Giới thiệu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...

Song Luân nắm chặt lấy bàn tay của Atus, tim như sắp vỡ tan thành từng mảnh, đôi mắt đỏ hoe, cất giọng nghẹn ngào:

"Tú, chúng ta đã đi xa đến vậy rồi, em thật sự muốn dừng lại sao?"

Atus gương mặt không cảm xúc, chân mày thanh tú khẽ cau lại, anh gạt tay Song Luân ra, trả lời lại bằng giọng nhàn nhạt, không nhanh không chậm:

"Anh Sinh, anh đừng như vậy, em là người có gia đình rồi. Mấy ngày qua anh cứ coi như là... nằm mơ đi!"

"Nhưng mà-..."

"Đừng để sau này đến nhìn mặt nhau còn nhìn không được."

...

Trong căn phòng tối, có một chàng trai nằm cuộn tròn ở một góc nhỏ, thân thể run rẩy, cứ ôm chặt lấy ngực trái mà khóc nấc lên.

"Anh Sinh... là em hèn nhát, là em nhu nhược..."

"Anh Sinh, em không muốn dừng lại, em không muốn mất anh..."

"Anh Sinh, em xin lỗi, nhưng em thật sự không biết phải đối mặt với sự thật tàn nhẫn này như thế nào..."

"Anh Sinh, thứ lỗi cho em..."

...

Song Luân lại một lần nữa nắm đôi tay của Atus, nhưng lần này đôi tay đó nhợt nhạt đến lạ kỳ, không còn hồng hào tràn đầy sức sống như xưa, chính giữa mu bàn tay còn gắn cả kim truyền nước.

"Tú, em mau dậy đi, anh đây rồi."

"Bùi Anh Tú, em định bỏ anh lại một mình thật sao?"

"Tú ơi, anh hứa sẽ không buông tay em nữa đâu, em đừng giận anh nữa, dậy nhìn anh đi, có được không?"

...

Hứa hẹn đây là bộ truyện ngược thấu tâm can. Liệu họ có vượt qua được sự trái ngang của số phận, sự dằn vặt về lương tâm, cảm xúc hay không? Tất cả sẽ từ từ được tiết lộ trong quãng thời gian sắp tới.

──

Nhá sơ plot vậy thôi. Cảm ơn vì đã dành thời gian đọc đến đây nhé ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro