim Ngưu thấy anh rất lạ, hơi nhíu mày hỏi

Chưa bao giờ anh nhìn thấy Thiên Yết có vẻ bất lực như thế, vẻ lạnh lùng lúc đầu đã tan biến đi mất.

-Không có gì, dạo này chắc thường đến bar nên mói thế.

-Cậu nói cái gì thế, lúc trước hầu như ngày đêm cậu đều ở bar, rượu trong quán cũng bị cậu uống đến hơn phân nửa, giờ lại nói như thế, nói tớ nghe, xảy ra việc gì?-Kim Ngưu dù tin trời sập cũng không tin lí do Thiên Yết nói

Thiên Yết hơi im lặng, tâm trạng có chút rối bời.

Nhìn Thiên Yết, Kim Ngưu lo lắng, làm bạn bao nhiêu năm trời, trừ lúc Ân Di chết thì chưa bao giờ thấy vẻ mặt thế này của anh.

-Nếu câu muốn khóc tớ sẵn sàng cho cậu mượn bờ vai.-Kim Ngưu lại như trêu chọc anh, dùng tay vỗ bờ vai mình

Thiên Yết ánh mắt hung hăng trừng Kim Ngưu, sau đó giọng lạnh nhạt nói:

-Cậu xem thường tớ đến thế sao? Nên để dành cho cậu tự khóc tự dựa vào đi.

-Bờ vai này của tớ rất rắn chắc, cậu đừng chê chứ, vả lại chỉ dành cho cậu.-Kim Ngưu lại không ngại nói

-Kim Ngưu, cậu nên đi kiểm tra giới tính lại đi.-Thiên Yết không thèm đếm xỉa đến lời Kim Ngưu

-Ấy, tớ là con trai chính hãng nhé.

-Kim Ngưu, tớ thấy cậu cũng ít tự kỉ quá rồi, tốt nhất đừng dính dáng với tớ, nếu không bác Ngô sẽ trách tớ cho xem.

-Này, Thiên Yết, có cần xem thường tớ không hả? Chỉ đùa thôi mà.

-Rõ ràng cậu cũng xem thường tớ, tớ lại không xem là đùa.

-Thiên Yết, cậu tốt nhất đừng đi rêu rao, tớ mà biết nhất định chém chém chém cậu.

Thiên Yết lại cười, vỗ bả vai Kim Ngưu một cái.

-Người anh em, tớ thế nào cậu cũng hiểu rõ, chuyện của tớ, cậu hẳn biết.-Thiên Yết thôi giỡn, nghiêm túc nói

-Thiên Yết ơi Thiên Yết, Kim Ngưu tớ dù ngu ngốc vẫn thấy rõ tình cảm của hai người, nhưng mà e là lần này cậu dùng sai biện pháp rồi, đừng cứng nhấc như thế, cứ thoải mái mà đón nhận.-Kim Ngưu tâm trạng sâu lắng khuyên

-Tớ chậm một bước rồi, bây giờ cô ấy đã là bạn gái Ma Kết.

Thiên Yết khẽ thở dài, tâm trạng phức tạp hiện rõ trong đôi mắt đen.

Kim Ngưu kinh ngạc, hơi suy nghĩ gì đó, nói:

-Thế thì cậu định thế nào?

-Giúp tớ, cô gái Song Tử có vấn đề, cô ta ở bên Nhân Mã không có ý đồ tốt.

-Được, cứ giao tớ.

Nghe câu trả lời thừa nhận tình cảm của Thiên Yết, mặc dù trong lòng đau nhói không thôi nhưng vẫn không biểu lộ ra ngoài, dù sao thì Thiên Yết thiếu thốn tình cảm hơn anh, hơn nữa Thiên Yết không phải dễ dàng yêu ai, Nhân Mã lại có tình cảm với Thiên Yết, thôi thì tác hợp hai người, bản thân từ từ kiếm vậy.

Trong đầu Kim Ngưu lại vô tình nhớ đến Cự Giải, trong lòng vừa cảm thấy vui lại thấy vô lí.

Cự Giải, sao anh lại nhớ đến cô gái này?

-À, nói cậu cái này, Cự Giải với Nhân Tử  đang ở nhà tớ, hai người họ lên đây để tìm Nhân Mã

-Nhân Tử cũng lên!?

-Ừ, mấy hôm nay nó đòi gặp Nhân Mã mãi.

-Chuyện này khoan hãy nói cho Nhân Mã biết.

-Sao thế? Cậu định làm gì?

-Đương nhiên là hàn gắn tình cảm.

-Hở!?

Thiên Yết lại cười, nụ cười đậm bên môi, chuyến này phải nhờ vả Nhân Tử rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro