33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mải lo suy nghĩ, trái dâu mà Hàn Nhi vừa đặt vào chiếc bánh được phết một lớp kem mịn màng nay đã lồi lõm, bị lem hết cả ra khay, trái dâu thì kem dính, bao phủ hết cả lớp bên ngoài….

"Hàn Nhi, xong chưa?"

"Ok…ok"

Hàn Nhi nhanh nhảu lên tiếng rồi tìm cách rỡ rối cho chiếc bánh này. Chậc chậc, dọn dẹp được đống kem thừa nhưng cái bánh không còn được giống như nguyên mẫu nữa. giờ mà quét lại lớp mới thì….Cuối cùng, tác phẩm lại khác hẳn ban đầu, nó bưng chiếc banh ra quầy. Người khách hàng nhìn sơ qua rồi chau mày khiến những nhân viên khác lẫn chị Châu đều lo lắng. Chắc sau vụ lần này nó sẽ bị kỉ luật vì cái tội làm trái ý khách hàng quá

Ai cũng đều lo lắng, nhưng nó thì vẫn dửng dưng….. vì trong đầu nó đã hình dung được kết quả rồi

"Trông nó có vẻ khác trong catalog nhỉ…"

"À dạ"

Chị Châu cười hiền rồi lâu lâu lại quay qua lườm nó vài cái. Ánh mắt như muốn nói " sau vụ này, em chết với chị"

"Nhưng nó thật sự rất đẹp, đẹp hơn trong catalog, tôi rất thích"

Một cửa hàng luôn lấy chữ tín làm đầu mà bây giờ lại làm trái ý khách khiến ai nấy đều lo sợ. Nhưng sau khi nghe câu trả lời từ người khách, cả cửa hàng đều buồn rầu, ủ rủ… A mà khoan, chị Châu vừa nghĩ mình nghe lầm liền hỏi lại vị khách:

"Xin lỗi, cô vừa nói gì?"

"Chiếc bánh nà rất đẹp, tôi rất thích, quả là không sai lầm khi nghe lời cô gái ấy vào thử tiệm này…."

Cả cửa hàng mừng rỡ như ong vỡ tổ, thoát nạn rồi…Nhưng Hàn Nhi thì không, nó vừa nghe câu nói ấy liền giật bắn người…. "cô gái ấy" sao???

"Cho hỏi, cô gái ấy… là ai ạ?" - Hàn Nhi ngập ngừng lên tiếng

"À, một cô gái, tóc nâu dài, nhìn rất xinh hỏi tôi nếu định mua bánh thì vào cửa hàng này… à, cô ấy có đưa tôi một tờ giấy bảo đưa cho nhân viên trong này nữa, tên là….. Nhi, a, Hàn Nhi…"

Hàn Nhi sượng cứng người. Chẳng lẽ cuối cùng Dương gia đã ra tay rồi sao. Lại biết đến cửa hàng bánh này nữa, không ổn rồi. Cứ thế này, cửa hàng của chị Châu sẽ gặp nguy mất

"Tôi.. tôi là Hàn Nhi"

Giọng nó run run, mặt tái mét. Thật khác với Hàn Nhi thường ngày.. Nói gì thì nói, nó thật sự rất lo. Không phải lo bản thân mà là những người xung quanh, có lẽ đầu tiên sẽ là tiệm bánh và quan trọng hơn sẽ đến mấy đứa em…. Không được rồi

Người phụ nữ ấy, rút ra trong túi một phong thư màu trắng tinh. Không có bất kì một chữ nào trên đấy cả. Chưa kịp đưa, Hàn Nhi đã chồm tay đến giật rồi xé phong thư, có một tờ giấy đen từ trong rớt ra… rơi xuống quầy bánh…..Hàn Nhi đưa tay nhẹ cầm lên đọc rồi người nó run lên. Chị Châu và nhân viên xung quanh đều khó hiểu với hành động vừa rồi..

"Cô gái ấy… đi đâu bà biết không?"

"À, hồi nãy cô ấy có vào chung với tôi… ngồi đằng kia" - người phụ nữ dõi mắt về một góc khuất của tiệm bánh, nơi có một chậu cây sung cảnh cao, trên đó trang trí những chum đèn cho noel nên đã phần nào che khuất phía người ngồi. Nhưng nheo mắt nhìn kĩ, thật sự không thấy bóng ai ngồi đó nữa cả, người phụ nữ ngạc nhiên "Ơ, cô ấy đâu rồi….."

Vụt chạy ra ngoài quầy, nó lao ra cánh cửa, trời đã tối, ánh đèn nhấp nháy cũng đã bật sáng, đường phố tấp nập, duy chỉ không thấy bất cứ một ai cả. Nó đứng hoay ngoài đó, tìm kiếm xung quanh. Gay rồi….

Chị Châu đứng trong tiệm, dõi mắt ra ngoài cửa, Hàn Nhi vẫn đứng ngoài đấy, loay hoay theo mọi hướng như muốn tìm thứ gì đó - chị cũng không rõ. Tờ giấy đen nằm nhăn nhúm trên đống nhàu nát của phong thư trắng tinh….Chị Châu cầm lên xem…

"Dương tiểu thư....."
Lần này thì đúng là thật rồi... Cuối cùng điều gì đến nó sẽ đến.. Vẫn giữ sắc mặt bình thản, nó bước lại vào quán như chưa từng có chuyện gì xảy ra, vẫn nở một nụ cười nhẹ với những vị khách quen đang ngồi thưởng thức bánh ngọt và trà nóng rồi nó lại quầy gom đống giấy bì thư hồi nãy rồi đi thẳng vào bếp. Có lẽ, bữa nay sẽ là ngày cuối cùng nó làm việc ở đây.. Cố gắng làm thật tốt thôi. Vỗ vỗ vài cái vào gương mặt cho tỉnh người, nó lại tiếp tục đi làm những mẻ bánh thử nghiệm....

Suốt buổi làm việc, nó không nói một lời nào, âm thầm làm từng mẻ bánh mouse xoài, những chiếc bánh nhỏ xinh được gói gém trong lớp giấy vàng trong veo. Ra về, nó thay đồ nhanh nhất rồi để mỗii chiếc bánh vào tủ đồ của mỗi nhân viên. Nó cũng lôi trong balo một tờ giấy trắng, cơ giấy A4 - một tờ giấy nó đã chuẩn bị cách đây 3 ngày...

Bước chậm rãi đến gần quầy thu hàng, chị Châu đang đứng đó, xếp lại những khay bánh đủ màu sắc...

"Xin lỗi, em muốn nghỉ việc.."

Một giọng nói rành rọt, rõ ràng từng chữ, gương mặt nó vẫn không có một chút biểu hiện nào. Chị Châu dừng việc, quay sang dựa lưng vào lồng kính rồi khoanh tay nhìn nó chăm chăm.....

"Lý do..."

"Em bận"

Nghe đến đây, chị Châu thở dài một cái rồi quay sang tiếp tục làm công việc đang dở dang "Bận gì?" - chị vừa làm vừa nói

"Năm cuối cấp, em muốn tập trung cho việc học"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro