Chương 24: Thêm số 0

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dùng bữa xong, Thất Dạ biết Kim Quang lại thu nhận hai đồ đệ, sửng sốt ngắn ngủi hai giây, cười nói: "Quả nhiên, hai người bọn họ và chúng ta có duyên...... Nếu ngươi nhận rồi, ta đây hình như phải cho bọn hắn lễ gặp mặt đúng không?"

"Hai người các ngươi, có muốn cái gì?"

"Sư công, ngươi tặng chúng ta cặp vòng Như Ý là được." Không chỉ là một đôi, hơn nữa ngụ ý tốt đẹp, cũng có thể thiên biến vạn hóa, về sau dùng làm gì cũng tiện.

Mong muốn trong lòng được nói ra, Ôn Khách Hành cũng đã muốn mấy ngày trời, hiện giờ có cơ hội đương nhiên không thể bỏ lỡ.

Chu Tử Thư cũng mở miệng: "Sư công, ta cũng cảm thấy không cần tốn kém, vòng Như  Ý khá tốt."

Đã nhiều ngày Thành Lĩnh mỗi lần cầm chiếc vòng của mình biến biến biến, cái gì cũng phải biến ra một lần, cái gì cũng có thể xuất hiện. Hôm trước thậm chí còn biến ra một cái Bạch Y kiếm mới.

Hai thanh kiếm gác ở bên nhau, nhìn mặt ngoài căn bản không phân biệt ra chỗ nào khác nhau. Nhưng cầm trong tay là có thể dễ dàng phân biệt thật giả.

Hơn nữa...... Trọng điểm là, Bạch Y kiếm giả kia mà mang so với Bạch Y kiếm thật thì chênh lệch khá lớn. Cho nên dù cho vòng Như Ý biến ra được thì Bạch Y kiếm kia cũng chỉ là đồ mô phỏng, là hàng giả.

Nếu cầm hai thanh kiếm đấu nhau, thì cũng...... Cái kia, các ngươi hiểu được?

Thất Dạ đưa lên một đôi vòng Như Ý.

Hai người nhận lấy lễ gặp mặt: "Cảm ơn sư công."

Thượng Quan Ngọc Nhi duỗi tay: "Cũng cho ta với...... ba cái."

Thất Dạ trực tiếp vươn tay vỗ thật mạnh vào bàn tay nàng: "Ngươi làm gì có ý trung nhân? Ngươi lấy mang đi bán hả?" Muốn nhiều như vậy?

"Ai nói phải có người trong lòng mới có thể mang? ta mỗi bàn tay đeo một cái không được a?" Thượng Quan Ngọc Nhi đáp trả vô cùng đúng lý hợp tình.

"Vậy sao ngươi còn đòi lấy tận ba cái?" Nha đầu này coi vòng Như Ý của hắn muốn có là có luôn được ấy.

"Thiên Xảo nàng không phải người a?" Thượng Quan Ngọc Nhi vỗ xuống mặt bàn: "Còn có tiểu tuỳ tùng của ta kia, ta là chủ nhân mà có, bọn họ cũng phải có."

"...... Nói thực sự có lý." Thất Dạ vỗ tay.

Kim Quang lên tiếng nói: "Cho nàng đi!"

Thất Dạ liền cười: "Đây, có lần nào nàng muốn đồ gì từ chỗ ta, mà ta chưa cho." Nếu không cho nàng, bảo đảm một ngày kế tiếp đều không được sống yên ổn.

Lấy được vòng Như Ý, Thượng Quan Ngọc Nhi tựa hồ nhớ ra: "Nga đúng rồi, lại lấy cho ta một cái ngọc bội lưu trữ không gian, không có cái đó thật đúng là không tiện...... Bên trong cho ta nhiều đồ ăn vặt a! Ta muốn ăn...... Nhớ rõ chọn một cái ngọc bội đẹp đưa cho ta, xấu ta không cần a!"

Thất Dạ......: "Hay là ta mang tới mấy cái khác nhau, sau đó cho ngươi chọn?"

"Như thế cũng được."

Thất Dạ lại cạn lời: Muốn một tấc lại chiếm thêm một thước..

Cố Tương ngồi một bên ăn, không kìm được tò mò hỏi: "Dì La, ngươi mới vừa nói, cái gì không gian? Là thứ gì a?"

Thượng Quan Ngọc Nhi suy nghĩ một chút, trả lời: "Tay nải ngươi biết chứ? Ngọc bội lưu trữ không gian tương tự với tay nải tùy thân ngươi hay mang theo, thứ gì đều có thể bỏ vào, quan trọng nhất chính là có thể mang theo bên người."

"Có phải giống như xe ngựa, có thể chở đồ?"

Một bảo bảo hay tò mò khác – Trương Thành Lĩnh nói.

"Xe ngựa tính là gì, ngọc bội lưu trữ không gian có thể chứa nhiều hơn mấy cái xe ngựa nhé."

Cuối cùng, từ Thượng Quan Ngọc Nhi dẫn dắt, trên cơ bản thì mỗi người đều chọn một ngọc bội lưu trữ không gian của riêng mình.

Cơm trưa ăn không bao lâu, liền có thị nữ của Bạc Tình tư tới báo: "Cốc chủ, đám người của Độc Hạt tới, ở ngoài cốc."

"Nhanh như vậy?" Xem ra đám tay chân kia đối với Độc Hạt - Hạt Vương rất trung thành và tận tâm: "Sư phụ...... Chúng ta đi một chút sẽ về a!"

Kim Quang xua xua tay: "Đi thôi!"

"A Nhứ, đi...... Nhìn một cái."

"Ca, từ từ ta, ta cũng phải đi xem náo nhiệt."

Núi Thanh Nhai, phía ngoài Quỷ Cốc.

Độc Bồ Tát nhìn thấy Quỷ chủ, câu đầu tiên chính là: "Hạt Vương đâu?"

"Hạt Vương a...... Tầm này chắc hắn đang ở trong phòng bếp...... Bận rộn làm trà sữa." Ôn Khách Hành phe phẩy cây quạt tao nhã cười nhạt.

Độc Bồ Tát vừa nghe liền tức giận: "Phòng bếp? Làm cái gì...... Các ngươi ngược đãi Hạt Vương?"

Cố Tương tiến lên phái trước giận dỗi: "Không phải chỉ kêu hắn nấu trà sữa thôi sao? Ngược đãi chỗ nào, ngươi có hiểu tiếng người không a?" Mới vừa trả lại cho hắn hai món bảo vật đấy!

"Hạt Vương trước nay đều không vào bếp! Quỷ Cốc các ngươi quá kỳ cục......" Thế nhưng dám để Hạt Vương của bọn họ xuống bếp, quả thực khinh người quá đáng.

Không được, không thể lại để Hạt Vương ở Quỷ Cốc đợi: "Ta muốn gặp Hạt Vương."

Ôn Khách Hành tầm mắt xẹt qua loạt cái rương màu đen: "Chưa nói không cho ngươi thấy, hà tất phải tức lên như vậy? Rốt cuộc người tới là khách......"

Lại là vội vàng tới cửa tới đưa tiền, thế nào cũng phải đưa cho chén nước, làm hết chức trách lễ nghĩa của chủ nhà mới phải.

"A Nhứ, cho bọn họ uống nhiều một chút."

Độc Bồ Tát ngầm trợn trắng mắt, nhưng trên mặt không để lại giấu vết nào, bưng nước tươi cười: "Quỷ chủ yên tâm...... Bất quá kẻ hèn có một ngàn vạn lượng, tại tổng bộ của Độc Hạt vẫn là có thể lấy tiếp."

Chu Tử Thư nhướng mày khẽ cười nói: "Thật vậy sao? Nếu không hiện tại ta lại thêm cho ngươi một chữ số 0 vào nữa nhé?"

Độc Bồ Tát:...... Thêm vào cái tổ tông nhà ngươi. Lời nàng nói dám xuyên tạc ý tứ hả?

Chu Tử Thư đem số lượng bạc kiểm tra qua: "Không phải nói kẻ hèn ngươi một ngàn vạn lượng? Hơn nữa một rương ngân phiếu này...... Cũng không đủ một ngàn vạn lượng?"

Độc Bồ Tát: Ôi trời, Thiên Song quý chủ còn tính toán chi li?

"...... Không thiếu mấy văn tiền, chỉ có 300 vạn lượng thôi. Tiếu La Hán đang trên đường đến, mấy ngày nữa sẽ mang tới cho ngươi."

Chu Tử Thư: "Được thôi!"

Độc Bồ Tát: "Có thể cho ta gặp Hạt Vương chứ?"

Chu Tử Thư: "Không ai cản ngươi không cho ngươi vào a?"

Độc Bồ Tát lắc mông vào Quỷ Cốc, vừa đi một bên, trong lòng còn không quên đem ác quỷ đầu lĩnh và chủ nhân Thiên Song hai cái ma tinh này lăn qua lộn lại mắng liên hồi.

Cố Tương vớt mấy thỏi bạc trắng lóa, đôi mắt lấp lánh ánh tiền: "Thật nhiều bạc nga...... Ca, Tử Thư ca, lần này Quỷ Cốc chúng ta phát tài."

Ôn Khách Hành khen: "Đúng rồi, cũng phải nhờ công A Nhứ, đầu óc nhanh nhạy, bằng không chúng ta làm gì được chút tiền này mà còn mất của vô lý."

Cố Tương tán đồng gật gật đầu: "Ân...... Ca ngươi nói chuẩn, ta cũng cảm thấy vẫn là Tử Thư ca nghĩ xa, không giống ta. Ta không có đầu óc như hắn, nhiều tiền như vậy, ca...... Chúng ta về sau mỗi ngày đều có thể mặc vàng đeo bạc, xuất cốc cũng có thể mua mua mua......"

"Tương Nhi, dọn một rương bạc cầm đi làm tiền tiêu vặt, cho ngươi mua mua mua, A Nhứ......" Ngươi lắc đầu cái gì?

"Có phải ta cho nhiều quá hay không, nếu không thì bớt chút...... Cho nàng nửa rương?"

Chu Tử Thư hơi hơi trừng mắt nhìn mắt: "Ngươi tính kiểu gì thế? Ta cảm thấy ngươi đưa quá ít. Tương Nhi đã thành thân, đồ gia dụng trong nhà cái nào không cần tiền? Tương Nhi, dọn mấy rương bạc mang đến chỗ ngươi...... Muốn chi tiêu thế nào cũng được."

Cố Tương quay đầu lại tươi cười, gương mặt tỏ vẻ ta đây là một đại gia: "Vẫn là Tử Thư ca hào phóng, nhưng mà ta cũng không cần nhiều như vậy, một rương bạc đủ ta xài rồi."

"Tiểu nha đầu, A Nhứ nói cho ngươi thì lấy nhiều một chút, dù sao cũng là bạc từ trên trời rơi xuống, đi mua thêm xiêm ý trang sức xinh đẹp, mỗi ngày một bộ."

"A Nhứ, ngươi xem, miếng ngọc để đồ không gian này...... dùng rất tiện nha." Ôn Khách Hành cúi đầu nhìn ngọc bội màu trắng treo bên hông, càng xem càng vừa lòng. A Nhứ liếc mắt một cái liền nhìn trúng khối ngọc bội này, nói là thực phù hợp khí chất của hắn.

"Rất hợp ý ta ...... Quả nhiên, A Nhứ chọn, hoàn mỹ!"

"Không sai biệt lắm với khí chất của ngươi, không cần phải nịnh...... Sư phụ còn chờ chúng ta trở về đấy!"

Ôn Khách Hành gật đầu đuổi kịp, ba người cười trở về Quỷ Cốc.

[Hết chương 24]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro