Chương 25: Đương gia làm chủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba người vừa đến tiểu viện, thì nghe thấy cách vách có tiếng the thé của nữ nhân.

"...... Độc Bồ Tát?" Cố Tương chống cằm, nàng ta nhìn thấy cái gì, mà kêu thất thanh như vậy.

Độc Bồ Tát quả thực không thể tin được vào hai mắt mình, mới mấy ngày không thấy, Hạt Vương của bọn họ thế nhưng đã lưu lạc đến nông nỗi này.

"Hạt Vương, Quỷ Cốc quả thực khinh người quá đáng......"

"Bọn họ khi dễ ngươi? Có phải hay không lúc ngươi vào cốc có người khi dễ ngươi?" Độc Bồ Tát cất tiếng mềm nhẹ hỏi han.

"Không có người khi dễ ta......" Nhìn Hạt Vương bên ngoài mặc một thân hoa hòe, buộc trước ngực một chiếc tạp dề sặc sỡ, Độc Bồ Tát lúc này chỉ cảm thấy mắt đau.

"Hạt Vương, Triệu Kính kia đáng giá để ngươi đánh đổi như vậy sao? Ngươi chính là Hạt Vương......" Trước nay đều là khiến người khác nghe tiếng sợ vỡ mật, chỉ vì Triệu Kính tiểu nhân kia  mà phải ở chỗ này ép mình phục vụ bọn chúng?

Hạt Vương hỏi: "Nghĩa phụ hắn...... Có khỏe không?"

Độc Bồ Tát đáp: "Hạt Vương, từ bỏ Triệu Kính đi, chúng ta về Giang Nam?"

Cắn răng, lại nói tiếp: "Hắn...... rất tốt!"

Hạt Vương lúc này mới gật đầu, liếc mắt cầm thìa đưa cho nàng: "Ta mới vừa nấu xong trà sữa caramel, nếm thử?"

Độc Bồ Tát: "...... Hạt Vương?" Sau đó ngốc ngốc, tay cứng đờ tiếp nhận.

"Ta còn phải đưa một ly tới cho nàng ta."

Đãi Độc Bồ Tát lấy lại tinh thần, trước mắt sớm không còn bóng dáng Hạt Vương, nàng muốn đặt cái ly  xuống, nhưng lại nghĩ đây là Hạt Vương làm, thì không bỏ được.

Nhấp một ngụm, phút chốc ánh mắt sáng lên, không nghĩ tới Hạt Vương còn nấu ăn giỏi như thế?

Thượng Quan Ngọc Nhi từ trong phòng đi ra: "Nha ~ ta tưởng là ai tới, thì ra là ngươi a?"

Độc Bồ Tát nghiến răng nghiến lợi: "Hỉ Tang quỷ, ngươi đối đãi với Hạt Vương như vậy, không cảm thấy thật quá đáng sao?"

"Không cảm thấy a!" Thượng Quan Ngọc Nhi tự mình cảm nhận: "Trà sữa còn nữa không? Cho Tương Nhi một ly nữa...... Lần này làm không tồi, ta biết ngươi có thể học được mà."

Độc Bồ Tát nhìn Hạt Vương bộ dáng 'ngoan ngoãn nghe lời', thiếu chút nữa phát hỏa: "Hỉ Tang quỷ, ngươi ngươi, ngươi...... Thật quá đáng."

"Người, ngươi cũng thấy rồi, có thể...... Đi rồi." Thượng Quan Ngọc Nhi chỉ vào bên ngoài, không khách khí đuổi người.

Độc Bồ Tát hung tợn trừng mắt nhìn nàng, xoay người đi ra. Nói cái gì thì cũng không thể để Hạt Vương tiếp tục ở Quỷ Cốc nữa.

"Tử Sát cô nương, trà sữa caramel ...... Nàng, bảo ta đưa lại đây."

Độc Bồ Tát đi theo sau: Thật muốn đấm chết Triệu Kính vương bát đản kia.

Khó có thể tin được, không nghĩ tới một ngày nàng có thể uống trà sữa đích thân Hạt Vương làm, nói ra thì ai tin a?

Cố Tương uống một ngụm, trà sữa trong tay hương vị có điểm ngoài dự đoán, uống rất ngon. Nàng không khỏi ngẩng đầu nhìn nhìn, sau đó lại nghiêng đầu nhìn nhìn một người khác đang ngồi trong đình bát giác.

"Ta cảm thấy Hạt Vương hiện tại rất giống ca của ta."

"Tiểu nha đầu, sao lại nghĩ vậy?" Hỏi chuyện chính là Cảnh Bắc Uyên.

Cố Tương che môi: "Về sau đều phải ...... là người lo liệu việc nhà."

Cảnh Bắc Uyên cười lắc đầu, chế nhạo nói: "Ngươi tiểu nha đầu này, vậy vị kia nhà ngươi không phải a?"

"Thất gia, ngươi cũng đừng trêu ghẹo ta, vị kia nhà ngươi không phải cũng giống nhau sao? Bọn họ gần đây có phải thương lượng gì với nhau nga?"

Mấy hôm nay, Ca, Tào đại ca còn có Đại Vu rủ nhau làm gì đó, nga...... Còn sót Độc Hạt nữa, mấy người này gần như cả ngày đều ngâm mình ở trong phòng bếp.

Nghĩ đến Vu Khê, Cảnh Bắc Uyên liền cười...... Xác nhận.

Đã nhiều ngày vẫn luôn đi theo Ninh tiền bối, nói là muốn học thêm mỹ thực đặc sắc.

"Hạt Vương, cái này làm như thế nào? Có khó không?" Nếu không khó, nàng có thể học làm một chút, thật sự trà sữa uống khá ngon.

"Tử Sát cô nương có thể thử làm." Độc Hạt đề nghị.

"Nga, tốt...... Ai? Ngươi như thế nào còn ở đây?" cho nàng gặp Hạt Vương rồi, vì sao còn chưa đi?

Dám coi nàng như người trong suốt?

Độc Bồ Tát: "Ta vì sao không được ở nơi này? Hắn ở đâu ta ở đấy."

Cố Tương: "Nơi này là Quỷ Cốc, đương nhiên không chào đón ngươi! Người đã cho ngươi thấy, có thể đi rồi."

Độc Bồ Tát tức khí chỉ trỏ, nàng chả thèm hiếm lạ cái Quỷ Cốc này: "Hạt Vương, quên Triệu Kính đi, chúng ta về Giang Nam."

Hạt Vương: "Chiếu cố tốt nghĩa phụ, chuyện khác ngươi không cần phải xen vào."

Độc Bồ Tát khuôn mặt xinh đẹp dụ hoặc hơi hơi vặn vẹo, vừa rồi trong nháy mắt nàng muốn đem đầu Hạt Vương vặt xuống, xem bên trong rốt cuộc chứa cái gì?

Ngoại trừ nghĩa phụ cũng chỉ nghĩa phụ, mẹ nó...... Triệu Kính cẩu nam nhân rốt cuộc đã rót cho Hạt Vương của bọn hắn mấy chén canh Mê Hồn?

Cuối cùng vẫn không có thể khuyên được Hạt Vương, Độc Bồ Tát lúc rời đi sắc mặt âm trầm...... Triệu Kính.

Lão nương khuyên không được Hạt Vương, chẳng lẽ còn không động được đến ngươi?

Trương Thành Lĩnh cùng Tào Úy Ninh bưng cái đĩa một trước một sau từ trong phòng bếp đi ra.

"Sư phụ sư thúc, trước nghỉ một chút rồi lại viết...... trà chiều của chúng ta đây."

Vừa nghe có ăn, bút lông trong tay Ôn Khách Hành liền buông xuống: "Vừa vặn viết xong, A Nhứ xong chưa?"

"Còn hai chữ nữa...... Được rồi." Chu Tử Thư nói rồi cũng đặt bút lông lên giá, nghiêng người nhìn xuống giấy Tuyên Thành mở ra trước mặt lão Ôn, giấy trắng mực đen chữ chi chít: "Tốc độ không chậm."

"Đương nhiên, A Nhứ huynh cũng không nhìn xem ta là ai nha!" Viết chính tả xong rồi, rốt cuộc có thể nghỉ một lát.

"Nghỉ thôi...... tới dùng bữa."

"Ca, mệt sao? Ta xoa bóp vai cho ngươi nhé?"

"Tương Nhi, ngươi bây giờ đã có tướng công rồi, phúc khí này vẫn nên để lại cho tướng công ngươi." Ôn Khách Hành chỉ Tào Úy Ninh: "A Nhứ, huynh có mệt hay không? Để ta xoa bóp vai cho huynh, ta làm tốt lắm đó!"

Chu Tử Thư vỗ vỗ bả vai: "Vừa lúc, ta cảm thấy chỗ này cứng đờ cả rồi."

"A Nhứ, huynh vậy mà cũng không khách khí với ta chút nào...... lực đạo như này được chưa?"

"Vừa vặn, tay nghề không tồi...... Thưởng cho đệ một miếng." Chu Tử Thư nhấc tay quay đầu lại đưa tới miệng lão Ôn một miếng điểm tâm.

Ôn Khách Hành chắp tay thi lễ nói: "Đa tạ Chu tướng công thưởng."

" Hai người các ngươi có thể dừng mấy trò tình thú buồn nôn lại được hay không, chú ý một chút, bên này còn một lão nhân gia đang ngồi." Diệp Bạch Y nuốt xuống một cái bánh, tiếp tục nói: "Nhìn xem, bọn họ có giống các ngươi đâu......" Lời còn lại trực tiếp mắc nghẹn trong bụng.

Cố Tương và Tào Úy Ninh ngươi một ngụm ta một ngụm, hai vợ chồng son ngọt ngào đường mật, trong mắt chỉ có lẫn nhau.

Cảnh Bắc Uyên và Đại Vu một đôi này cũng không kém, ngươi cho ta một khối điểm tâm, ta trả lại cho ngươi hai khối điểm tâm, ngọt ngọt ngào ngào.

Diệp Bạch Y:......

Trường Thanh ngày đầu tiên đầu thai, nhớ hắn.

"Diệp tiền bối, ngài không ăn sao?" Đồ ăn ngon, không nhanh là hết.

Diệp Bạch Y bật cười: "Tiểu tử ngốc, ngươi nghĩ có khả năng ấy hả?" Duỗi tay liền bưng hai cái cái đĩa đặt luôn trước mặt.

Trương Thành Lĩnh chạy nhanh nói: "Diệp tiền bối, ta chỉ hỏi một câu, phần cho ta một chút."

"Lão Ôn, ngươi đang ngẩn người cái gì đấy??" Chu Tử Thư duỗi tay vẫy vẫy.

"A...... A Nhứ a! Ta suy nghĩ, chúng ta có cần dọn đến chỗ này của sư phụ không, vừa hay bên phải còn có một tiểu viện không người ở." Ôn Khách Hành chỉ vào gian tiểu viện bên cạnh.

"Có thể a!" Chu Tử Thư gật đầu: "Chuyển đến gần, như vậy sư phụ có chuyện gì, kêu một tiếng ngươi có thể lập tức đi báo danh, khá tốt!"

Ôn Khách Hành kéo ghế dựa ngồi lại gần: "Ừ, A Nhứ, huynh nói rất đúng, có việc đệ tử làm thay. Hay là...... Thành Lĩnh, sư công đâu? Sao lại không thấy đâu rồi?"

Trương Thành Lĩnh trả lời, "Ninh tiền bối tới chỗ Kim tiền bối đưa canh."

Chu Tử Thư nhắc nhở: "Thành Lĩnh, không thể lại kêu tiền bối, về sau phải gọi sư tổ, biết không?"

"Vâng, ta đã biết, sư phụ."

"Lão quái vật, ngươi ăn ít thôi." Còn mỗi vài miếng, một cái cái đĩa đã hết sạch rồi.

"Đều nói có tình nhân bên cạnh thì uống nước cũng no. Các ngươi tiếp tục nói chuyện đi? Ta ăn là được...... Tiểu tử ngốc, ngươi cũng ăn nhiều một chút." Diệp Bạch Y lại bưng mâm điểm tâm đến, sau đó còn chia cho Trương Thành Lĩnh hai khối.

Ôn Chu, Vu Cảnh, Tào Cố - ba đôi có tình nhân uống nước cũng no: Nói như vậy không sai, nhưng sao cảm giác không đúng chỗ nào ấy?

[Hết chương 25]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro