nãi bao || tỉnh mộng (hạ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

nãi bao || tỉnh mộng (hạ)


tác giả: 风初

nguồn: https://ehahahaya.lofter.com/post/30e23eb6_1cd0f15e4

_________________________________


lại một mùa đông nữa, giáng sinh lại đến. sau buổi công diễn liên hợp giáng sinh của hai team sn kết thúc, các thành viên trở lại trung tâm. nhưng có người phát hiện có điều gì đó không ổn, có không ít thành viên ân thỏ không ngồi lên xe trở về trung tâm, mà xách vali tự mình bắt taxi rời đi.

người hâm mộ đều cho rằng ân thỏ muốn thừa dịp này đi ra ngoài làm một chuyến team-building. nhưng chạy đến túi phòng của các thành viên để hỏi, tất cả mọi người nói không phải, là đi đến đám cưới của một người bạn, làm phù dâu/rể.

rất nhiều thành viên của ân thỏ đi dự đám cưới của một người bạn, tám phần là tới cùng một đám cưới.


là của ai? chỉ trong thời gian ngắn đã trở thành một chủ đề bàn tán sôi nổi trong sông. với sự phát triển của xã hội, đi kèm với sự hợp pháp của hôn nhân đồng tính.

cho nên có không ít suy đoán hỏi đây có phải là hôn lễ cp của ân thỏ trước đây hay không, nhưng cũng rất nhiều người cảm thấy đây chỉ là một hôn lễ bình thường. cũng một bên tiếc hận, lúc trước là thiếu nữ thần tượng, cuối cùng vẫn là gả cho người khác, cũng chỉ có thể chúc phúc nàng sau này vui vẻ.




vài ngày sau giáng sinh, lưu khiết, người đã không phát bất cứ vlog nào, đăng một video. đó là quá trình cậu đi dự đám cưới với tư cách là một phù rể.

"xin chào tất cả mọi người, mình là lưu khiết! hiện tại mình đang trên xe để tới đám cưới, với tư cách là một phù rể. thời tiết hôm nay là rất đẹp, trời xanh mây trắng!"

"phù rể? khiết khiết cậu không nói sai chứ?"

"mọi người thắc mắc về việc mình là phù rể chứ không phải phù dâu sao? người sẽ kết hôn hôm nay bắt mình nói như thế đó, còn muốn mình quay video cho nàng, bởi vậy mình bắt đầu quay đây!"

lưu khiết của thường ngày không thích nói chuyện, không biết vì sao hôm nay lại nói nhiều vô cùng, nhưng vẫn thủy chung không tiết lộ nhân vật chính của hôn lễ.


"khiết khiết!" một thanh âm phi thường quen thuộc truyền tới, sau đó một mái tóc đỏ tiến vào khung hình.

"chào buổi sáng mọi người!" trương tiếu doanh cười đưa tay chào. mà lưu khiết không nhìn ống kính, ngược lại vẫn nhìn trương tiếu doanh.


một đám người đi phía sau. thế rồi, một cái đầu cường thế xuất hiện trước màn hình, "hey! chào mọi người!" trần thiến nam vẫn là dáng vẻ thiếu nợ giống như lúc trước, bị trương tiếu doanh đẩy ra khỏi ống kính, hai người đánh nhau.

mọi người xem video dường như đều nhớ về ân thỏ trước kia, một đám người ầm ầm ĩ ĩ đánh nhau, đã trôi qua lâu như vậy rồi, quan hệ của các nàng vẫn luôn tốt như thế.

sau đó, trong ống kính xuất hiện một loạt các thành viên ân thỏ, là hiện tại, là trước kia, còn có một số đồng đội khác, đều là du đường của ngày trước.




lưu khiết bắt đầu trang điểm và thay quần áo. bởi vì hôm nay là phù rể, cho nên cậu mặc một bộ âu phục màu trắng, lại phối hợp với khuôn mặt này, quả thực là dáng vẻ bạch mã hoàng tử khiến tiểu cô nương nhìn mà đỏ mặt.

trương tiếu doanh luôn đùa giỡn trêu chọc cậu, khiến sắc đỏ trên mặt lưu khiết chưa từng lặn đi, vẫn luôn có chút ửng hồng.

"ôi, là tiểu công tử nhà ai đây nhỉ! đẹp trai quá!"

lưu khiết đặt điện thoại lên bàn đối diện với mình, để chuyên gia trang điểm tiểu tỷ tỷ makeup cho cậu. đột nhiên có người hô lên, "lão lưu, điện thoại của em đâu?" "trong túi của chị, khi nãy em để trên bàn, chị sợ em quên lấy."

tuy rằng là hét lớn, nhưng cảm giác người ở cách tương đối xa, thanh âm cũng rất không rõ ràng, chỉ có thể nghe được vài từ.




"vừa rồi là tiểu bao đang gọi lão lưu sao, vừa rồi khiết khiết không chụp được ảnh hai người, các nàng cũng tới sao?"

"cảm giác rất giống như hai người bọn họ, rốt cuộc là ai kết hôn chứ, một phen chờ mong a!"

màn đạn sắp không thể chờ đợi được nữa, nhưng lưu khiết vẫn đang nhìn đông nhìn tây, một chữ cũng không nói là ai.




đám cưới bắt đầu, lưu khiết đi làm phù rể, sau đó đặt điện thoại xuống, úp lên bàn.

tất cả mọi người đều ngỡ ngàng, làm thế nào phần tuyệt vời nhất lại không cho xem chứ!


"khiết khiết, cậu mau trở về đi! mình muốn xem đó là ai! "

"xin hỏi có phải là trả tiền để xem không? trả tiền ở đâu? ôi mẹ ơi, gấp chết tôi rồi!"


video hoàn toàn tối, nhưng vẫn còn một chút âm thanh. đám cưới bắt đầu, hiện trường trở nên yên tĩnh, chỉ để lại âm thanh của nhạc hôn lễ.

tiếng bước chân từ xa đến gần truyền tới, "con phải đối xử tốt với nàng a!" nghe giọng nói là người cha giao phó con gái cho người kia.

"con sẽ!" một giọng nữ vừa lạnh lùng vừa kiên định truyền vào trong điện thoại.


"đây là hôn lễ của hai nữ sinh a!"

"hả? cp của tôi trở thành thật rồi?"

"các cậu mau ngẫm lại ân thỏ trước kia cp nào là thật nhất! là cảm giác hai người chắc chắn phải là thật!"

"các cậu có cảm thấy thanh âm này rất quen thuộc hay không! giống như của lão lưu vậy! "

"lầu trên nói đúng! thực sự rất giống! không phải là đám cưới của nãi bao đấy chứ! "

"mẹ ơi, đám cưới của nãi bao! cp tôi chèo trở thành thật rồi?"

đạn mạc đột nhiên tràn ngập màn hình.




sau đó người chủ trì bắt đầu đọc một đoạn trường văn, đọc xong một lần. "tôi nguyện ý!"

sau đó, người chủ trì bắt đầu đọc lần thứ hai, nhưng vẫn chưa đọc được vài câu. "nói nhiều như thế làm gì, tôi nguyện ý! cả đời này đều nguyện ý!"

cảm giác người kia rất vội, không thể chờ đợi, ngay lập tức trả lời. sau đó là tiếng reo hò và cổ vũ. nhưng bởi vì là màn hình đen, mọi người cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng phỏng chừng chính là hôn rồi.


"các huynh đệ, các cậu có cảm thấy thanh âm của người còn lại rất giống tiểu bao không?"

"tôi cũng cảm thấy vậy!"

"không thể nào, nãi bao là thật sao!"




một lát sau, lưu khiết lại cầm điện thoại lên.

"xin lỗi, mình đã kết hôn... à không! mình vừa chứng kiến người khác kết hôn!" lưu khiết có chút chột dạ liếc mắt sang bên cạnh, nhưng mọi người phía sau màn hình cũng không biết cậu đang nhìn ai.

sau phần này là đến giờ ăn cơm. lưu khiết xoay bàn tròn, trưng bày từng món ăn một, là người bên cạnh giúp cậu xoay. sau đó lưu khiết chụp một bàn người, đều là thành viên khi nãy đánh nhau ầm ĩ.

thế nhưng có người liền phát hiện điểm không đúng. vừa rồi không phải là nghe thấy thanh âm của nãi bao sao, tại sao lại không phát hiện hai người ở đây, hơn nữa trên bàn cũng không thiếu vị trí.


"nãi bao không ở đó sao? người đâu?"

liền có người trêu ghẹo, "đừng cue, nãi bao còn đang mời rượu! "

phía sau đều là một tràng "ha ha" thật dài.

bất quá người này chắc cũng không ngờ rằng, điều mình tùy tiện nói lại trở thành sự thật rồi.



lưu khiết mới ăn được một nửa, liền có người đến mời rượu, lại đem điện thoại di động đặt lên bàn.


"các huynh đệ, không nói nhiều! mình kính mọi người!"

"cảm ơn mọi người đã đến đám cưới của chúng mình hôm nay!"

sau đó là một giọng nói quen thuộc.

"lão lưu, ly nước trái cây kia của chị thì kính cái gì a!" không ngứa đòn thì không phải là trần thiến nam rồi.

"mài tránh sang một bên!"

tất cả mọi người đều cười lớn.

nhưng đạn mạc phát điên rồi.


"các huynh đệ! tôi không nghe nhầm đó chứ?"

"đúng vậy, cậu không có!"

"giao!"

"mẹ ơi, cp tôi chèo trở thành thật rồi!"

"lầu phía trên hẳn là tiên tri rồi, bái phục!"

"nãi bao kết hôn rồi, tôi vẫn còn độc thân! ôi trời!"


video đến đây liền không còn nữa, nhưng fans của nãi bao làm sao dừng lại cho được! siêu thoại của nãi bao nhất thời nổ tung, bìa siêu thoại đều biến thành ảnh cưới được photoshop năm đó.

nhưng một video không có người, chỉ có âm thanh, mọi người không thể hoàn toàn xác nhận. tìm kiếm một chút, nhưng ngoại trừ đoạn video này, không ai tiết lộ bất kỳ thông tin gì.

mọi người sắp điên rồi, nhưng vẫn không dám chạy đến túi phòng của các thành viên để hỏi. chỉ có thể điên cuồng viết đồng nhân văn, cắt video để thể hiện tâm trạng phấn khích của họ.




bất quá qua nửa ngày, trương hoài cẩn, một trong những fan đầu của nãi bao cũng đăng một video, bìa là một bó hoa. fans của nãi bao đều mong chờ cùng kích động nhấn vào.

giống như khiết khiết, ban đầu đều là một ít tự giới thiệu, sau đó trần thiến nam lại nhét đầu tiến vào, nhưng mới nhét nửa cái đầu đã bị người kéo đi. trương hoài cẩn híp mắt nhìn hai người sau điện thoại di động, lộ ra bộ dáng chèo cp năm đó.


"hoài cẩn lần này là chèo phải cp nào rồi?"

trương hoài cẩn cũng vừa đi vừa nói, nói một đống thứ, nhưng cũng không nói là ai kết hôn, màn đạn tỏ vẻ sốt ruột muốn chết. trương hoài cẩn hình như có năng lực dự đoán tương lai, đột nhiên lên tiếng, "người hôm nay kết hôn không cho mình nói nàng là ai, bởi vậy mình không thể nói, nhưng mình cảm thấy mọi người đoán được đó!" sau đó ý vị thâm trường nhìn ống kính.

quần áo chuẩn bị cho trương hoài cẩn là váy trắng, hay là loại xẻ sâu. sau khi cô nhìn thấy, vẻ mặt nghi hoặc.

"lúc trước mình xem qua quần áo của phù dâu, sau đó nói với cô ấy không cần xẻ sâu, sao đây vẫn là xẻ sâu, đùa à."

"có thể là muốn cậu tìm nửa còn lại trong đám cưới? quần áo như thế này quả thật rất tiện!"

trương hoài cẩn nhìn thấy, muốn mắng người rồi. ở hôn lễ là cẩu độc thân thì thôi, còn bị đoạt măng trong chính video của mình.




lại đến nơi bắt đầu hôn lễ, lúc này trương hoài cẩn không giống lưu khiết đem điện thoại úp trên bàn. mà là cố định điện thoại, đối diện với lối vào sân khấu, nơi cô dâu bước vào.

âm nhạc vang lên, hồ hiểu tuệ khoác tay cha của em đi vào, mặc một thân váy cưới trắng tinh, trên mặt mang theo nụ cười. không phải là loại vì ứng phó với tân khách mà giả cười, mà là chờ mong lại không dám cười quá lợi hại.

hồ hiểu tuệ chậm rãi tiếp cận ống kính, lại đi tới sau lưng ống kính, sau đó chính là thanh âm hồ baba phó thác cùng giọng nói thập phần quen thuộc kia "con sẽ!"

bởi vì lần này điện thoại di động không phải ở trên bàn, thanh âm thu càng rõ ràng, hồ hiểu tuệ cười một tiếng.

fans nhìn thấy thứ này, đều nín thở.


"...cô nguyện ý trở thành thê tử của lưu thù hiền không?"

"tôi nguyện ý!"

"..."

"nói nhiều như vậy làm gì, tôi nguyện ý! cả đời này đều nguyện ý!"


trong đoạn video khiết khiết, âm thanh vô cùng lộn xộn, tất cả mọi người đều không nghe rõ. nhưng trong video của hoài cẩn, mọi người nghe rõ ràng.

đám cưới này là của lưu thù hiền và hồ hiểu tuệ.

lưu thù hiền và hồ hiểu tuệ kết hôn rồi.



fans tại thời điểm này, giống như một khúc gỗ, không có hơi thở, cũng không có âm thanh.

"tôi vừa nghe thấy gì cơ?"

"hồ hiểu tuệ, lưu thù hiền?"

"cp của tôi là thật?"


qua một khoảng thời gian, trên thế giới này, xuất hiện rất nhiều cái đùi đỏ bừng, cùng một đám người kêu khóc om sòm.

nói xong câu đó, sân khấu lại tràn đầy tiếng hò reo. giây phút này fans của nãi bao mới có thể xác nhận, hai người bọn họ hôn nhau.

nhưng...


lại không thể nhìn thấy!


"hoài cẩn! cậu quay lại ngay! mình muốn xem!"

"hoài cẩn, nơi này của cậu cũng phải trả tiền sao? mình sẽ trả tiền! cậu mau cho mình xem!"




một lát sau, trương hoài cẩn cầm điện thoại lên, sau đó mọi người lại một lần nữa nhìn thấy các món ăn.

nãi bao tới mời rượu, trương hoài cẩn liền luống cuống tay chân điều chỉnh điện thoại, đặt đối diện với mình.

"chúc hai người trăm năm hòa hợp a!"

trương hoài cẩn cùng các nàng đụng chén, lộ ra một nụ cười mê hoặc.

"hoài cẩn, mình biết cậu rất đẹp! nhưng hãy để bọn mình nhìn thấy các nàng đi!"

màn đạn kêu rên.


đột nhiên, màn hình điện thoại tối đen. mọi người đều nghĩ rằng video đã kết thúc, định thoát ra ngoài, sau đó lại phát hiện thanh tiến độ có chút không đúng.

"ôi, dọa chết mình rồi, điện thoại thiếu chút nữa bị vỡ!"

trương hoài cẩn tay trượt làm rơi điện thoại xuống đất cho nên màn hình liền tối đen. trương hoài cẩn cầm điện thoại lên, thế giới lại khôi phục ánh sáng.

"đợi lát nữa các nàng ném hoa, mình nhất định phải cướp được, chứng minh trương hoài cẩn mình không phải là cẩu độc thân!"

bởi vì là hai cô dâu, vì vậy một lần liền ném hai bó hoa. trương hoài cẩn một tay cầm điện thoại di động, một tay đi cướp hoa. hoài cẩn tiến về phía trước, mọi người đều choáng váng rồi. trong lúc hỗn loạn, trương hoài cẩn đúng là đã đoạt được.


"ah! các huynh đệ, mình cướp được rồi!" trương hoài cẩn cầm cầm hoa vẫy vẫy.

thế nhưng mọi người ở đây nhao nhao nhìn về phía cửa, bó hoa bị ném ra, vừa vặn có một chú chó chạy tới, ngoạm hoa trở về.

"ha ha ha ha ha ha ha!" tất cả mọi người cười.

lưu thù hiền đi tới vỗ vỗ bả vai trương hoài cẩn, "từ bỏ thôi, đơn lão sư!"

mọi người cười càng phấn khích, trần thiến nam cười đến nằm sấp trên mặt đất.



sau đó hai người lại ném lần thứ hai, trương hoài cẩn đã từ bỏ, ngồi một bên vỗ vỗ các nàng cướp hoa.

"ba hai một!" hai người lại ném ra ngoài, trần thiến nam đang vỗ tay nhìn hai người các nàng ném hoa, bó hoa liền đập vào mặt. trần thiến nam xoa xoa mũi mình, đau chết mất.

mọi người bắt đầu ồn ào, đem một người khác bắt lấy hoa đẩy tới. "có duyên phận như vậy, hôn một cái đi!" không biết vì sao hồ hiểu tuệ đột nhiên trở nên xấu xa như vậy, nhất định là học từ người kia.

"hôn một cái, hôn một cái!" tất cả mọi người đều xem náo nhiệt.

trần thiến nam lúc này mới phân tâm nhìn đối phương, sau đó hít sâu một hơi, là tô sam sam. sau khi tốt nghiệp, quan hệ của mọi người cũng trở lại bình thường, nhưng giữa hai người luôn tồn tại bầu không khí rất kỳ quái. vả như lúc trước cô cúi đầu lọt vào trong video của hoài cẩn, tô sam sam đột nhiên kéo cô ra.


trần thiến nam cảm thấy rất khó hiểu, nhưng tô sam sam cũng không giải thích gì liền rời đi. tuy nói trước kia là bằng hữu rất tốt, nhưng từ sau lần cãi vã kia, mọi người cũng chỉ là bằng hữu bình thường, có đôi khi ngay cả vô thức quan tâm nàng cũng có vẻ không đúng lắm.

tô sam sam có ý gì, trần thiến nam trăm phương quả thật không thể hiểu.

bất quá hiện tại vì để tránh xấu hổ, trần thiến nam lập tức bắt đầu hòa giải.


"thôi thôi, em nhát! tự phạt mình ba ly!"

dọn ly rượu trắng trên bàn thì quá nhàm chán, nhưng có người ngăn cô lại.

"đến đi!" "a..."

tô sam sam kiễng mũi chân, ấn đầu trần thiến nam xuống. các nàng hôn nhau. hiện trường yên tĩnh, tất cả mọi người đều không ngờ tới hành động của tô sam sam.

video kết thúc vội vàng ở đây.

tất cả mọi người chết lặng.


"hả! tôi đang chứng kiến lịch sử sao?"

"hoài cẩn có phải đã quên cắt đi hay không?"


trương hoài cẩn sau khi xem xong video của mình, mọi người đều choáng váng, cô thật sự đã quên cắt đi. lúc ấy, sợ tới mức run tay liền tắt đi. sau đó cũng không nhớ tới đoạn này liền đăng lên.

nhưng trong khu vực bình luận video xuất hiện một người, tiểu hoàng tử du đường.

"hoài cẩn, đúng là kinh hỉ đấy!"


trương hoài cẩn ngẩn người, cô cho rằng bản thân đã làm sai, lập tức nhắn tin xin lỗi trần thiến nam. trần thiến nam lại gửi wechat giải thích cho cô, sau ngày đó các nàng liền bắt đầu lại từ đầu, cho nên "kinh hỉ" ở đây thật sự là "kinh hỉ".




sau nụ hôn đó, tổ hợp nãi bảo liền lần lượt lôi kéo hai người bọn họ ra khuyên bảo đủ điều. rồi dưới ma trảo của nãi bao hai người, các nàng đều xin lỗi đối phương, còn bị ấn cúi đầu.

hai người sau đó nói chuyện đồng nhất một cách kỳ lạ, "đây là nghi thức của sông seine bọn mình a!"

sau khi xin lỗi, câu chuyện của các nàng liền phát triển nhanh chóng.

nhưng mọi người không biết chuyện này, đều có chút lo lắng về quan hệ của các nàng, khu vực bình luận bắt đầu sôi nổi.


trần thiến nam lập tức quay video giải thích với tô sam sam, mọi người mới hiểu được lai lịch của sự việc. nhưng ở cuối video, trần thiến nam đột nhiên nói một chuyện.

"mọi người có phải đều không nhìn thấy hai người bọn họ không? mình thì có đó! mọi người nhớ chờ mình nha!"

trần thiến nam lại lộ ra biểu tình thiếu nợ kia.


bất quá tất cả mọi người đều đang chúc phúc cho họ, quá khứ qua thì cứ để nó qua, chúng ta tiến về phía trước!"

nhưng mọi người chờ thật lâu, trần thiến nam cũng không phát ra. mọi người đều cho rằng trần thiến nam đang nói nhảm, nhưng b trạm của lưu thù hiền và hồ hiểu tuệ đã được cập nhật, hai người cùng đóng góp.

tiêu đề là, "chúng tôi kết hôn rồi!"




đoạn video bắt đầu bằng thanh âm hỗn loạn, sau đó vang lên khúc nhạc hôn lễ, ống kính nhắm ngay vào hồ hiểu tuệ. em mỉm cười, từng bước tiếp tục đi.

có người nói "váy cưới là y phục đẹp nhất trong cuộc đời của một người phụ nữ". quả thật là như vậy, đối với một người phụ nữ luôn khao khát cuộc sống tươi đẹp trong tương lai, cùng với tình yêu và hy vọng của mình, thực sự rất đẹp.



lưu thù hiền cũng mặc váy cưới, nhưng tay gắt gao nắm chặt vạt áo cưới, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.

nàng rất khẩn trương, đây là hôn lễ của nàng, cô dâu là hồ hiểu tuệ. cảnh tượng mơ ước, cuối cùng cũng xuất hiện. khoảnh khắc mơ ước đã lâu, đến rồi.

khi hồ baba đặt tay hồ hiểu tuệ vào lòng bàn tay lưu thù hiền, nàng mới bắt đầu cảm thấy có chút chân thật, vừa rồi giống như lại là mộng cảnh, lâng lâng trôi. sợ hãi tỉnh lại, phát hiện tất cả chỉ là một giấc mộng.

sợ rằng tiền đồ sau này của các nàng đều sẽ trở nên u tối, hay là khi cùng em ở một chỗ sợ bị người ta đuổi theo mắng chửi.

vẫn là sau video tỏ tình kia, các nàng dùng ánh mắt mới có thể biểu đạt chân tình.



bất quá, mọi thứ đều đã qua, giờ phút này em đang ở bên cạnh, mà chính mình cũng đang nắm chặt lấy tay em. "con sẽ!" lời này có lẽ là lời nói kiên định nhất trong cuộc đời của lưu thù hiền.

người chủ trì nói rất chậm, còn phải liếc mắt nhìn hồ hiểu tuệ một cái, lưu thù hiền nói, lưu thù hiền gấp đến độ không chịu nổi.


"em nguyện ý!" hồ hiểu tuệ thâm tình nhìn lưu thù hiền.

"chị nguyện ý!" lưu thù hiền không muốn chờ thêm một khắc nữa, nàng đã chờ quá lâu rồi. từ hoành điếm đến nhật chiếu, từ bắc kinh đến thượng hải, từ nàng đến em. nếu hỏi rằng ai thích ai trước, thực sự không thể trả lời được. các nàng không giống như những đôi tiểu tình nhân khác, không có một ngày chính thức. ngay cả lần đầu tiên tỏ tình, cũng là dưới biểu ngữ của công ty.

lưu thù hiền nói xong liền hôn lên, có bao nhiêu lần, nàng muốn hôn hồ hiểu tuệ nhưng lại không thể. người khác hôn hồ hiểu tuệ, đều cảm thấy rất bình thường. nhưng lưu thù hiền nàng không thể, bởi vì nàng phải biểu hiện là người lạnh lùng, hôn hồ hiểu tuệ khẳng định sẽ có chuyện, tuy rằng thật sự có chút gì đó, nhưng vẫn là không thể. cho nên nàng chỉ có thể lẳng lặng lui về phía sau, tiến đến bên cổ hồ hiểu tuệ, làm bộ mệt mỏi tựa vào vai em. nhưng không ai biết, dưới mái tóc, hàm răng của lưu thù hiền chạm vào cổ của hồ hiểu tuệ.

lưu thù hiền ôm chặt lấy hồ hiểu tuệ, giống như muốn đem hồ hiểu tuệ nhập vào trong cơ thể, trong xương cốt, trong máu, không bao giờ chia lìa.



hai người thở hồng hộc, hồ hiểu tuệ lấy nhẫn ra.

"nếu như chị đã chủ động hôn em, vậy trước tiên em đeo nhẫn cho chị!" hồ hiểu tuệ cầm tay phải lưu thù hiền, đeo nhẫn kim cương lên ngón áp út của nàng. hồ hiểu tuệ nhìn chiếc nhẫn, hốc mắt chua xót.

lưu thù hiền cũng nắm tay phải của em, đeo thứ tương tự lên, sau đó mười ngón tay của hai người liền đan chặt vào nhau, hai đôi môi lần nữa cuốn lấy đối phương, vài giọt nước mắt rơi xuống má hai người.




đã từng là cảnh tượng đó, mọi người hoan hô reo hò kết hôn, nhưng tất cả chỉ là giả.


bây giờ, ở nơi được trời cao đất dày chứng kiến, chúng ta không cần phải nói về thứ tình cảm này một cách thầm lặng như vậy nữa.


ta có thể đường đường chính chính mà hôn nhau.



end.

___________________

lời của bạn editor: năm mới vui vẻ nha mọi người:>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro