Chươg 11. Đền thờ Chúa Thánh linh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ĐỀN THỜ CỦA CHÚA THÁNH LINH

1. Vị thượng khác và đức lang quân.

Đức Hồng Y Manning viết, "Nếu có một điều gì, một điều buộc chúng ta phải quỳ xuống gập đầu trong cát bụi, chính là suốt ngày chúng ta sống như thể không có Chúa Thánh Linh. Chúng ta như giáo hữu thánh Êphêsô. Lúc vị tông đồ hỏi xem nhận đạo chưa, thì họ thưa lại: "Chúng tôi chưa hề nghe nói tới có Chúa Thánh Linh".

Người ta chỉ nghĩ tới Đức Chúa Cha. Tới Đức Chúa con. Còn Chúa Thánh Linh một "vị bị bỏ quên lừng danh". Vì thế, chúng ta sẽ dành đặc biệt chương này nói về Ngài.

Khi chịu phép Thánh Tẩy, vị thừa lệnh của Thiên Chúa đã nói: "Cút đi, tên thần dơ bẩn", và để chỗ cho Chúa Thánh Linh". Chúa Thánh Linh cư trú trong tâm hồn người sống trong ơn Thánh. Ngài ở lại bao lâu người ta không lấy tội trọng xô đuổi Ngài. "Anh em lại không biết. Lời Kinh Thánh anh em là đền thờ của Thiên Chúa, và Chúa Thánh Linh ngự trong anh em sao" (1 Co 3:16).

"Thân mình anh em là đền thờ của Chúa Thánh Linh" (1 Co 6:19). Vì thế Giáo hội trong ngày Lễ Hiện xuống, mới nói: "Dulcis hospes animae". Ôi vị khách dịu dàng của linh hồn, vì Chúa Thánh Linh hân hoan sống trong tâm hồn người công chính.

Ngài ở trong đó như thế nào? Vì là Thiên Chúa, Ngài ở mọi nơi theo yếu tính quyền năng và sự thấu suốt của Ngài. Chúa Thánh Linh cũng dùng lối hiện dịên trong chúng và cần thiết này để ở lại trong tầm hồn người công chính nhờ một sự hiện dịên đặt biệt, sự hiện diện của mối tình thân hữu. Các Thánh Giáo phụ quả quyết sự liên kết giữa Chúa Thánh Linh với linh hồn sống trong tình trạng ơn thánh hóa khắng khít mật thiết đến nỗi nó tạo nên một cuộc hôn phối thiêng liêng thật sự. Có người gọi linh hồn công chính là Spirita Sancta: Nữ Thánh Linh, không phải chỉ nguyên là vị Thượng khác, Ngài còn là Đức Lang Quân.

Nói thế tức là có ý bảo chỉ có Chúa Thánh Linh ở trong tâm hồn người công chính, còn gạt Chúa Cha và Chúa con ra ngoài? Không, phải thế. Cả Ba Ngôi Thiên Chúa cũng là một việc chung của cả Ba Ngôi. Thế tại sao lại phải nói tới sự hiện diện của Chúa Thánh Linh trong tâm hồn người công chính? Vì cự ngụ này là một công tác tình yêu. Chúa Thánh Linh là mối tình yêu giữa Chúa Cha và Chúa Con, các công tác tình yêu đều đặc biệt gán chỉ cho Ngài, nhưng vẫn có tín cách chung cho cả Ba Ngôi.

Thánh nữ Anê de Folignô, một hôm đi hành hương viếng mộ thánh Phanxicô khó khăn. Bỗng Thánh nữ nghe có tiếng nói "con còn chạy tới cầu cứu đầy tớ Phanxicô của Cha, nhưng Cha sẽ cho con biết một sự nương dựa khác. Cha là Chúa Thánh Linh đã đến ở trong con, và Cha muốn cho con một niềm vui mà con chưa được nếm. Cha ở trong con, đồng hành với con; Cha sẽ nói chuyện với con mọi lúc, và nếu con yêu mến Cha, nghĩa là con sống trong tình trạng trong sạch lành thánh Cha sẽ không bao giờ bỏ con. Ôi người yêu của Cha, Cha yêu con, Cha đến lập cư trong con; Cha nghỉ ngơi trong con. Phần con, con hãy ngụ trong Cha và hãy tìm an nghỉ trong Cha". Chị Thánh Anê, so sánh tội mình với những hồng ơn của Ngài, chị do dự và tưởng đó chỉ là "một cú đấm của ảo mộng". "Nếu quả thật có phải là Chúa Thánh Linh thì Chúa không thể nói với con những điều đó: vì những điều này đã không thực hiện cho con. Mà nếu đúng Chúa, thì niềm vui cho con tràn đầy, lớn quá sao con vác nổi, nếu không chết mất".

Và Chúa Thánh Linh đáp lại:

"Cha không phải là chủ các ơn huệ của Cha sao? Cha cho con niềm vui cha muốn, không hơn không kém".

Sau này Anê thuật lại: "Tôi không thể diễn tả lại nỗi niễm vui tôi cảm, nhất là khi Ngài bảo tôi: Cha là Chúa Thánh Linh sống trong lòng con".

Điều Chúa Thánh Linh mạc khải đặc biệt cho Thánh Anê cũng là tín điều Giáo Hội dạy các con cái. Chúa Thánh Linh, cùng với Chúa Cha và Chúa Con, thực sự ở trong tâm hồn người công chính.

2. Bạn đừng làm Chúa Thánh Linh phải phiền muộn (Eph 4:30).

Nhiều người coi việc sùng kính Chúa Thán Linh như việc tùy tòng, tự do. Nghe Thiên hạ nói tới việc hiện ra, tới một tượng làm phép lạ, tới một thần thông quỉ thuật giúp cho được kiện, chữa lành bệnh tật phần xác, xoa dịu những khổ nạn thời thế, là họ nhao nhao tuôn đến. Họ quên rằng các Thánh làm phép lạ là nhờ quyền phép Chúa Thánh Linh. Hình như họ cũng quên Chúa Thánh Linh ở trong tâm hồn những người lành thánh. Việc tôn sùng ngôi Ba Thiên Chúa là việc thiết yếu và bắt buộc. Việc tôn kính này hệ tại đâu

Tiên vàn, không được có tội trọng: "Đừng có dập tắt Thánh Linh" (1 Thes 5:19) bằng tội trọng.

Không được có tội nhẹ: "Đừng làm Chúa Thánh Linh buồn phiền" (Eph 4:30) Nhất là hãy tránh tình trạng nguội lạnh hững hờ, cái tập quán phạm tội nhẹ cố ý.

Lòng nguội lạnh đưa lại những hậu quả nào?

1) Lòng nguội lạnh xúc phạm tới Thiên Chúa Đấng vô cùng hoàn thiện. Tội nhẹ cũng như tội trọng, chống nghịch Ba Ngôi Thiên Chúa. Nó là điều xấu xa đối với Thiên Chúa. Vì thế phải thế này.

Nếu với một tội nhẹ thôi, thí dụ phạm một tội nói dối nhẹ thôi, mà bạn có thể chữa lành mọi tật bệnh, tránh được mọi chiến tranh, giải phóng được linh hồn nơi luyện ngục. Cứu được mọi quỷ ma và những người bị luận phạt trong hỏa ngục, bạn ơi, đừng có phạm. Tại sao đừng? Vì tất cả những thứ bệnh tật, chiến tranh, luyện tội, hỏa ngục đều là xấu xa đối với con người, tạo vật. Còn tội, dầu là nhẹ, là sự xấu xa đối với Thiên Chúa Đấng Tạo hóa.

2) Sự nguội lạnh làm suy nhược đời sống ơn sủng trong chúng ta và lạnh héo tình yêu đối với Thiên Chúa. Một linh hồn phạm tội nhẹ không mất ơn thánh hóa. Vẫn còn tình nghĩa với Thiên Chúa. Phải. Nhưng tinh thần hữu này bị suy giảm tỷ lệ với những biếng trễ, uể oải của tâm hồn. Người bạn trung thành tới thăm bạn hằng ngày, nhưng với đầy dẫy tính hay thay đổi, cục mịch quê mùa, thiếu tế nhị lịch sự với bạn. Hỏi tình bạn đối với họ có nồng thắm lắm không? Vậy "Bạn đừng có làm Chúa Thánh Linh phải phiền muộn".

3) Lòng nguội lạnh dẫn lối tới phạm tội trọng. "Ai biếng trễ những điều nhỏ bé, dần dà sẽ sa ngã" (Eccl 19:1). Dần dần, vì "Không ai ngã một cú rốt tận đáy tật xấu", lời thánh Bênađô. Một viên ngói long khỏi mái. Bạn bảo: Chả thấm gì. Rồi một buổi mai, khi trời nổi cơn giông tố long luôn mái nhà. Hình ảnh của sự nguội lạnh trễ nải. Ăn cắp mười tấc vải có là bao. Ăn cắp nữa: một con số kếch sù: Một trọng tội. Những ý nghĩ xấu xuất hiện trong tâm trí: lúc đầu còn kề cà không chịu tống cổ ngay chúng đi, lại còn

dỡn với chước cám dỗ: tội nhẹ. Cứ cái điệu đó, một ngày không xa, cơn cám dỗ trở nên mãnh liệt, bạn ưng theo: một tội trọng rồi. Tư tưởng đưa tới hành động: bạn sa ngã một cách nhục nhã. Lúc ban đầu, ma quỉ tròng linh hồn bạn bằng sợi tóc, rồi bằng một sợi dây, sau cùng với cả một dây cáp to lớn.

Thiên Chúa đã cho thánh nữ Têrêxa, một người không bao giờ phạm một tội trọng nào, thấy chỗ đã dành cho bà trong hỏa ngục, nếu bà không chối từ một vài sự giả trá có thể lôi dẫn bà tới phạm trọng tội được. Thị kiến này gây một ảnh hưởng dứt khoát trên đời. Một số những người kéo lê cuộc đời ươn hèn nguội lạnh, họ không thể nhìn thấy số phận tương lai chờ đợi họ sao?

4) Sự nguội lạnh che mắt tâm hồn và cản trở rất lớn cho việc trở lại.

"Ôi thôi, lời Chúa Thánh Linh, ngươi chẳng lạnh cũng chẳng nóng! Nhưng vì ngươi hâm hâm dở dở, nên Ta sắp mửa ngươi ra khỏi miệng Ta" (Ap 3:14). Ghê quá. Vậy hóa ra lạnh còn hơn hâm hâm dở dở! Phải, theo một nghĩa nào đó, có lẽ thế còn hơn. Bị lương tâm dầy vò cắn rứt, con người lạnh nhạt có thể dở dở lại lâm vào tình trạng ngủ say. Say ngủ trên đống tội mình, không cố gắng ly thoát, cũng không còn thèm nghĩ tới. Nuôi trong mình một hảo ý, họ vô lo, no say với những bận rộn phàm tục và những ước muốn hão huyền. Vì thế mà việc chữa chạy có phần bi quan, thất vọng. Lời thánh Bênađô: "Cải thiện một tội nhân còn dễ hơn người nguội lạnh".

Bạn hãy năng tự nhủ mình: "Nếu những người bị luận phạtvà các linh hồn nơi luyện tội có thể sống lại cuộc sống tại thế, chắc chắn họ sẽ không bỏ qua một dịp nào để sống hăng say sốt sắng "Thôi, bạn đừng làm Chúa Thánh Linh buồn phiền nữa".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro